Mấy đứa cháu trai cháu gái chuyển từng tập sách trong hộp .
Đặt lên bàn xong, từng đứa một mở xem.
Sau khi thấy đồ bên trong, đôi mắt của con trai Cố Triển, năm nay mới mười tuổi, trợn tròn xoe: "Oa! Là tem!"
Đây là Toàn quốc sơn hà nhất phiến hồng" ?"
Cố Triển nhanh như cắt lao tới giật lấy tập tem trong tay con trai : " là ! là "Nhất phiến hồng"!"
Anh lật từng tờ một: "Đây là "Lam quân bưu"! Đây là "Phóng quang mang"! Đây là "Kinh kịch kiểm phổ"! Còn những cái nữa… Mẹ, sưu tập từ khi nào ? Những con tem bây giờ giá trị, còn giá trị hơn, quan trọng nhất là cực kỳ giá trị sưu tầm! Những thứ con sưu tầm , cái nào sánh bằng những thứ …"
Anh còn xong, mắt liếc qua, vô tình thấy một tập tiền xu trong tay cháu gái bên cạnh.
!!!
Mắt Cố Triển trợn còn to hơn!
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Ôi chao!
Đây là bộ tiền đầu tiên! Một hai ba bốn năm sáu bảy tám… Lại còn là bộ đầy đủ! Phiên bản 62!
Cố Triển lập tức bình luận: "Năm ngoái thị trường một bộ giao dịch với giá hơn bốn mươi vạn, giá bán tuy cao, nhưng giá trị sưu tầm cao! Sau chắc chắn chỉ giá ! Đặc biệt là mười hai món quý hiếm bên trong, chỉ cần lấy một cái…"
Cố Hành ho khan một tiếng: "Con thể đừng quá lên ."
Cố Triển: "Bố, con quá, bố giá trị của những đồng tiền và tem mà sưu tập cao đến mức nào , riêng cái "Toàn quốc sơn hà nhất phiến hồng" thôi, khả năng tồn tại thế giới đến mười cái!"
Và bốn cái ở nhà chúng . Cố Hành nhẹ nhàng.
À! Bao… bao nhiêu?
Cố Triển nghi ngờ tai .
Chỉ thấy thế hệ thứ ba nhà họ Cố vây quanh bàn, dựng những tập sách đang cầm tay lên bàn và lật cho xem: "Chú hai/Bố/Cậu hai, bốn cái, mỗi bộ đều bốn cái, tổng cộng bốn bộ, tiền xu cũng ."
Cố Tưởng và những khác quan tâm đến những thứ , nên hiểu giá trị của chúng, khi Cố Triển , cũng cảm thấy nó quý hiếm giá trị đến mức nào, chủ yếu là tiền bạc đối với họ quan trọng lắm, gia đình cũng thiếu những thứ .
Cố Niệm Cố Triển: "Nhà giàu nhất là em đấy, em còn choáng váng cái gì?"
Cố Triển dùng lời Cố Vị để chặn cô: "Giá trị của những thứ , thể dùng tiền để hình dung, nó giống như đồ cổ , tiền cũng chắc mua ."
Dù thì cũng mua .
Hơn nữa, giàu nhất nhà họ chắc là , mới là đại gia ngầm! Tầm độc đáo! Đầu tư chính xác!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thu-truong-vo-anh-dat-con-den-tim-roi/chuong-275-ngoai-truyen-hau-ky-1.html.]
Đại gia ngầm Tô Chiêu Chiêu phất tay: "Thôi , mỗi nhà một bộ, tự chia !"
Cố Triển: "Cảm ơn ! Con trai, mau lấy bộ của nhà !"
Con trai Cố Triển với vẻ bất lực, đó thở dài thườn thượt, bố ơi bố thể chú cả, chú út và cô !
Chú cả, chú út và cô: "Mẹ ơi, cứ giữ lấy , đưa cho chúng con cũng chỉ để đấy bám bụi thôi."
Tô Chiêu Chiêu chỉ cái hộp: "Để ở chỗ cũng bám bụi, đằng nào cũng bám bụi, cứ mang về nhà các con ."
Cố Triển gật đầu, đúng ! "Mẹ ơi, thế nhé, con bỏ tiền mua, bán bộ mà định để cho con ."
Tô Chiêu Chiêu: "Không bán, những thứ lúc đầu sưu tập là để cho các con, các con cứ mang về, bán giữ sưu tầm là tùy các con."
Cố Hành cũng : "Đừng nhảm nữa, mang hết ."
Cố Triển: "Vâng ạ!"
Cố Tưởng và mấy khác: "Thôi ."
Cố Triển nhắc nhở họ: "Đừng bán vội nhé, bây giờ bán là lỗ đấy!"
Cố Tưởng và mấy khác: Ai bán chứ, họ giữ gia bảo.
Một nhóm xì xào bàn tán vây quanh lật xem các tập sưu tầm.
Tô Chiêu Chiêu thấy , khỏi nhớ khi mới đến thế giới , lúc đó cô chỉ nghĩ đến việc sưu tầm những thứ để đổi lấy nhiều tiền hơn.
Còn bây giờ, tiền đó đối với họ, còn quan trọng nữa.
Chúng trở thành những vật phẩm sưu tầm thực sự.
Thật !
Cố Hành đưa tay sang, nắm chặt lấy tay cô.
Tô Chiêu Chiêu mặt ông.
Ông già mà vẫn trai nhỉ. Bà .
Bà cũng , vẫn như hồi trẻ. Ông .
Hai .
Nếu kiếp , vẫn ở bên ông.
Nếu kiếp , vẫn ở bên bà.