Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sao nỡ làm Muggle giữa thế giới phép thuật - Chương 113: Đua thảm

Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:25:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâu đài Wubār dường như sống lại sau tháng chay Ramadan phải kiêng khem tĩnh lặng. Sau chuyến đi chợ phiên Sihria là đến những trận đua đại bàng, đua lạc đà rồi đua thảm bay. Tụi Beauxbatons đã ngưng phàn nàn về những bữa ăn khi mà giờ đây biết bao nhiêu mỹ vị của xứ sở này đều được dòng thác bạc dọn lên bàn bọn nó mỗi ngày.

Nhà Shaikh thi thoảng đến thăm Wubār, ở lại ăn cùng đám du học sinh. Ngài Shaikh có mấy người con Giselle không rõ, ngoài gã hồ ly thường xuất hiện nhất, những người con trai kia cũng đôi lần đi ngang qua sân khấu. Nhưng tuyệt nhiên không thấy một người con gái nào, cũng không thấy vợ của Ngài Shaikh. 

Từ hiệu trưởng, giáo chức đến tụi học trò ở Wubār đều dành sự tôn kính đối với gia tộc Shaikh này. Nghe nữ sinh bản xứ nói, nhờ Shaikh mà địa vị của phù thủy Ả Rập mới dần nâng cao trên trường quốc tế, phát triển giao thương mang đến những kỹ thuật và phép bùa mới, giúp cuộc sống của phù thủy pháp sư bản địa ngày càng tốt hơn.

Có vài nữ sinh còn nói, thời ông bà họ không biết gì về Hogwarts Beauxbatons hay Durmstrang. Thế giới phù thủy Ả Rập khi đó chỉ là lâu đài Wubār và những làng trấn định cư trên sa mạc cằn cỗi, hầu hết pháp sư nếu không làm nông nghiệp, ngư nghiệp, thì cũng chỉ dấn thân trên con đường tơ lụa giao thương với phù thủy nhánh Á - Ấn. Còn nữ phù thủy trưởng thành cũng chỉ kết hôn rồi ở nhà chăm sóc con cái, làm các nghề thêu thùa may vá lặt vặt.

Nhưng chỉ sau mấy chục năm thôi, nơi này đã phát đạt đến nỗi phù thủy thuần chủng châu Âu cũng phải thèm thuồng nhòm ngó, không nói đến gấm vóc trang sức, chỉ riêng những loại hương dược và độc dược lạ kỳ cũng đủ để nhà Dietrichson tỏ ra thiện chí hảo hữu.

Là xứ sở của thảm bay, các cuộc đua thảm ở nơi này không chỉ là đọ tốc độ khơi khơi, mà cần vượt qua chướng ngại vật và thực hiện các kỹ thuật đúng theo yêu cầu, từ đó mới được giám khảo chấm điểm. Ví dụ như phải bay qua cái ô vòng tròn dựng trên không có bán kính to nhỏ khác nhau, cái nhỏ nhất thậm chí chỉ để vừa khít một thảm bay cá nhân lọt qua. Với tốc độ phóng như tên lửa mà yêu cầu bay qua ô vòng tròn bé tý đó an toàn không va chạm thì Giselle thấy cũng khó khăn phải biết.

Rồi còn phải thực hiện các kỹ thuật cua góc, phanh gấp, quay ngược chổng đầu thảm, bắt chuyền đồ vật giữa không trung.

Tụi học sinh bản địa còn khoe họ có môn thể thao với thảm bay vô cùng được ưa thích, nhưng vì đang nghỉ hè không tổ chức đủ thành viên cho hai đội để thi đấu biểu diễn cho khách xem được.

Tụi Durmstrang tỏ vẻ tiếc nuối với điều này nhất, cứ nằng nặc đòi bọn nam sinh bản địa giải thích về luật chơi và hướng dẫn bay thử. Tụi nó chừng như muốn đánh bại Hogwarts ở khoảng thi đấu bay thảm để chứng minh trường chúng nó mới thật sự là những người làm chủ tốc độ.

Giselle thì thấy tụi này mà gặp phải 2 nhóc Matt Nol là hết dám khoe khoang khả năng bay chổi bay thảm của chúng ngay. Hay xui hơn gặp phải cặp tấn thủ song sinh nhà rắn thì không chắc còn đủ lành lặn để bay tiếp không nữa.

Nếu so với bay chổi, bay thảm ổn định và an toàn hơn, thích hợp với những phù thủy sợ tốc độ và không độn thổ được, càng thích hợp dùng cho những chuyến đi gia đình nhiều người. Nên Giselle đồng ý với câu nói mỗi gia đình nên sở hữu một tấm thảm bay lớn.

