Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[Thập niên 80 - Bà lão trọng sinh, không có bàn tay vàng] - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-06-08 02:02:23
Lượt xem: 346

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Văn Quốc thì có phần lúng túng.

Hôm đó, mẹ anh ta vừa nói thẳng trước mặt cả nhà rằng anh ta có lỗi với tất cả mọi người, đặc biệt là cô em gái Lý Tú Hương. Anh ta chỉ đành cố gắng nói vài câu giả dối, sáo rỗng, rồi lấy cớ trông con mà quay về phòng tìm vợ.

Sáng sớm hôm sau, cả nhà cùng đến Bệnh viện Phụ sản và Nhi đồng.

Tình hình kiểm tra không mấy khả quan, bác sĩ nói rằng Lý Tú Hương đã hai lần sảy thai mà không được nghỉ ngơi, chăm sóc tốt, nếu mang thai lần nữa rất có thể sẽ không giữ được thai. Nghiêm trọng hơn còn có thể băng huyết mà mất mạng.

Bà Hoàng kiếp trước đã trải qua chuyện này rồi, nên lập tức dứt khoát làm thủ tục nhập viện.

Lý Tú Lan thấy mẹ mình trực tiếp nộp 300 đồng tiền viện phí, trong lòng có chút không vui.

Quả nhiên cô ta là người ít được cưng chiều nhất trong nhà.

Anh cả tốn nhiều tiền, anh Năm ăn nhiều, anh Ba và anh Tư tuy không được coi trọng lắm, nhưng nhà cũng không để họ phải chịu thiệt. Cô ta tự cho rằng nguyên nhân là do mình là con gái.

Thế nhưng giờ mẹ lại hào phóng với chị cả như vậy, trong lòng cô ta lập tức cảm thấy không cân bằng.

Bên khác, hai thằng con trai nhìn chằm chằm 300 đồng đó, ánh mắt cũng đờ đẫn. Vợ chồng anh cả thì càng thêm tham lam, mắt sáng rực.

Bà Hoàng quét mắt nhìn đám con cái này, bà biết ngay sự ấm áp đó không thể kéo dài quá ba giây!

Một khi đụng đến lợi ích, ai cũng phải tránh sang một bên.

Lý Tú Hương cũng nhìn thấy sắc mặt của các em rồi, cô ấy kéo tay mẹ: “Mẹ ơi, con đâu có yếu ớt đến thế, về nhà từ từ dưỡng sức là được rồi…”

Bà Hoàng giận đến nỗi chỉ muốn rèn sắt thành thép: “Con mà không dưỡng tốt cơ thể, sau này ngay cả tự lo cho bản thân cũng khó khăn, lẽ nào con định để nhà mẹ đẻ nuôi con cả đời sao? Số tiền này coi như mẹ cho con vay, sau này con phải trả lại mẹ không thiếu một xu.”

Lý Tú Hương vội vàng gật đầu: “Mẹ, con nhất định sẽ trả.”

Bầu không khí căng thẳng cuối cùng cũng được giải tỏa trở lại.

Lý Văn Kiệt là đứa khéo miệng nhất: “Mẹ ơi, sức khỏe chị cả quan trọng, số tiền này đáng là bao!”

Bà Hoàng bĩu môi: “Số tiền này không đáng là bao, vậy con thay chị con trả đi!”

Lý Văn Kiệt lập tức xìu xuống: “Mẹ ơi, con làm gì có tiền…”

“Không có tiền thì chạy việc vặt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-ba-lao-trong-sinh-khong-co-ban-tay-vang/chuong-37.html.]

Bà Hoàng chẳng chút khách khí sai bảo: “Con về nhà lấy phích nước, cốc men, rồi lấy thêm chậu rửa mặt, cả giấy vệ sinh nữa. À phải rồi, cả đường đỏ, đường trắng, sữa bột mạch nha hôm qua mẹ mang về nữa, cũng mang hết đến đây.”

Lý Văn Kiệt vốn không muốn đi, nhưng vừa nghe đến sữa bột mạch nha, nghĩ bụng về nhà sẽ lén uống trộm, lập tức đồng ý: “Con đi ngay đây!”

Nào ngờ chân Lý Văn Kiệt còn chưa kịp bước ra, đã nghe thấy sau lưng có tiếng gọi “Văn Kiệt~~~~~~~~~~” đầy nức nở, đau lòng.

Lý Văn Kiệt cứng người, đứng khựng lại.

Da gà của cả nhà họ Lý nổi đầy đất như tường bệnh viện bị tróc vữa.

Bà Hoàng quay đầu lại, liền thấy Lưu Mộng Kiều mặc bộ đồ bệnh nhân, sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc, đôi mắt hạnh hoe đỏ, hàng mi dài đẫm lệ.

Vì thời tiết nóng bức, tay áo bệnh nhân được cô ta xắn lên đến khuỷu tay, để lộ một đoạn cánh tay trắng mịn, được nền tường bệnh viện sơn màu xanh xanh làm cho càng thêm yếu ớt và trắng trẻo.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Có biết bao nhiêu người nhà họ Lý đang đứng đây, vậy mà trong mắt Lưu Mộng Kiều chỉ có Lý Văn Kiệt, cô ta không rời mắt nhìn bóng lưng anh ta, giọng điệu vẫn nức nở quanh co: “Văn Kiệt~~~ anh là đến thăm em sao?”

Cho dù Lý Văn Kiệt có ngu ngốc đến mấy, thì cũng không thể đến thăm bạn gái cũ ngoại tình, mang thai, lại còn sảy thai, mà lại kéo theo cả một đám khán giả chứ?

Nhưng anh ta ngược lại lại quên mất, Lưu Mộng Kiều bị đánh sảy thai, cũng đang nằm viện ở đây mà!

“Tiểu nha đầu xinh đẹp như vậy, nếu tát một cái chắc sẽ khóc rất lâu nhỉ?”

Ông Lý nghe vậy liền vội vàng đẩy bà Hoàng vào phòng bệnh: “Đây là bệnh viện, bà đừng làm loạn.”

Trừ Lý Văn Kiệt đứng bất động, những người khác cũng theo vào phòng bệnh.

Lý Tú Hương vừa từ quê trở về, không quen biết Lưu Mộng Kiều, cô ấy có chút thắc mắc: “Mẹ, đây là ai vậy ạ?”

Bà Hoàng bĩu môi: “Chính là nữ chính trong bộ phim ‘Kết hôn ngày đó, vợ bị bóc phốt ngoại tình’ đó…”

Thằng ba ló qua tấm kính cửa phòng bệnh lén nhìn, thì thầm: “Nghe nói con của cô ta bị vợ chính thức đánh cho sảy, đang nằm viện ở đây đó.”

Cô út khinh thường: “Anh Năm sẽ không cảm thấy Lưu Mộng Kiều đáng thương nữa chứ? Vẫn chưa bị cắm sừng đủ hay sao?”

Bà Hoàng tiếp tục bĩu môi: “Chẳng phải nói ‘thương càng sâu càng khó quên’ sao? Tôi thấy thằng Năm còn có thể diễn thêm một đoạn ‘Bạn gái cũ hối hận và tôi là một kẻ bị cắm sừng siêu cấp’ nữa đó.”

Mọi người đồng loạt nhìn bà.

Ông Lý hỏi: “Bà không lo thằng Năm bị lừa sao? Còn đứng đây nói mát, dù gì cũng là con trai bà mà.”

“Thằng con bị cắm sừng đến mức này ai muốn thì cứ nhận.”

Loading...