Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 1001: Cô Ta Nhìn Tầm Thường Như Vậy, Thế Mà Vẫn Sống Tốt

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:36:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn nhìn chằm chằm vào mắt cô ta: “Mẫn Lập Na, cô đổi tên từ khi nào?”

Vệ Lệ Na bực tức nói: “Cảnh sát các người không quản lý hộ khẩu sao? Đi mà tra, tôi nào nhớ rõ như vậy!”

Triệu Hướng Vãn cũng không nổi giận: “Cô còn nhớ Mẫn Gia Hòe không?”

Vệ Lệ Na nghe cô nhắc đến những người bạn thuở nhỏ của cô ta ở cô nhi viện, ánh mắt thoáng thay đổi, đôi mắt xám nhạt co lại, đồng tử cũng dần dần giãn ra. Có thể nói, rõ ràng cô ta không thích nhắc lại những chuyện cũ ở cô nhi viện.

[Cái tên đó?]

[Ai cơ? Gia Hòe... Có phải là cô gái gầy yếu, nhưng lại có nụ cười rạng rỡ đó không? Tôi ghét nhất cái kiểu cười như vậy, cứ như thể tất cả mọi người trên đời này đều là ân nhân của cô ta, cho cô ta một miếng ăn là cô ta biết ơn vô cùng, thật hèn hạ!]

Triệu Hướng Vãn nói: "Giờ cô ấy đã lập gia đình, kết hôn sinh con với người bạn thuở nhỏ Mẫn Thành Hàng, vợ chồng yêu thương nhau, con cái ngoan ngoãn, cuộc sống rất hạnh phúc."

Đồng tử của Vệ Lệ Na lại co lại, cô ta nghiến chặt răng.

[Cô ta nhìn tầm thường như vậy, thế mà vẫn sống tốt à? Đáng ghét!]

[Mẫn Thành Hàng? Có phải là cái kẻ giống sói, thích cắn người đó không? Các đứa trẻ khác đều khen tôi xinh đẹp, chỉ có cậu ta chưa từng nịnh bợ tôi, tôi nhớ rõ cậu ta. Một kẻ như cậu ta mà cũng xứng đáng sống hạnh phúc sao?]

[Đúng là một cặp ngu ngốc!]

Triệu Hướng Vãn nhận ra, Vệ Lệ Na là người hẹp hòi đến mức không bằng đầu kim, chuyện gì cũng muốn hơn người khác, chẳng chịu nổi việc người khác sống tốt hơn mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1001-co-ta-nhin-tam-thuong-nhu-vay-the-ma-van-song-tot.html.]

Một trong những nguyên tắc thẩm vấn: Chỗ nào đau, đánh thẳng vào chỗ đó.

Triệu Hướng Vãn tiếp tục nói: "Còn nhớ Mẫn Gia Điệp không?"

Vệ Lệ Na sợ cô sẽ nói tiếp, vội ngắt lời: "Tôi nhớ, tôi từng gặp cô ta, trông cô ta gầy gò, nhếch nhác như ma vậy. Khoảng mười mấy năm trước, tôi thấy cô ta ở cửa một khách sạn xa hoa ở thành phố Châu. Cô ta cắt tóc ngắn, nhìn như con trai, mặc đồ rách rưới, nghiến răng nhìn tôi. Chậc chậc chậc, tôi biết ngay, cô ta với Giao Giao đi theo lão già họ Hồ kia chắc chắn không phải thứ gì tốt, nhìn mà xem, thảm lắm đúng không."

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: "Mẫn Gia Điệp sống cũng khá tốt đấy, chị gái cô ta vẫn luôn tìm cô ta, nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát chúng tôi, cuối cùng cũng tìm được cô ta. Hiện tại cô ta đã thuê một cửa hàng gần bến xe huyện La, trở thành bà chủ."

Vệ Lệ Na hơi nghiêng người về phía trước, trong ánh mắt có chút nôn nóng: "Mẫn Gia Điệp, chị của cô ta vẫn luôn tìm cô ta sao?"

[Sao có thể? Gia Điệp, cái đứa con gái xấu xí đó, làm sao có ai luôn nhớ tới cô ta chứ?]

[Tôi không tin!]

Triệu Hướng Vãn nhếch miệng cười, đôi mắt phượng hơi nheo lại, thu lại vẻ sắc bén trong mắt.

"Đúng vậy, chị cô ta là Kiều Hồng Ngọc, lớn hơn Gia Điệp sáu tuổi, luôn ghi nhớ lời dặn dò của cha mẹ trước khi qua đời, đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của Gia Điệp. Vì trên xương bả vai của Gia Điệp có một vết bớt hình con bướm màu đỏ, dựa vào manh mối này, cuối cùng đã tìm được Gia Điệp giữa biển người mênh mông. Khi hai chị em gặp nhau, tôi cũng có mặt. Gia Điệp vừa khóc vừa mắng, nhưng chị cô ta vẫn ôm cô ta đầy dịu dàng, không ngừng nói xin lỗi, nói rằng vì gia cảnh quá nghèo khó, không còn cách nào khác mới gửi cô ấy vào nhà từ thiện. Nhưng người chị vẫn luôn nhớ đến em gái, không ngừng tìm kiếm cô ta."

Mắt Vệ Lệ Na cay cay, quay mặt đi.

[Tôi nhổ vào! Con nhỏ xấu xí Gia Điệp đó mà lại có người chị nhớ mong đến vậy, còn tôi thì sao, sao không có ai tìm đến? ]

[Da tôi trắng như thế, mắt tôi nhạt màu như thế, đặc điểm rõ ràng như vậy, sao lại không có ai tìm tôi chứ?]

[Nếu biết được ai đã bỏ rơi tôi, tôi nhất định sẽ không tha thứ, tôi muốn băm vằm họ ngàn đao vạn mảnh! ]

Loading...