Thẩm Âm Hoài Châu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-05-01 04:43:28
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2.

 

Về mối quan hệ trước hôn nhân của Thẩm Âm và Lục Hoài Châu, nếu nói thân thiết thì cũng có thể được coi là thanh mai trúc mã.

Nhưng nói chính xác hơn thì, hai người họ chỉ là bạn chơi hồi nhỏ không mấy thân thiết.

Bên ngoài vẫn luôn đồn rằng Lục Tổng và phu nhân tình cảm rất tốt, những người không biết chuyện xưa còn xuýt xoa khen "trai tài gái sắc, trời sinh một cặp", nhưng, Thẩm Âm và Lục Hoài Châu không phải đôi trẻ yêu nhau từ thuở thiếu thời rồi bước vào điện phủ hôn nhân, cũng chẳng phải những người thầm yêu nhau lâu ngày cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.

Thật ra, tuổi trẻ của họ gần như không có giao điểm.

Khi ấy, Thẩm Âm có một cuộc sống phong phú đa màu sắc.

 

Còn khi đó, Lục Hoài Châu đã có bạn gái.

               

Tên cô ta là Lâm Linh.

 

Chuyện tình giữa anh ấy và Lâm Linh, nói ngắn gọn, chính là câu chuyện yêu đương si tình của thiếu gia nhà giàu với cô bé Lọ Lem.

 

Từ thời trung học, Lục Hoài Châu đã kiên định chọn Lâm Linh, vô điều kiện thiên vị, chiều chuộng cô ta.

 

Chuyện tình của họ quá đỗi trong sáng, đến mức ngay cả Thẩm Âm  người không quan tâm đến chuyện thị phi  cũng từng nghe bạn bè cảm thán: “Lạ thật, nhà họ Lục mà cũng có người si tình đến thế.”

 

Chỉ đáng tiếc, kiểu chuyện tình như trong phim thần tượng thế này vốn khó có kết thúc tốt đẹp. Trưởng bối Lục gia không tán thành chuyện này, cha mẹ Lục Hoài Châu phản đối kịch liệt, trăm phương nghìn kế gây khó dễ.

 

Cuối cùng, Lâm Linh nhận lấy một khoản tiền từ Lục gia rồi cắt đứt tình cảm, dứt khoát rời xa Lục Hoài Châu.

 

Còn Lục Hoài Châu lặng lẽ trở về gia đình, từng bước tiếp nhận sản nghiệp, trở thành con ngoan trong mắt các bậc trưởng bối.

Sau đó xuất hiện Thẩm Âm.

 

Lúc đó Thẩm Âm đã gặp mặt khá nhiều đàn ông trẻ tuổi ưu tú, dần cảm thấy mệt mỏi với việc quen người mới.

Đúng lúc ấy, Lục Hoài Châu cũng bị gia đình thúc ép tìm người môn đăng hộ đối kết hôn, thế là thông qua người quen giới thiệu, tại một bàn ăn họ lại gặp lại nhau.

“Thẩm Âm? Lâu quá không gặp.”

 

Khi Thẩm Âm và Lục Hoài Châu đối diện nhau trong buổi xem mắt, trên gương mặt anh ấy đã không còn vẻ tiều tụy sa sút của kẻ thất tình, cũng chẳng còn chút bài xích nào với cụm từ “môn đăng hộ đối” nữa.

 

Thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành mọi vết thương. Khi ấy, Lục Hoài Châu đã trở nên điềm đạm nhã nhặn, ăn nói khéo léo, ra dáng người thừa Lục gia thực thụ.

 

Thẩm Âm ngạc nhiên trước sự thỏa hiệp của Lục Hoài Châu với gia đình, cũng ngạc nhiên vì anh ấy thật sự sẵn sàng nghe theo sắp xếp, nghiêm túc đi tìm một người vợ gia thế tương xứng với mình.

 

Thật ra, Lục Hoài Châu không hẳn là lựa chọn tốt nhất trong số những người Thẩm Âm từng tiếp xúc, nhưng anh ấy đúng lúc xuất hiện khi cô không muốn tiếp tục gặp gỡ thêm người mới, lại còn đúng mực lễ độ, khiến Thẩm Âm cảm thấy… cũng được.

 

Có lẽ hôm đó nếu là một người đàn ông khác, ổn một chút, Thẩm Âm cũng sẽ thấy “được thôi”. Nhưng đúng hôm đó lại là Lục Hoài Châu.

 

Thế là họ ăn ý với nhau, cảm thấy đối phương không tệ, vậy thì kết hôn thôi.

 

Thẩm Âm đã quá mù quáng, lúc bạn bè khuyên “có khi Lục Hoài Châu cả đời cũng chẳng quên được người cũ”, Thẩm Âm thản nhiên nghĩ ‘điều đó cũng chẳng có gì quan trọng’.

