Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-05-02 13:13:30
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đây, mỗi khi Vân Thanh và Cố Chi muốn tham dự tiệc thượng lưu, họ đều đến đây để làm tạo hình. Nhân viên trong cửa tiệm đã quá quen thuộc với hai người họ.

 

“Hôm nay tình cờ có hai nhà tạo mẫu vàng đang ở tiệm. Cô có muốn dọn sạch chỗ này hay lên lầu ạ?”

 

Nhân viên cửa hàng vô cùng cung kính, sợ chọc giận hai vị khách hàng quyền quý.

 

“Không cần dọn chỗ đâu, chúng tôi lên lầu.”

 

Vân Thanh cảm thấy không cần phải làm quá lên, liền đưa Cố Chi đi lên lầu.

 

Cả hai đã thay váy dạ hội từ trước. Vân Thanh mặc chiếc váy màu xanh đậm duy nhất trên thế giới, được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế, A Nguyệt. Tà váy được trang trí bằng kim cương vụn, tựa như một dải ngân hà dài.

 

Chiếc váy này càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của Vân Thanh, tôn lên vẻ quý phái và thanh lịch.

 

Cố Chi mặc một thiết kế khác, màu hồng sen, khiến cô trông mong manh và xinh đẹp như một thiếu nữ.

 

Vừa thay đồ xong, hai nhà tạo mẫu không ngớt lời khen ngợi: “Hôm nay hai cô mặc váy thật sự quá đẹp. Chúng tôi cảm thấy có chút áp lực khi nhìn vào đấy.”

 

“Không sao, tôi tin tưởng vào hai người.”

 

Chính vì mỗi lần đều có thể tạo ra phong cách xuất sắc nên Vân Thanh và Cố Chi mới tin tưởng cửa tiệm cao cấp này.

 

“Đây là rượu vang nhập khẩu chúng tôi vừa mang về từ nước ngoài. Hai cô có thể thử một chút. Loại rượu này đã được ủ rất lâu. Nếu không phải là hai cô, chúng tôi cũng không nỡ mang ra đâu.”

 

Vân Thanh và Cố Chi đang chăm sóc sắc đẹp. Nhân viên cửa hàng mỉm cười rót hai ly rượu vang đỏ, đồng thời mang đến rất nhiều trà chiều cao cấp và trái cây.

 

Đây chính là đãi ngộ dành cho khách VIP thượng hạng.

 

Khi hai người đang tận hưởng, bỗng nhiên có một giọng nói chói tai vang lên từ tầng dưới:

 

“Nhà tạo mẫu hàng đầu của các người đâu?! Mau ra phục vụ chúng tôi!”

 

Giọng nói này thực sự rất quen thuộc.

 

Vân Thanh liếc nhìn xuống, liền thấy Hoắc Tịnh và Bạch Đình đang đứng trước cửa với vẻ mặt hung hăng.

 

Bạch Đình cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình, ngẩng đầu lên thì thấy Vân Thanh đang lười biếng lắc nhẹ ly rượu vang trên tay, nở một nụ cười nhàn nhạt.

 

Sau đó, Vân Thanh quay đầu lại, tiếp tục tận hưởng dịch vụ làm đẹp đỉnh cao của nhà tạo mẫu hàng đầu.

 

Hoắc Tịnh theo ánh mắt của Bạch Đình nhìn sang, liền thấy nhà tạo mẫu hàng đầu - Amy - đang phục vụ Vân Thanh. Cô ta ban đầu sững sờ, sau đó sắc mặt lập tức xanh mét vì tức giận.

 

Con tiện nhân này, dựa vào cái gì chứ?!

 

Không nói thêm lời nào, Hoắc Tịnh kéo Bạch Đình lên lầu.

 

“Xin lỗi quý khách, hai người không thể lên tầng hai được ạ.”

 

Nhân viên cửa hàng vội ngăn cản hai người với vẻ mặt khó xử.

 

Đây là một cửa tiệm cao cấp mà họ lại gây ầm ĩ như vậy, điều này lập tức phá hỏng đi sự sang trọng và đẳng cấp nơi đây.

 

Hoắc Tịnh nghiến răng, tức giận đến mức chỉ hận không thể nghiền nát Vân Thanh ra thành từng mảnh.

 

“Tại sao chứ?! Tôi cũng là khách VIP ở đây! Hơn nữa, trước kia Amy luôn phục vụ tôi. Sao hôm nay cô ta lại đi phục vụ người khác?!”

 

Nhân viên cửa hàng vẫn kiên quyết chặn hai người lại:

 

“Vị khách trên lầu cũng là VIP, nên không thể bị quấy rầy. Hơn nữa, Amy là nhà tạo mẫu hàng đầu của cửa tiệm, không phải là người riêng của bất kỳ ai, nên đương nhiên cô ấy phải ưu tiên phục vụ VIP.”

