Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sao nỡ làm Muggle giữa thế giới phép thuật - Chương 92: Quạ và chó

Cập nhật lúc: 2025-06-08 03:48:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai con Niffler sau khi bị bắt lại vào Khu bảo tồn đã được gia cố thêm nhiều bùa quanh chuồng, để đảm bảo chúng không tự trốn ra được nữa. Anh Ewan Kemp để trong chuồng tụi nó nào là d.a.o muỗng nĩa bạc, mấy đồ sáng bóng mà anh nhặt được khắp làng, rồi thi thoảng lại giấu vài đồng vàng của yêu tinh để chúng tự chơi đùa. 

Anh còn đặt tên cho chúng nữa, con cái là Chili con đực là Pepper, thường hay nhờ Giselle để mắt ngó phụ mấy lúc anh bận việc. Nhưng Giselle thấy chúng dường như buồn hơn so với lúc sống ở nghĩa trang Hogsmeade, như thể chúng nó vẫn còn tổn thương vì bị vuột mất gia tài kếch xù của tiệm Phép Màu Của Trang Sức vậy.

Nghe cô nói thế anh Kemp cũng gật đầu: “Chúng nó thích sống ở môi trường có thể tự do đào kho báu, chứ giờ chỉ có mấy đồng tiền của yêu tinh để chơi, buồn là phải. Ban đầu anh định xin Khu bảo tồn cho nhận tụi nó làm thú nuôi luôn, nhưng mà thế Madame Leanna chắc phải dẹp tiệm mất.

Sở Điều phối và Kiểm soát Sinh vật Pháp thuật ở London cũng vì tụi nó phá dữ quá người ta mới đem về Khu bảo tồn này đó chớ.”

Giselle thì thấy ý tưởng nuôi Niffler làm thú cưng thật kỳ lạ. Người ta không sợ ngủ một đêm xong sáng ra thấy nhà mình bị dọn sạch tài sản vàng bạc hết sao. 

Như nhìn ra thắc mắc của cô, anh Kemp cười: “Sao, em thấy Niffler không làm thú cưng được hả? Không hề nha, nó là loài rất có tình cảm với chủ đó, không thua kém gì chó đâu.”

Nhắc tới chó thì phải nhắc đến Milo. Một bữa Matt đem Milo theo cùng đến lớp chăm sóc sinh vật huyền bí gần bìa rừng để giáo sư Abbott xem thử. Bà giáo lật qua lật lại một hồi, đi đến kết luận là Milo vốn là crup lai, lai với giống chó gì thì không rõ, nhưng có thể đây là một sự phối hợp di truyền bị tự nhiên bài xích, nên nó sinh ra với thể chất nhỏ bé như vậy.

Xong giáo sư dạy tiếp bài về hướng dẫn chăm sóc Puffskein, đạo cụ là từ Khu bảo tồn cho mượn. Mấy con Puffskein có nanh đen thùi nhưng lông xốp mềm đáng yêu, Matt Nol mải nghe giảng quá, để con Milo chạy chơi lăng xăng xung quanh, rồi nó chạy thế nào chạy tót vào trong Rừng Cấm.

Đến khi nghe tiếng gâu gâu sửa lớn chưa từng thấy, kèm với đó là tiếng quác quác quạ kêu phẫn nộ, rồi 3 con Bằng Mã nuôi gần ở cạnh đó nhộn nhạo đập cánh kêu lên khó chịu thì bọn nhỏ mới chạy vội vào tìm.

Trận chiến này không cần nói cũng biết phần thắng nghiêng về bầy quạ. Milo bị quạ mổ thương tích đầy mình, bộ lông mượt mà giờ loang lổ vết thương, nó yếu ớt nằm trong vòng tay Matt, chỉ rên ư ử an ủi cậu chủ đang đau buồn của mình.

Bên cạnh nó chỉ có hai ba con quạ bị tấn công rơi xuống, còn đâu cả bầy quạ đen ngòm bay xà quần trên những tàn cây thì chẳng thấy hề hấn gì. May mà Milo chỉ mới chạy vòng ngoài khu rừng, chưa kịp đi sâu nên đám người ngoài rìa mới nghe thấy động tĩnh nhanh vậy. Chứ nếu không với trình độ sắc bén của mấy chục cái mỏ quạ, thì thân hình nhỏ xíu của con ch.ó con làm sao chịu nổi.

Nhưng riêng Giselle còn thầm nghĩ thêm, nếu mà bầy quạ dùng chiến thuật mổ mắt như với đám nhện khi trước, không biết Milo giờ ra sao nữa. Vết thương ở mắt dù của động vật nhưng bùa phép phù thủy không phải vạn năng, nhiều khả năng không thể chữa trị được.

“Quạ, đáng c.h.ế.t đám quạ đó.” Nol như nửa người chủ của Milo, chửi om sòm trên bàn ăn Gryffindor, “Vậy mà năm ngoái mình còn thấy bất bình thay bầy quạ. Sao tụi Nhân Mã không b.ắ.n c.h.ế.t hết mấy con vật đen xui rủi đó đi chứ.”

