Triệu Hướng Vãn đứng thẳng lưng, đối mặt với ánh mắt của Vệ Lệ Na qua song sắt, trong ánh mắt lộ rõ vẻ khinh thường.
“Vì chưa từng có được tình yêu của cha mẹ, nên cô muốn cướp đi tình yêu đó từ người khác. Vì từng chịu sự giam cầm và ngược đãi, nên cô muốn những cô bé khác cũng chịu nỗi đau tương tự. Vệ Lệ Na, hãy thừa nhận đi, cô chính là kẻ ích kỷ, hèn nhát, hay ghen ghét, vô dụng và vô tích sự!”
Ích kỷ, hèn nhát, hay ghen ghét, vô dụng và vô tích sự!
Câu chỉ trích này chính xác và sắc bén hơn bất kỳ lời nào khác.
Triệu Hướng Vãn nhớ rất rõ.
Khi thẩm vấn Mẫn Thành Hàng, hắn ta đã giằng co rất lâu, cuối cùng mới thừa nhận lý do ra tay với trẻ em là do ghen ghét và hèn nhát.
Khi thẩm vấn Mẫn Gia Điệp, trong lòng cô ta cũng tự chửi rủa mình là đồ hèn nhát và vô dụng.
Vệ Lệ Na cũng chẳng khác gì bọn họ.
Trong lòng cô ta chỉ có bản thân, chẳng bao giờ nghĩ đến người khác.
Đó là sự ích kỷ.
Không dám chống lại quyền quý và kẻ mạnh, chỉ dám ra tay với những đứa trẻ vô tội.
Đó là sự hèn nhát.
Không chịu được khi thấy người khác sống tốt hơn mình, lúc nào cũng ganh đua, trong lòng đầy phẫn nộ với thế giới này.
Đó là sự ghen ghét.
Không có bao nhiêu khả năng sinh tồn, không muốn làm việc chăm chỉ, nhưng lại mơ mộng sống cuộc sống giàu sang, lòng tham vô đáy mà số phận thì mỏng manh như tờ giấy.
Đúng là vô dụng và vô tích sự!
Điểm khác biệt là, Mẫn Thành Hàng vì yêu Mẫn Gia Hoè, mà Mẫn Gia Hoè lại là người sống đơn giản, lòng đầy biết ơn, nên hắn ta chọn cách sống an phận.
Mẫn Gia Điệp còn giữ được chút thiện tâm, không nỡ làm tổn thương các bé gái.
Nhưng Vệ Lệ Na hoàn toàn không có khái niệm thiện ác, tâm hồn cô ta tối tăm một màu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1006-dung-la-vo-dung-va-vo-tich-su.html.]
Khúm núm trước kẻ mạnh, đàn áp kẻ yếu.
Người như vậy, Triệu Hướng Vãn không hề có chút cảm thông nào.
Những lời của Triệu Hướng Vãn như roi da, quất thẳng vào tâm hồn của Vệ Lệ Na.
Vệ Lệ Na cảm thấy một nỗi nhục nhã không thể trốn tránh.
Cô ta ngây người nhìn Triệu Hướng Vãn, nước mắt bất giác trào ra, chảy dài trên má.
Môi cô ta run rẩy, rất lâu mới thốt lên một câu: “Tôi… Tôi sống không tốt chút nào. Nếu cô gặp Mẫn Gia Điệp, xin đừng nói với cô ấy…”
Triệu Hướng Vãn đứng dậy, bước ra khỏi phòng thẩm vấn, không nói thêm một lời.
Không cần thiết nữa.
Dù có nói thêm bao nhiêu, cũng không thể cứu vớt một linh hồn nhơ nhuốc.
Mọi chuyện còn lại, hãy để pháp luật xử lý.
Trong phòng thẩm vấn trống trải, Vệ Lệ Na ngồi thẫn thờ trên chiếc ghế sắt, nhìn bóng lưng Triệu Hướng Vãn, lẩm bẩm: “Ích kỷ, hèn nhát, hay ghen ghét, vô dụng và vô tích sự… Ha ha, Vệ Lệ Na, thì ra mày là một kẻ như vậy.”
Vụ án nghiêm trọng, một số người liên quan còn giữ chức vụ cao, Hứa Tung Lĩnh lập tức báo cáo lên Sở tỉnh, lãnh đạo Sở tỉnh tiếp tục báo cáo lên Bộ Công an.
Lãnh đạo Bộ Công an phẫn nộ, lập tức hạ lệnh: Nếu chống đối, tiêu diệt tại chỗ!
Cục Công an Bắc Kinh huy động hàng trăm cảnh sát, bao gồm hàng chục đặc nhiệm, hành động nhanh gọn, dứt khoát, tóm gọn toàn bộ nhóm này trong giới nhà giàu Kinh Đô.
Không ai thoát được.
Khi vụ án được công bố, cả nước rúng động.
Gia đình nạn nhân kiên quyết yêu cầu xử lý nghiêm hung thủ, truyền thông cũng liên tục kêu gọi tòa án tuyên án nặng.
Trước sự kêu gọi mạnh mẽ của quần chúng, Bộ Công an đã phối hợp với Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao triển khai chiến dịch truy quét nghiêm khắc!
Trẻ em là những bông hoa tương lai của đất nước, kẻ hãm hại trẻ em không thể tha thứ.
Vệ Hoằng Hòa, kẻ cầm đầu, bị kết án tử hình, thi hành ngay lập tức.
Vệ Lệ Na, chủ mưu của băng nhóm buôn người, cũng bị kết án tử hình, thi hành ngay lập tức.