Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 1024: Hoàn Toàn Chẳng Có Chút Lương Tâm Nào

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:37:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Và bây giờ, Lạc Nhất Huy muốn kết giao với Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu.

Bây giờ trong toàn bộ hệ thống công an ở tỉnh Tương, có người lại không biết đến thần thám đọc tâm và họa sư thần bút chứ?

Câu lạc bộ ấy mà, nếu như muốn kiếm tiền vậy thì ít nhiều sẽ dính tới hai chữ “mại dâm” và “ma túy”, nếu để cho người khác biết sau lưng câu lạc bộ nguy nga, lộng lẫy đó có bóng dáng của Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu, vậy thì cũng đồng nghĩa với việc có một thế lực mạnh mẽ chống lưng, cảnh sát thành phố Châu sẽ không tùy ý đến kiểm tra nữa.

Nghĩ tới đây, Lạc Nhất Huy âm thầm tính toán.

Rõ ràng anh ta chỉ mới gặp mặt Triệu Hướng Vãn hai lần, không biết vì sao Triệu Hướng Vãn lại thù ghét anh ta rõ ràng như thế.

Không chỉ có sự chán ghét của Triệu Hướng Vãn mà kể từ sau khi Quý Chiêu suýt xảy ra chuyện ở khách sạn Tứ Quý lần đó, Quý Cẩm Mậu cũng “đóng băng” anh ta, đuổi Lạc Nhất Huy đến thành phố Châu làm một tên giám đốc nhân sự không có quyền, không có thế, hữu danh vô thực. Mỗi một tháng lãnh ít tiền lương sống qua ngày, trước đây Quý Cẩm Mậu đối xử với anh ta vô cùng tốt, còn đưa anh ta ra nước ngoài du học, nói phải bồi dưỡng anh ta trở thành cánh tay phải đắc lực của Quý Chiêu, thế nhưng Triệu Hướng Vãn vừa xuất hiện, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Lạc Nhất Huy suy nghĩ đi suy nghĩ lại, cũng không biết rốt cuộc bản thân mình đã sơ suất ở đoạn này, cuối cùng đành đưa ra kết luận: Quý Chiều đã có một “đóa hoa hiểu lòng người” là Triệu Hướng Vãn, vậy nên sự tồn tại của anh ta chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Chính vì điều đó Quý Cẩm Mậu, một người đàn ông thực dụng và toan tính, cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật của mình, vứt bỏ anh ta như một con chốt thí.

Cũng giống như cha mẹ anh ta vậy, nói vứt bỏ là vứt bỏ, nhẫn tâm như thế.

Hoàn toàn chẳng có chút lương tâm nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1024-hoan-toan-chang-co-chut-luong-tam-nao.html.]

Tuy nhiên, trong cái rủi vẫn có cái may, nói thế nào thì cũng là người thân, họ hàng, mọi người cũng không hoàn toàn trở mặt, Lạc Nhất Huy vẫn đến biệt thự nhà họ Quý vào mỗi dịp tết đến, cười híp mắt cảm ơn công ơn nuôi dưỡng của cô, dượng, tiện thể hỏi thăm tình hình gần đây của Quý Chiêu, biểu đạt sự quan tâm và yêu mến của mình.

Lạc Nhất Huy cũng không vào nhà ngồi theo lời mời của Tiền Thục Phân, mà đứng trên phần đất trước nhà chờ một lúc.

Rốt cuộc mấy người Triệu Hướng Vãn cũng chậm rãi đi tới dưới sự vây quanh của các thôn dân.

Triệu Thanh Dao biểu hiện tích cực nhất, lớn tiếng nói: “Bé Ba, là chị, chị là Thanh Dao này. Tới nhà chị uống trà đi, để chị nấu canh gà cho mọi người.”

Tập quán ở thôn họ Triệu là thế, khi cô dâu và chàng rể mới đến nhà, nghi thức tiếp đãi cao nhất ở thôn chính là mời vào nhà uống một bát canh gà, trong đó còn phải có hai quả trứng gà đã được bóc vỏ, được hầm cùng với canh gà, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.

Triệu Hướng Vãn thấy Triệu Thanh Dao vui vẻ như thế, trong mắt thoáng hiện lên vẻ yên tâm, vui mừng, cười nói: “Bé Dao, nghe nói chị kết hôn rồi nhỉ?”

Triệu Trường Hưng đứng bên cạnh, nói: “Đúng thế, năm ngoái bé Dao đã lấy chồng rồi. Bởi vì nghe nói hôm nay cháu về thôn, vậy nên hôm qua con bé đã xin nhà chồng về đây đấy. Bé Dao vẫn nhớ ơn cứu mạng của cháu, thế nên con bé có làm mấy đôi giày tặng cháu đấy.”

Triệu Thanh Dao có chút ngượng ngùng nói: “Bé Ba, em đừng chê tay nghề của chị kém nhé.”

Triệu Hướng Vãn nói: “Em và chú Trường Hưng sẽ đến nhà ông Hải trước, sau đó sẽ sang nhà chị nhé.”

Triệu Thanh Dao nghe thấy mấy câu này của Triệu Hướng Vãn, vui mừng xoay người, vừa chạy vừa nói: “Nhất định phải tới đấy nhé, bây giờ chị đi nấu canh, nếu trà, chờ mọi người đến dùng cơm nhé!”

Người trong thôn vô cùng nhiệt tình, thái độ hoàn toàn khác xa với khi nhìn thấy Triệu Thần Dương ban nãy, Lạc Nhất Huy liếc mắt nhìn Triệu Thần Dương, trong lòng thầm nghĩ: Sao nhân duyên của em kém thế?

Loading...