Còn đâu chổi vẫn là biểu tượng sang chảnh của các tay lái lụa. Tương tự với oto Muggle, thảm bay là các loại oto thông thường, dùng để di chuyển hàng ngày, đi làm, đưa đón con đi học, đi siêu thị mua sắm. Còn chổi mới chính là các loại xe thể thao đua tốc độ, những con xe hàng hiệu đắt tiền mà bọn con trai Muggle như anh Harris mê đắm. 

Chắc cảm giác ưu việt khi ngồi lên cán chổi cũng từ đó mà ra. 

“Sao, em không thích bay thảm à? Hình như bay chổi cũng không thích?”

Gã hồ ly từ đâu hiện ra, ngồi cạnh bên cô trên khán đài xem thi đấu bay thảm. Giselle đã đi đến kết luận là gã có thể độn thổ không phát ra tiếng, nghe được âm thanh từ rất xa, biết đọc tâm thuật sơ cấp. Có vẻ như đó là khả năng hình thành từ ma lực bản nguyên của gã. Mà rất có thể đó chỉ là vài biểu hiện râu ria thôi, năng lực thật sự của gã là gì có khi gã còn chưa thể hiện ra.

Còn năng lực từ ma lực bản nguyên của mình, cô vừa biết đây thôi, là kiến tri.

“Không, em thích đứng yên ổn trên mặt đất hơn.”

“Chúng tôi đang thúc đẩy đưa bay thảm thành một môn thể thao chính thức, đề xuất tổ chức cúp đua thảm thế giới đó.”

Nếu mà có giải đấu này chắc UAE lần nào cũng giành cúp mất. 

“Em thấy anh tổ chức giải tournament vòng quanh thế giới trước thì hay hơn, giới thiệu bay thảm đến các quốc gia khác trước đã, rồi hẵng vận động lập giải thi đấu chính thức.”

Gã im lặng tự nghĩ vài giây xong bật cười: “Chuyện đơn giản vậy mà sao chúng tôi không nghĩ ra nhỉ! Ý kiến hay đó cô bé, tôi không nghĩ em tìm ra nó trong mấy cuốn sách ở thư viện đâu?”

Giselle phát chán phải nói câu này mãi: “Em thấy dân Muggle người ta làm như vậy hàng ngày.”

Nhưng cuộc nói chuyện bị cắt ngang khi mấy cô gái Pháp đã phát hiện ra sự hiện diện của gã. Mấy cô nàng xúm lại đề nghị gã tổ chức trận đấu bay thảm hữu nghị với Beauxbatons đi, chắc chắn nhiều đứa thích thảm bay sẽ tham gia. Lại líu lo hỏi gã năm sau có tổ chức du học hè tiếp nữa không. 

“Tôi nghĩ sẽ tạm ngừng 2 3 năm để công tác chuẩn bị tốt hơn rồi mới tiếp tục. Các cô thấy đó, lần này khâu tổ chức còn cập rập quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-113-dua-tham.html.]

Bị đôi mắt hồ ly với điệu cười đa tình bỏ bùa, mấy cô nàng dường như quên hết những lời cau có quạu quọ khó chịu ra mặt của mình những ngày qua, lại thi nhau khách sáo:

“Đâu có đâu có, tụi em thấy lần này vui lắm.”

“Em thấy chuyến Ả Rập này thu hoạch thú vị lắm.”

“Các anh làm chủ nhà tiếp đãi vậy là quá tuyệt vời rồi.”

“Ôi em còn muốn ở lại Wubār chơi thêm ấy chứ, tiếc là sắp hết hè rồi.”

Eda với Isla ngồi nghe bên cạnh thở dài mệt mỏi. Còn hai cô gái Durmstrang thì chú tâm xem trận đua thảm, chẳng ừ hử gì với cục nam châm Shaikh này. Giselle chợt nghĩ, hai cô gái Durmstrang này sao mà im lặng quá, từ lúc bắt đầu chuyến du học hè đến giờ, ngoài việc lên lớp và tham gia các hoạt động cùng đoàn ra, chúng như thể không buồn tương tác gì với sự vật xung quanh vậy. 

Vậy mà lại tích cực hoạt động về đêm đến thế. Thật kỳ lạ.

Nếu là người đến lâu đài Wubār với ý đồ không tốt, thì càng phải tỏ ra hành vi bình thường mới đúng. Còn hai cô nàng này như chỉ sợ cả thế giới không biết bọn chúng đang âm mưu gì với nhau vậy.

Hết tháng chay Ramadan và cũng sắp kết thúc chuyến đi, nếu bọn chúng muốn làm gì chắc chắn phải hành động trong những ngày này. Giselle có đủ thuận lợi để tàng hình theo dõi nhưng cô đã quyết tâm không chõ mũi vào nữa, cô đã có quá đủ hiểm nguy chực chờ xung quanh rồi.