 

“Tiểu Tịnh, bỏ đi… vẫn còn nhiều nhà tạo mẫu khác có thể làm cho chúng ta.” Bạch Đình khẽ kéo góc áo Hoắc Tịnh, trông yếu đuối đáng thương.

 

Hoắc Tịnh phớt lờ Bạch Đình mà lao thẳng lên lầu. Nhân viên cửa hàng không kịp ngăn cản, đành bất lực nhìn cô ta xông lên.

 

“Một cửa tiệm cao cấp như vậy mà cũng để ruồi nhặng bay vào. Ồn ào quá.”

 

Cố Chi liếc mắt nhìn Hoắc Tịnh, người đang tức giận đến đỏ mặt tía tai, sau đó bật cười chế giễu, cố ý xoa nhẹ hai bên thái dương như thể bị làm phiền.

 

“Hừ, Vân Thanh, chị cũng giỏi đấy! Rời khỏi anh trai tôi rồi liền leo cao ngay! Đúng là không biết xấu hổ!” Hoắc Tịnh mặc kệ Cố Chi, trực tiếp mắng thẳng vào mặt Vân Thanh.

 

Bạch Đình cũng đã theo Hoắc Tịnh lên lầu. Khi nhìn thấy Vân Thanh vẫn ung dung nhàn nhã, cô ta cắn chặt răng, cố gắng đè nén cảm xúc, giả vờ yếu đuối:

 

“Vân Thanh, đã lâu không gặp.”

 

Cố Chi cười lạnh, không nhịn được mà châm chọc:

 

“Cô lại giả bộ cái gì hả? Bạch Đình, cô không làm diễn viên đúng là đáng tiếc thật đấy.”

 

Cô đã sớm biết được từ Vân Thanh những chuyện bẩn thỉu mà Bạch Đình đã làm, trong lòng vô cùng căm ghét cô ta.

 

“Lừa được tên ngốc Hoắc Xuyên thì thôi đi, giờ còn muốn đóng kịch trước mặt tôi và Vân Thanh? Nhìn thấy cô là thấy buồn nôn!”

 

Lời nói của Cố Chi luôn sắc bén. Lúc này, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Bạch Đình.

 

Sắc mặt của Bạch Đình tái xanh rồi trắng bệch, vô cùng xấu hổ.

 

Vân Thanh thậm chí không thèm ngẩng đầu lên, chẳng buồn để ý đến hai kẻ điên này.

 

“Thưa quý khách, hai vị tiểu thư này đến trước. Nếu hai cô muốn được nhà tạo mẫu hàng đầu phục vụ, xin hãy đợi đến khi hai vị tiểu thư này làm xong.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-phan-boi-toi-thua-ke-mot-gia-tai-kech-xu/chuong-55.html.]

Nhân viên cửa hàng nhìn ra được mối quan hệ phức tạp giữa bọn họ, liền hít sâu một hơi, bước tới trước mặt Hoắc Tịnh và Bạch Đình, lễ phép giải thích.

 

“Tại sao chứ?! Amy là nhà tạo mẫu riêng của tôi mà!”

 

Người làm cô ta bẽ mặt chính là Vân Thanh, điều này khiến Hoắc Tịnh không thể chấp nhận được.

 

Chỉ vì Vân Thanh, cô ta không lấy lại được chiếc nhẫn ngọc tổ truyền. Ông nội ngày nào cũng chỉ tay vào mặt cô ta mà mắng mỏ, còn Hoắc Xuyên chẳng thèm quan tâm đến cô ta nữa.

 

Nếu không phải vì Vân Thanh, cô ta vẫn sẽ là viên ngọc quý của nhà họ Hoắc!

 

“Tôi là VIP của cửa hàng này, tôi không muốn nhìn thấy hai người lảng vảng trước mặt mình. Hơi thở của các người làm ô nhiễm không khí ở đây.” Vân Thanh trước đó vẫn luôn im lặng, cuối cùng cũng lạnh lùng lên tiếng.

 

“Haizz, đột nhiên tôi muốn thử một thứ. Amy, cửa hàng có hơi ồn ào nhỉ? Lát nữa cho tôi chút tinh dầu bạc hà để không khí trong lành hơn nhé.”

 

Amy trước đây từng bị Hoắc Tịnh sai bảo, trong lòng vẫn có chút kiêng dè. Nhưng giờ có Vân Thanh chống lưng, cô ta lập tức nói:

 

“Hoắc tiểu thư, xin lỗi, hôm nay tôi phục vụ cho Vân tiểu thư. Mong cô đừng gây náo loạn nữa.”

 

“Gây náo loạn?! Cô có biết tôi là ai không?! Tôi là em gái của Hoắc Xuyên! Cô có tin là tôi có thể bảo anh trai tôi mua lại cửa tiệm này không?!”