 

Thậm chí còn nói: “Vậy càng tốt, tớ và anh ấy nước sông không phạm nước giếng. Tương kính như tân, vợ chồng nào cũng chỉ vậy mà thôi.”

 

Lúc đầu, Thẩm Âm cũng không quá yêu Lục Hoài Châu. Thẩm Âm là thương nhân thực thụ, lý do quan trọng khiến Thẩm Âm chọn ở bên Lục Hoài Châu chính là vì giữa hai gia đình đang có một dự án hợp tác làm ăn rất quan trọng.

 

Chỉ là… Lục Hoài Châu quá tốt, quá lịch thiệp. Dù không yêu cô, nhưng mọi thứ trong sinh hoạt đều vô cùng chu toàn.

 

Quà tặng các dịp lễ chưa bao giờ thiếu, buổi tối nếu không kịp về nhà ăn cơm cũng sẽ gọi điện báo trước cho Thẩm Âm.

 

Mỗi lần Thẩm Âm đi công tác, Lục Hoài Châu đều đích thân ra sân bay đưa đón. Từ sau khi kết hôn với Lục Hoài Châu, trên bàn ăn chỉ toàn xuất hiện những món cô yêu thích.

 

Tất cả sở thích của Thẩm Âm, Lục Hoài Châu đều nhớ rõ, mọi chuyện đều ưu tiên chiều theo ý cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-am-hoai-chau/chuong-2.html.]

 

Ngày ngày bên nhau mưa dầm thấm đất, sự quan tâm chăm sóc của Lục Hoài Châu làm sao có thể không khiến trái tim Thẩm Âm xao động.

 

“Vì sao đột nhiên lại nói chia tay?” Lục Hoài Châu cầm bản thỏa thuận ly hôn lên, nhưng không mở ra.

 

Thẩm Âm nhẹ giọng nói: 

“Chỉ là cảm thấy… chúng ta hình như không còn lý do gì để duy trì cuộc hôn nhân này nữa.”

 

“Luật sư nói, bản thỏa thuận tiền hôn nhân của chúng ta rất rõ ràng, vấn đề phân chia tài sản cũng không phức tạp. Anh xem qua bản này, có gì cần sửa đổi không.”

 

Nhưng Lục Hoài Châu vẫn không mở ra, hỏi lại: 

“Là anh có chỗ nào khiến em không hài lòng sao?”

 

Thẩm Âm trả lời rất nhanh: 

“Làm sao có thể, tất nhiên là không rồi.”

 

Lục Hoài Châu cũng phản ứng rất nhanh: 

“Anh không thể ký ngay được.

 

“Gần đây công ty anh đang có một dự án rất quan trọng, anh không muốn bị dư luận truyền thông ảnh hưởng.”

 

“Hơn nữa, anh xem bản thỏa thuận này cũng vô ích, phải để luật sư xem đánh giá qua mới kết luận được.”

 

Lục Hoài Châu bình tĩnh liệt kê các lý do không thể ký ngay, giọng điệu bình tĩnh giống như đang bàn chuyện hợp tác kinh doanh vậy.

 

Anh ấy luôn như vậy  lý trí, điềm đạm, đặt lợi ích công ty lên hàng đầu.

 

Đôi lúc, Thẩm Âm cảm thấy mối quan hệ giữa hai người chẳng khác nào hai trí tuệ nhân tạo cao cấp đang làm việc cùng nhau.

 

Nhưng đôi lúc, cô lại không khỏi nghĩ: nếu là khi ở bên Lâm Linh, Lục Hoài Châu cũng sẽ lý trí như vậy sao?

 

Đáp án rõ ràng là không.

 

Trong lòng Lục Hoài Châu, Thẩm Âm cô và Lâm Linh không hề giống nhau.

 

Cô là đối tác phù hợp và chỉ dừng lại ở phù hợp mà thôi.

 

Còn Lâm Linh, là người anh ấy dốc lòng yêu thương.

 

Lục Hoài Châu nhìn Thẩm Âm chằm chằm, hỏi: 

“Em có thể nói rõ lý do không?”

 

Thẩm Âm ẩn ý, đáp: 

“Tiền bạc quý thật, nhưng tình yêu còn quan trọng hơn.”

 

Ánh mắt Lục Hoài Châu thoáng qua một tia âm u, nhưng anh ấy lại đẩy bản thỏa thuận sang một bên, hỏi: 

“Em đã bàn bạc với gia đình chưa?”

 

Thẩm Âm khựng lại một chút: 

“Chưa.”

 

Lục Hoài Châu liền quyết định thay cô: 

“Ngày mai chẳng phải cuối tháng sao? Phải về nhà em ăn cơm đấy. Gần đây sức khỏe ông nội em không tốt, hay là… chuyện này chúng ta tạm thời đừng vội nói với họ.”

 

 

Loading...