Như gã hồ ly Shaikh đang nháy mắt với mấy cô gái này đây, rốt cuộc gã muốn làm gì với ma lực bản nguyên của cô, Giselle còn chưa đoán được. Dĩ nhiên gã chẳng thể không không hỏi chuyện cho vui về 3 ngọn lửa được. Cách gã nói về nó, chắc hẳn gã biết không ít về ma lực bản nguyên, và muốn thu thập nó nhiều hơn chăng.

------

Ngày vui ngắn chẳng tày ngang, Giselle còn chưa đọc hết những cuốn cần đọc ở thư viện giới hạn vào mỗi đêm lẻn vào, thì chuyến trao đổi văn hóa cũng đi đến cuối cùng. Hôm đó là ngày tổ chức cuộc thi đấu giao hữu nho nhỏ giữa đám du học sinh và học sinh bản địa.

Thể lệ thi đấu thì đơn giản thôi, hai bên cử đại diện ra thi đấu ở các môn mà bọn chúng đã học, gồm bùa chú tổng hợp, hương dược, bay thảm, thảo dược và thiên văn học.

Giselle tập trung làm khán giả cổ vũ là được rồi. Chị Eda và anh chàng Slytherin đại diện thi đấu bùa chú tổng hợp và đã xuất sắc dành được chiến thắng. Mấy loại bùa phép ở Wubār dạy nhìn chung không khó, khó chủ yếu là ở chú ngữ trúc trắc không phải tiếng Latinh, nhưng nếu chú tâm thì cũng dễ thành thạo.

Hơn nữa, môn nào chứ bùa chú thì học sinh Hogwarts nổi tiếng từ xưa giờ trong ba trường pháp thuật châu Âu, nên cũng chẳng ai tị nạnh khi để 2 Hogwarts đại diện.

Đến hương dược thì phải nhường lại sân khấu cho mấy cô nàng Beauxbatons thể hiện. Nhưng hai cô gái chỉ mới tiếp xúc với môn học vấn này gần 2 tháng, tài ba đến mấy cũng đâu đọ nổi 2 nữ sinh chủ nhà. Mà mấy cô nàng cũng không bực dọc vì thua cuộc, chừng như cũng hiểu rõ cách biệt thực tế. Thi xong thì kéo tụ với các nữ sinh kia thì thầm trao đổi.

Bay thảm lại đến lượt Durmstrang cử người thi đấu. Eda đã bổ sung kiến thức cho Giselle rằng Durmstrang chơi Quidditch rất cừ, cũng một chín một mười với Hogwarts, nên có vẻ như bay thảm không làm khó được tụi nó. Mà bay thảm nào có làm khó ai ngoài Giselle đâu.

Nhưng dĩ nhiên bọn du học sinh cũng đâu thể nào đọ nổi với chính chủ nhân của bay thảm, dù trận đấu so bì tốc độ và kỹ thuật này cũng gây cấn phải biết, không kém cạnh trận Quidditch cúp liên nhà Hogwarts. 

Thế là tụi Durmstrang lại được đám pháp sư bản địa hết sức ngưỡng mộ, thi đấu xong lại túm tụm trò chuyện vui vẻ.

Nhìn cảnh này Giselle chợt nhớ thường thấy một thành viên nhà Shaikh đến gặp giáo sư Ivanov dẫn đoàn Durmstrang, có vẻ như trao đổi gì đó về chuyện đưa thảm bay vào chương trình dạy học. 

Rồi còn định mở rộng chuỗi cửa hàng bán thảm bay trên toàn châu Âu nữa. Hiện họ đã có hai cửa hàng Thảm Bay Dẫn Đường ở Hẻm Xéo và Phố Bát Giác rồi.

Chị Isla sau khi không thể chen chân vào mấy lớp hương dược nâng cao hay đúng hơn là hướng dẫn điều chế nước hoa, thì cũng có cho mình vị trí thi đấu ở môn thảo dược cùng một nữ sinh Durmstrang. Vậy mà lại giành chiến thắng trước học sinh bản địa mới khó hiểu chứ.

Đến cuối cùng, môn thiên văn học, nhóc Ravenclaw và nam sinh Beauxbatons tranh tài, cũng bất phân thắng bại với Wubār. Thiên văn vốn là môn học chính thức ở Hogwarts từ năm 1, hình như ở Beauxbatons cũng vậy, nên dù tụi Wubār có được tài nguyên lâu đài quan sát sao trời mỗi đêm thì cũng không hơn được.

Dù vậy đây vẫn là một cuộc thi đấu giao hữu vui vẻ hết sức, cả khách lẫn chủ đều tỏ ra hào phóng hài lòng, tinh thần fair play dạt dào.

Thôi thì cũng là người ta mời mình đến giao lưu văn hóa, nhiệt tình tiếp đãi đến thế là cùng.

Loading...