“Á à Rogers nay ăn phải thứ gì mà sủa ỏm tỏi vậy?” Tiếng thằng Steffensen bên dãy Slytherin vọng qua.

“Mé, tao đang bực nha, đừng chọc tao.”

“Úi da nay nóng thế vậy fren,” một thằng song sinh cười.

“Mày có cần tao cho vài lọ thuốc bổ cho con ch.ó của mày không Burrows? Dù gì cũng cùng học với nhau, tao tặng free không lấy tiền đâu.” Dietrichson nay cũng tham gia.

“Mé bọn chó...”

“Nol!” “Nol!” “Trò Rogers!”

Nhưng không kịp rồi, nhóc Nol cầm cái nĩa đang ăn mì spaghetti của nó chọi một phát sướt qua đầu cả đám nhóc, bay thẳng tới đám phản diện bên dãy bàn bên kia.

Như chỉ chờ có thế, một thằng nhóc song sinh rút đũa phép ra, niệm gì đó, cái nĩa quay xe, phóng ngược về phía dãy bàn sư tử.

Nhưng tới đây thì dừng, vì tụi nó đang ở giữa sảnh đường mà, cú ném nĩa khi nãy là quá bất ngờ chứ bây giờ thì các giáo sư và huynh trưởng đã kịp phản ứng rồi. 

Cái nĩa đóng băng giữa không trung rồi nhẹ nhàng rơi xuống bàn, cả sảnh đường nín thở nghe giáo sư Conner trừ Gryffindor 20 điểm.

Kêu ca cũng chẳng ích gì, nhóc song sinh kia thì luôn miệng nói chỉ là phản ứng tự vệ thôi, nên chỉ bị trừ 5 điểm. Còn mấy lời chửi nhau gây sát thương tới cỡ nào cũng đâu thể trừ điểm được chứ.

“Tụi nó cố ý!” Nol càng ủ rũ hơn.

Thì rõ thế còn gì, chứ nếu không đám rắn cũng chẳng cố tình gây chuyện chửi nhau giữa sảnh đường như thế. Tụi nó biết rõ chọc ngoáy đứa nóng đầu như Nol thì thể nào cũng ăn chắc.

Trở về phòng sinh hoạt chung, Matt vừa thoa thuốc cho Milo, bỗng nói:

“Biểu tượng của nhà Montgomery là quạ ba mắt.”

“Ừa nhưng mấy biểu tượng là để mấy nhà phù thủy thuần chủng lòe thiên hạ thôi, như nhà tớ cũng là con mèo ăn bóng ma đấy thôi.” 

“Selly nói trong Rừng Cấm nhiều quạ lắm.”

“Ý cậu là gì vậy Matt?” Nol giờ đây đã nhận ra cậu bạn có gì đó là lạ.

Nhưng nhóc Matt nhìn thẳng vào cô bé đang ngồi trên ghế bành đối diện:

“Cậu thấy con quạ ba mắt nào trong đàn quạ không Selly?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-92-qua-va-cho.html.]

“Không, bọn quạ tớ gặp chỉ có hai mắt thôi.”

Hai mắt, nhưng có con quạ hai mắt màu xanh lửa ma trơi, con quạ đầu đàn chỉ huy bầy quạ.

Nhìn Matt im lặng buồn bã thoa thuốc cho Milo, con ch.ó nằm im không còn hoạt bát chạy nhảy như thường, thật tâm Giselle thấy không biết làm sao cho phải. Một bên là Espen một bên là Milo, một bên tóc bạch kim một bên tóc đen...

Thế là Giselle quyết tâm đòi lại công bằng cho Milo bằng cách chặn đầu chủ của Espen. Vẫn là sau tiết Cổ ngữ Runes chiều thứ sáu, vẫn là mạn hành lang vắng tanh của tầng 6 đó.

“Gì thế, nay cậu dám chặn đường tớ luôn à?” Ý cười lấp lánh trong mắt.

Giselle nói cứng: “Tại sao cậu kêu Espen tấn công Milo?”

Từ đang cười bỗng chốc chuyển lạnh: “Ha, tớ thật vinh hạnh được cậu hỏi chuyện nhờ con ch.ó của thằng Burrows đó nhỉ.”

Giselle cũng cảm thấy mình nói chuyện có hơi sỗ sàng quá, đang tính nhẹ giọng lại thì ngó thấy nét mặt khó ưa hết sức của thằng nhóc.

Ủa tại sao mình phải cảm thấy có lỗi, người có lỗi là nó mới đúng chứ?

“Này trả lời đúng trọng tâm đi chứ. Milo có làm gì cậu đâu mà cậu làm nó thương tích đầy mình thế kia? Nó chỉ là con ch.ó nhỏ...”

“Bởi vì tôi là Slytherin! Tôi muốn làm gì không cần giải thích với ai, đừng đem nghĩa lý Gryffindor ra nói với tôi. Còn nữa, sau này mà cậu chắn đường tôi một lần nữa chỉ vì mấy thằng nhóc khác, thì tốt hơn hết cậu về phòng sinh hoạt chung Gryffindor mà an ủi tâm hồn tổn thương khóc thút thít của nó đi.”

