Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 74: Tình Mới Và Tình Cữ

Cập nhật lúc: 2025-07-24 12:01:59
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nam đang cúi đầu điện thoại, khóe môi ngừng nhếch lên . Bất chợt, cô thấy trong đám đông gọi:

“Dạ Xuyên!”

 

Cô theo phản xạ nghiêng đầu về phía phát âm thanh. Từ cổng xuất hiện một quen cũ, nụ khuôn mặt cô lập tức đông cứng .

Team Hạt Tiêu

 

Kiều Uyển Như, đúng là trùng hợp thật!

 

Phó Dạ Xuyên đích cùng trợ lý Trần Miễn đến sân bay đón . Vừa thấy , Kiều Uyển Như kìm liền nhào tới ôm chầm lấy, mắt đỏ hoe.

 

Hai ôm trong dáng vẻ vô cùng mật, đập mắt khác là một khung cảnh chói mắt đến tàn nhẫn. Tô Nam tưởng như trái tim chẳng còn gợn sóng, nhưng vẫn đau nhói, chua xót và trĩu nặng như thể thời gian ngừng .

 

Còn kịp phản ứng, phía một cánh tay choàng qua vai cô, kéo cô lòng. Mùi hương quen thuộc ập đến, cô lập tức lấy vẻ bình thường, gỡ tay khỏi mắt , nũng nịu :

 

“Anh ba, lớn đầu còn dọa ?”

 

Gương mặt tuấn tú đầy thần thái của Tô Kỳ ở ngay mắt. Ngũ quan như chạm khắc tỉ mỉ, một khuyết điểm nào, đúng là gương mặt khiến phụ nữ cũng ghen tị.

 

Anh đeo kính râm, nhướng mày:

“Bản lĩnh càng ngày càng lớn ha? Bắt đợi lâu như ?”

 

“Á, là Tô Kỳ đó, !” Có nhận .

 

Mấy cô gái trẻ lập tức vây quanh, nhanh chóng khiến khu vực trở nên chật kín.

 

Tô Nam hoảng hốt quanh, nhỏ giọng hỏi :

“Vệ sĩ của ?”

 

“Về nghỉ phép .” Anh đáp tỉnh bơ.

 

“Giờ đây?”

 

“Em bảo vệ chứ!” Tô Kỳ thản nhiên giao cả tính mạng cho cô em gái.

 

Tô Nam: “???”

 

Người ngày càng đông, tất cả đều nhận Tô Kỳ. Một thời gian ngắn, sân bay rộn ràng tiếng hò reo.

 

Tô Nam Tô Kỳ ôm chặt trong lòng để xô đẩy. Biết bao điện thoại và máy ảnh chĩa về phía họ, tiếng hô vang tên Tô Kỳ ngừng vang lên.

 

Hối hận !

 

Biết đến!

 

Cô cúi đầu lấy tay che mặt, chụp ảnh chung nhưng tránh , dân mạng dùng mạng 5G nhanh nhạy lập tức nhận cô.

 

“Người trong lòng Tô Kỳ , chẳng là Tô Nam mới ly hôn với Phó Dạ Xuyên ?”

, thật sự là Tô Nam đó! Họ ở bên ?”

“Hai đang yêu ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/chuong-74-tinh-moi-va-tinh-cu.html.]

...

 

Tin đồn lan truyền chóng mặt!

 

Ngôi nổi tiếng, tin sốc tình ái, cứ thế mà bùng nổ!

 

Tô Nam chỉ tìm cái lỗ nào đó để chui xuống, hoặc xoay rời . khi đầu , cô chỉ thấy vô đèn flash và một bức tường chắn phía .

 

Cô từ bỏ !

 

“Giờ ?” Tô Nam nghiến răng hỏi.

 

Tô Kỳ rạng rỡ đến mức khiến hồn xiêu phách lạc, hề né tránh, còn vẫy tay chào fan, ôm Tô Nam thẳng ngoài. Đám fan phía cũng tự động dạt sang hai bên nhường đường.

 

“Cảm ơn yêu quý, nhưng đừng bạn gái nhỏ của sợ nhé…”

 

“Á á á á!” Tiếng hét chói tai vang khắp nơi.

 

Tô Nam thể cứ mãi cuộn trong lòng , đành thẳng dậy, gượng gạo.

 

Bị Tô Kỳ khoác vai thế , cô hề , chính khoảnh khắc đó trở thành tiêu đề chính trang giải trí mạng.

 

Ánh mắt cô vô tình lướt qua, thấy ngay Phó Dạ Xuyên đang cùng Kiều Uyển Như ngay cửa , ánh mắt lạnh như băng về phía hai họ.

 

khựng , nụ môi còn gượng gạo nữa, mà trở nên bình tĩnh và kiêu hãnh.

 

Tình mới và tình cũ xuất hiện cùng lúc, cảm giác ?

 

Hai kẻ tệ bạc như họ còn thể đường hoàng xuất hiện, bản cô thì gì mà thể? Thậm chí cô còn vượt trội hơn họ nhiều!

 

Ra khỏi sảnh, fan vẫn chạy theo, nhưng Tô Kỳ bất ngờ xoay , động tác “suỵt”:

“Về nhà học hành chăm chỉ nhé, cũng nghỉ ngơi .”

 

Không ngờ ai nấy đều răm rắp lời, tuy tiếng hét vẫn ngừng nhưng chẳng ai dám đuổi theo nữa.

 

“Xe ?” Tô Kỳ xoa đầu Tô Nam.

 

Cô vội dẫn đến bãi đỗ xe. Tô Kỳ quanh gật gù:

“Xe tệ, để mua một chiếc giống .”

 

Gara xe của còn to hơn nhà khác, bên trong siêu xe chất đầy, vẫn còn mua thêm.

 

“Thôi , nếu thích thì cứ lấy xe em mà lái, chứ yêu nổi cái nào quá ba ngày .”

 

Anh xe còn nhanh hơn quần áo.

 

“Vừa nãy nhầm đúng chứ? Thằng khốn Phó Dạ Xuyên cũng ở đó đúng ?”

 

 

Loading...