Phó Dạ Xuyên bên cạnh một lời, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
Team Hạt Tiêu
Tô Nam khẽ bật , khoác tay Trình Ý nhướng mày:
“ bao nhiêu đàn ông, hẹn hò với bao nhiêu , liên quan gì đến ? Hay là Lục thiếu gia cũng hẹn với ?”
Lục Kỳ phản đòn, tức đến nỗi sôi máu. Sao nào cũng Tô Nam ép đến mức ngóc đầu lên nổi?
“Cô á? Với loại như cô, đến một cái cũng thèm!”
Tô Nam mỉa mai:
“Nói thật lòng, tận mắt chứng kiến, hình của thiếu gia Lục thật sự… gì đặc sắc. Anh nên tìm mấy cô gái gu thẩm mỹ thì hơn. kén trong tiêu chuẩn hình thể của đàn ông.”
Dám hình kém?
Mặt Lục Kỳ lúc xanh lúc trắng, run rẩy vì tức giận, nhưng dám mở miệng phản bác, vì cô đang giữ ảnh khỏa của ! Hắn hiểu rõ, Tô Nam đang uy h.i.ế.p .
Trình Ý ở bên cạnh:
“Gu của cô xưa nay cao, Lục thiếu gia tiếp nữa là ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống của Tô Nam đấy.”
Chỉ cần thấy Phó Dạ Xuyên thôi, tâm trạng của cô tụt dốc !
Tô Nam liếc lạnh về phía Lục Kỳ, phớt lờ đàn ông bên cạnh thẳng trong.
Lục Kỳ từ phía tức điên lên:
“Người phụ nữ thật quá đáng! Dám hình ? mà ?”
Gương mặt Phó Dạ Xuyên lúc lạnh lẽo đến cực điểm, hừ nhẹ một tiếng:
“Cậu nghĩ lắm ?”
Trong lòng đầy phiền muộn, hẹn Tô Nam, chuyện chiếc tẩu ngọc phỉ thúy vẫn giải quyết, còn nhớ đến cảnh cô từng thấy Lục Kỳ khỏa … tâm trạng u ám kéo dài, bực bội đến khó chịu!
Lục Kỳ mắng mà chẳng hiểu vì Phó Dạ Xuyên trút giận lên , nhưng chắc chắn là vì Tô Nam!
Sau đó, Lục Kỳ đến tập đoàn Phó thị tìm Phó Dạ Xuyên, đúng lúc thấy bảo thư ký Trần Miễn gọi cho Tô Nam, nhưng từ chối thẳng thừng!
Hai mới ngoài ăn cơm, bắt gặp Tô Nam đang hẹn hò với Trình nhị thiếu gia, hỏi Phó Dạ Xuyên giận?
Đột nhiên nhớ điều gì, Lục Kỳ hỏi gấp:
“ vật gia truyền nhà , cái tẩu ngọc phỉ thúy và em gái đem bán ?”
Vừa đến chuyện , sắc mặt Phó Dạ Xuyên càng lạnh lẽo hơn, đáp.
Lục Kỳ nhún vai:
“Biết ai mua thì bỏ thêm ít tiền mua là xong chứ gì?”
Phó Dạ Xuyên liếc lạnh một cái:
“Là Tô Nam mua đấy.”
Lục Kỳ nghẹn họng: “… Ồ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/chuong-59-y-nghia-cua-viec-tu-choi.html.]
Vậy thì dễ xử lý .
---
Có lẽ vì gặp gặp, bữa ăn hôm chẳng gì ngon miệng, Tô Nam cũng thiết ăn uống.
Cô uống chút rượu, tính nghỉ ngơi buổi chiều. Không Trình Ý giới thiệu loại rượu gì, ngọt nơi đầu lưỡi, cay nơi cổ họng, hậu vị mạnh, mới nhấp một ly mà thấy đầu óc lơ mơ.
Nếu Trình Ý còn say hơn cả cô, chắc cô nghi ngờ cho gì rượu!
Tô Nam chống trán dậy, gọi điện cho Dư Lâu bảo cử tới đón, nhà vệ sinh rửa mặt tỉnh táo .
Đi bao xa, cô loạng choạng một chút nhưng vẫn rửa mặt thành công, tỉnh táo hơn. là nên với Trình Ý.
Quay , cô theo trí nhớ, ngờ rẽ một góc thì đụng ai đó.
“Xin …”
Ngẩng đầu lên, đập mắt là gương mặt lạnh lùng của Phó Dạ Xuyên, đôi mày nhíu chặt. Tô Nam lập tức tỉnh rượu, lùi một bước giữ cách.
“Phó tổng?”
Phó Dạ Xuyên nhận động tác của cô, ánh mắt càng thêm u tối:
“Trùng hợp thật, Tô Nam.”
Tô Nam nhướng mày:
“Không trùng hợp gì hết, đang định rời .”
Cô còn bước qua thì chặn .
“Chúng chuyện .”
“Nói chuyện gì?” Cô khó hiểu .
“Cô rõ còn hỏi.” Phó Dạ Xuyên cô chằm chằm.
Tô Nam nhẹ, còn dấu vết cơn say:
“ thấy giữa chúng gì đáng để cả. Về công việc, cứ liên hệ trợ lý của .”
Điện thoại cô reo lên, chắc là tài xế đến nơi. Cô định bước thì Phó Dạ Xuyên mở lời:
“Cô giá , chiếc tẩu đó nhất định lấy .”
Thì là vì chiếc tẩu ngọc. Chắc qua một đêm, Phó lão gia chuyện, Khúc Tình và Phó Oánh Oánh tối qua chắc hẳn ăn ngon, ngủ yên.
Tô Nam mỉm:
“Phó tổng hiểu ? Từ hôm qua tới giờ, bất kể các đưa điều kiện gì mà đều đáp , chính là vì đang từ chối.”