Rồi khinh khỉnh rời đi.

Thất bại toàn tập, cô chán nản quay về, thấy thật có lỗi với Milo và Matt quá, nhưng biết người biết ta, nếu so đấu phép thuật thì mình còn có cửa thắng, còn tất cả những cách đánh đ.ấ.m cạnh tranh khác mình đều thua thằng nhóc.

Nhưng giờ không lẽ hẹn thằng nhóc ra đấu tay đôi? Không nói ai thắng ai thua, có khi nó lại dở chứng một bên kêu Espen mổ Milo, một bên lại đầu têu đám rắn chặn đánh đám sư tử nữa thì sao. 

1vs1 thì mình còn cơ may, chứ kéo băng đánh bạn thì tụi rắn nắm trùm cả trường rồi.

Milo khôi phục mau nhờ những lọ thuốc hiệu nghiệm của bà Maya ở bệnh xá lẫn của giáo sư Abbott, nó cũng mau quên những thương tổn ở Rừng Cấm, trở lại là một con ch.ó con tăng động đáng yêu, thích bày trò quanh phòng sinh hoạt chung ấm cúng của nhà sư tử.

Matt càng cố gắng luyện tập bùa chú và đấu tay đôi hơn nữa. Ngoài những buổi tập luyện cùng câu lạc bộ đấu tay đôi 2 tuần một lần, Matt xin chị Tabitha McMillan cho mượn luôn căn phòng Tứ Diện Đồng Ca, rảnh là cậu kéo Giselle xuống luyện cùng.

Ban đầu cô tưởng McMillan dễ gì đồng ý, nhưng hóa ra ngược lại, chị vui vẻ cho tụi nó vào tập thêm bất kỳ khi nào, với điều kiện là phải hành động kín kẽ không được cho ai biết. 

Thế là Nol dù thèm thuồng được đấu tay đôi thế nào đi chăng nữa cũng phải chịu cảnh bị cho ra rìa, nó đành chấp nhận mình giờ chỉ còn là quân sư kiêm huấn luyện viên Quidditch của Matt chứ không thể làm Đệ Nhị Nhân hay đối luyện được nữa.

Có lần thằng nhóc than thở với Ive: “Matt giờ chán chơi với tớ rồi hay sao ý, hễ không tập Quidditch là kéo Selly đi tập bùa đấu tay đôi ngay. Haizzz tại sao tớ không được nhận vô câu lạc bộ đó chứ?”

Nói gì thì nói cậu nhóc vẫn biết phải giữ bí mật nên kìm lại không nói oang oang về Tứ Diện Đồng Ca.

Ive đang tra cứu bản đồ sao để làm bài tập Thiên văn học, không thèm ngẩng đầu lên: “Đó là do cậu ngốc quá.”

“Nè nè, cậu nói môn gì khác thì tớ chịu, chứ bùa chú tớ không ngốc nhé. Bộ cậu quên năm ngoái tớ với cậu bằng điểm thi cuối kỳ sao.”

Đó là một trong những điều tự hào hiếm hoi của tóc nâu sau bay chổi, vì ít ra nó còn kiếm được mấy món bùa lận lưng, phản ứng bùa chú không quá tệ so với một con bé Ravenclaw mọt sách.

Lần này Ive mới chịu ngó lên, lắc đầu: “Nói cậu ngốc mà còn không chịu nhận, cậu để yên cho Matt với Selly tập bùa đi.”

Rồi lại chú tâm vào bản đồ sao của mình, để nhóc tóc nâu ngồi ngớ ra một hồi mới hiểu ý gì. Vẻ mặt thằng nhóc méo xệch, không biết đang cười hay đang khóc: “Ý cậu là... Matt... Selly... Tại sao lại vậy...”

“Xời, thì cậu ngốc quá tới giờ còn muốn đi phá đám. Chứ Matt mà không nhanh Selly bị bắt mất tiêu, tới chừng đó lại quay về thui thủi chơi với cậu với Milo cho cậu vui à.”

Nol tính la lên rằng “bắt, ai bắt mất?” được cô bạn đã cùng tụi nó ăn ngủ học chung suốt 3 năm qua cơ chứ. Cô bạn mà ngoài tụi nó ra chẳng bao giờ thấy giao lưu gì với ai, thậm chí có khi muốn tìm còn không thấy bóng dáng ở đâu nữa là.

Ive như biết cậu bạn tính nói gì: “Mới tuần trước thôi đã có hai Ravenclaw năm 4 với năm 5 hỏi thăm tớ, giả vờ hỏi Selly đi câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí thứ mấy với mấy giờ.”

“Rồi cậu có nói không?”

Lại bị cô bạn đập đầu: “Cái tên đầu đất này! Tất nhiên là tớ bảo tớ không biết, nhưng tớ không chắc chị Kara có nói không. Tớ còn nghe họ thì thầm rằng câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí năm sau sẽ cần tuyển 3 thành viên mới.”

“Tại sao lại vậy, tụi này bị làm sao vậy?”

Giờ cậu cũng thấy gấp gáp thay cho tóc đen rồi.

Loading...