Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 76: Muốn Hàn Diệp Làm Con Rể (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-09 15:48:22
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Diệp không ngờ Lục Hằng Thông đã suy xét chu toàn đến vậy, không khỏi sinh lòng kính phục.

“Là thảo dân hồ đồ.”

Lục Hằng Thông cười ha ha:

“Người xưa có câu: tâm gấp thì loạn. Vì lo cho thê tử mà thất thố cũng là thường tình. Mau đứng dậy nói chuyện.”

Hàn Diệp lại cảm tạ một tiếng, rồi mới đứng lên.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

Lục Hằng Thông tìm một trà quán, kéo Hàn Diệp ngồi xuống.

Hai người vừa nhấp trà, Lục Hằng Thông lại hỏi:

“Không biết tiểu huynh đệ có kiến giải gì về đạo trị quốc không?”

Hàn Diệp biết lão là muốn khảo nghiệm mình, bèn mỉm cười đáp:

“Dân dĩ thực vi thiên, tại hạ coi bá tánh làm gốc. Dân no ấm thì quốc thái dân an. Thảo dân cho rằng, muốn trị quốc, phải bắt đầu từ dân sinh. Giảm bớt thuế khóa phiền hà, chấn hưng nông canh, dân ổn thì nước ổn, dân an thì nước an.”

Lục Hằng Thông không khỏi giơ ngón tay cái lên tán thưởng:

“Nói rất hay, quả thật có tầm nhìn xa!”

Lại càng nhìn Hàn Diệp, càng thấy vừa ý trong lòng.

Chỉ tiếc rằng hắn đã thành thân, bằng không, lão thật sự muốn chiêu nạp Hàn Diệp làm chàng rể.

Nhớ đến ái nữ dung mạo khuynh thành của mình, lão không khỏi thở dài một tiếng, trong lòng tiếc nuối vô hạn.

Lục đại nhân xưa nay vốn trọng kẻ sĩ, chọn rể chưa từng câu nệ môn đăng hộ đối, chỉ tiếc thay, lại bỏ lỡ một nhân tài như vậy.

Hai người lại đàm đạo thêm một hồi, càng nói càng hợp ý, quả thực là hận gặp nhau quá muộn.

Chỉ là Hàn Diệp trong lòng như có lửa đốt, lo lắng cho La Vân Khỉ không thôi, mà vị Lục đại nhân này lại cứ kéo hắn nói mãi không dứt. Mãi đến khi trời đã tối mịt, Lục Hằng Thông mới đứng dậy nói:

“Thời gian không còn sớm, Hàn tiểu huynh đệ, mời về nghỉ đi. Việc của lệnh thê ngươi, tin rằng sáng mai ắt sẽ rõ ràng.”

“Vạn sự xin nhờ đại nhân. Thảo dân lo lắng cho thê tử, chỉ sợ về cũng khó an giấc, chi bằng đến nha môn ngồi đợi một đêm.”

Thấy hắn chân tâm như vậy với La Vân Khỉ, Lục Hằng Thông không khỏi lắc đầu thở dài.

Về đến công đường, quản gia liền nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-76-muon-han-diep-lam-con-re-22.html.]

“Đại nhân hình như rất xem trọng vị Hàn tiểu huynh đệ này?”

Lục Hằng Thông không giấu diếm, gật đầu đáp:

“Kẻ này phẩm hạnh cao quý, kiến thức hơn người, chỉ tiếc đã có gia thất, chẳng thể vì ta mà dùng.”

Quản gia chợt hiểu ra trong lòng, liền dè dặt hỏi:

“Chẳng hay đại nhân từng có ý định cho tiểu thư và hắn…”

Lục Hằng Thông thở dài than:

“Chỉ tiếc thời thế chẳng thuận. Nếu Vân Thái nhà ta mà gặp được hắn, tất sẽ vừa mắt vô cùng.”

Nhớ tới tiểu thư Lục phủ vốn tính tình cao ngạo, quản gia cũng không khỏi lộ vẻ bất lực.

Lục tiểu thư là bảo châu trên tay lão gia, chỉ tiếc tính tình cứng cỏi, những công tử quyền quý tầm thường đều không lọt nổi mắt xanh. Nay đã đến tuổi cập kê, Lục đại nhân sao lại không lo? Nhìn thấy Hàn Diệp dung mạo tuấn tú, lại có chí hướng, trong lòng tự nhiên sinh khởi tâm tư.

Thấy lão gia chau mày ngẫm nghĩ, quản gia bỗng lên tiếng:

“Đại nhân, nô tài có một kế, không chỉ giữ được Hàn tiểu huynh đệ lại, mà còn có thể thử xem hắn có thật là người tài hay không.”

Lục Hằng Thông xoay người lại, hỏi:

“Ồ? Nói ta nghe thử xem?”

Quản gia lập tức ghé sát tai thì thầm vài câu, Lục Hằng Thông nghe xong liền đại hỉ:

“Diệu kế! Quả là diệu kế a!”

Ngoài cửa, Hàn Diệp bỗng hắt xì một cái.

Tuy đã vào mùa hạ, nhưng đêm ở phương Bắc vẫn lạnh lẽo.

Hàn Diệp xoa xoa mũi, đến ngồi trên bệ đá trước nha môn.

Biết được Lục Hằng Thông chính là vị hành khất hôm ấy, lòng hắn cũng yên tâm hơn nhiều. Lại thấy đối phương có thiện cảm với mình, hẳn sẽ không làm khó La Vân Khỉ.

Thế nhưng tâm can vẫn không yên, trong đầu toàn là hình bóng nàng — không biết trong lao có lạnh không, có sợ hãi không, có được ăn uống đầy đủ hay không.

Nghĩ đến những ngày gần đây nàng vì mình mà bôn ba mệt nhọc, trong lòng hắn bỗng dâng lên một luồng ấm áp, khiến thân thể cũng trở nên dễ chịu hơn nhiều.

Hắn dựa người vào tượng sư tử đá sau lưng, định chợp mắt đôi chút thì quản gia Lục phủ bỗng xuất hiện.

“Hàn tiểu huynh đệ, thứ lễ bất chu toàn. Đại nhân nhà ta có lời mời, thỉnh huynh vào phủ một chuyến.”

Loading...