 

Hoắc Tịnh trực tiếp lôi Hoắc Xuyên ra để thị uy.

 

Nhìn thấy bộ dạng này của cô ta, Vân Thanh khẽ thở dài:

 

“Hoắc Tịnh, cô nghĩ anh trai cô sẽ giúp cô sao? Theo như tôi biết, chiếc nhẫn ngọc tổ truyền của nhà cô vẫn đang ở chỗ tôi đấy.”

 

Nghe vậy, sắc mặt Hoắc Tịnh lập tức đen lại.

 

Đúng vậy, đến bây giờ Hoắc Xuyên còn chẳng buồn nhìn cô ta lấy một cái, nói gì đến chuyện mua lại cửa hàng vì cô ta.

 

“Tuy nhiên cô đã giúp tôi nghĩ ra một ý hay đấy. Tôi có thể mua cổ phần của cửa hàng này.”

 

Vân Thanh cười nhạt, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Vân Triết hai tin.

 

Rất nhanh sau đó, Vân Triết trả lời.

 

Tổng giám đốc Vân muốn mua lại một cửa hàng tạo mẫu cao cấp, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ.

 

Khi mọi người vẫn còn đang ngơ ngác, Vân Thanh nhàn nhạt nói:

 

Team Hạt Tiêu

“Được rồi, bây giờ tôi là chủ của cửa hàng này. Đây là hợp đồng.”

 

Vừa nói, cô vừa đưa hình ảnh hợp đồng trong điện thoại cho nhân viên cửa hàng xem.

 

“Bây giờ, cô có thể đuổi hai người này ra ngoài. Nếu họ dám tung tin đồn hay báo cáo gì đó, cứ lấy camera giám sát ra mà đối chứng xem ai mới là người có lý.”

 

Vân Thanh nhanh chóng cắt đứt rắc rối, không muốn lãng phí thời gian.

 

“Tôi cũng không ngại để Hoắc tiểu thư và Bạch tiểu thư lên bản tin đâu.”

 

Sắc mặt của Hoắc Tịnh và Bạch Đình lập tức tái mét. Bọn họ không ngờ rằng chỉ với một câu nói, Vân Thanh đã có thể mua lại cửa tiệm này.

 

Chỗ dựa của chị ta mạnh đến vậy sao?!

 

“Hai người định tự mình rời đi, hay để tôi tìm người mời hai người ra ngoài hả?”

 

Thấy hai người kia im lặng, Vân Thanh nhàn nhạt hỏi.

 

“Tiểu Tịnh, hay là… chúng ta đi thôi?” Bạch Đình yếu ớt nắm tay Hoắc Tịnh, khẽ nói.

 

Hoắc Tịnh nghiến răng, đây là cách duy nhất rồi.

 

Trước khi rời đi, cô ta không quên trừng mắt nhìn Vân Thanh, nghiến răng đe dọa:

 

“Vân Thanh, cứ chờ đấy!”

 

“À đúng rồi.” Vân Thanh quay sang nhân viên cửa hàng bên cạnh, nhắc nhở:

 

“Từ giờ, Hoắc Tịnh và Bạch Đình không được phép bước vào cửa hàng này nữa.”

 

“Vân Thanh, chị có ý gì?!” Hoắc Tịnh lập tức lao về phía Vân Thanh, bộ dạng hung hăng chẳng còn chút phong thái tiểu thư nhà giàu nào.

 

“Tôi nói thẳng đấy.” Vân Thanh thản nhiên nghịch móng tay, lười biếng nói: “Không đi à?”

 

“Hoắc tiểu thư, mời cô rời đi.”

 

Bây giờ, Vân Thanh đã là bà chủ, nhân viên cửa hàng cũng không dám trái lời. Cô nhân viên lập tức đứng chắn trước mặt Hoắc Tịnh, tiễn khách.

 

Hoắc Tịnh nắm chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng vẫn phải nuốt cục tức xuống, kéo theo Bạch Đình rời khỏi cửa hàng.

 

“Giỏi lắm, Vân Thanh!” Cố Chi vui vẻ khi thấy Vân Thanh lấy lại phong thái trước kia. “Hoắc Tịnh và Bạch Đình tức đến tái mặt luôn! Thật là hả dạ!”

 

“Nhưng cậu cũng hào phóng quá đấy, nói mua là mua luôn một cái cửa hàng. Nói đi, có phải anh trai cậu vì ra tay bảo vệ cậu nên mua giúp cậu đúng không?” Cố Chi tò mò hỏi.

 

Vân Thanh tiếp tục tận hưởng dịch vụ làm đẹp, thản nhiên nói:

 

“Đương nhiên là anh trai tôi rồi.”

 

“Nếu tớ cũng có một người anh như Vân Triết thì tốt biết mấy.”

 

“Anh trai tớ cũng là anh trai cậu mà.”

Loading...