Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 1025: Lạc Nhất Huy Thật Sự Không Ngờ Tới Kết Quả Này

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:37:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Nhất Huy gạt đám người đang đứng vây quanh Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu, kéo tay Triệu Thần Dương đi thẳng tới trước mặt Quý Cẩm Mậu và Lạc Đan Phong, cung kính nói: “Cô, dượng.”

Sau đó lại quay sang chào Chu Phương Khê, lúc này Lạc Nhất Huy mới đưa mắt nhìn Quý Chiêu và Triệu Hướng Vãn.

Triệu Thần Dương đi theo anh ta, bất đắc dĩ gọi một tiếng: “Chị.”

Triệu Hướng Vãn thấy Lạc Nhất Huy và Triệu Thần Dương tay trong tay, hai mắt híp lại, sao hai người này lại bên nhau thế này?

Lạc Đan Phong không ngừng sẽ lại gặp Lạc Nhất Huy ở đây, gật đầu hỏi thăm một câu: “Sao cháu lại tới đây?” Dường như bà ấy không hề báo cho anh ta rằng hôm nay sẽ đến đây, sao bây giờ anh ta lại có mặt ở thôn họ Triệu chứ?

Lạc Nhất Huy giải thích: “Cô, hôm nay cháu đưa Thần Dương về nhà mẹ của cô ấy, nào biết lại trùng hợp như thế, vừa khéo lại được gặp mọi người ở đây.”

Quý Cẩm Mậu là người biết rõ chuyện nhà Triệu Hướng Vãn nhất, liếc mắt nhìn Triệu Thần Dương đang đứng bên cạnh Lạc Đan Phong, vẻ mặt không biến sắc, nói: “Hóa ra Nhất Huy đã có bạn gái rồi, tốt lắm. Cô dượng còn có việc, chúng ta liên lạc sau nhé.”

Nói xong, Quý Cẩm Mậu cũng dẫn dắt mọi người, xách quà đi đến nhà ông cụ lớn tuổi nhất ở thôn họ Triệu, ông Hải.

Lạc Nhất Huy nói: “Dượng, cháu đi cùng mọi người nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1025-lac-nhat-huy-that-su-khong-ngo-toi-ket-qua-nay.html.]

Quý Cẩm Mậu không chút do dự từ chối anh ta: “Không cần đâu, cháu là đối tượng của Triệu Thần Dương, vậy thì cháu về nhà cô ấy dùng trà đi. Quan hệ của Hướng Vãn nhà dượng và Triệu Thần Dương không được tốt lắm, từ trước đến nay chưa từng qua lại. Nếu như quan hệ giữa cháu và Thần Dương tốt như thế, vậy thì sau này không cần phải lui tới nữa.”

Kể từ sau khi biết Lạc Nhẩt Huy có mấy suy nghĩ ác ý với Quý Chiêu, có thể nói Quý Cẩm Mậu rất muốn cắt đứt hẳn quan hệ với Lạc Nhất Huy.

Nhưng nói thế nào thì Lạc Nhất Huy cũng là cháu ruột của Lạc Đan Phong, lại còn là đứa bé ở trong nhà ông ấy từ nhỏ tới lớn, Lạc Đan Phong cũng có tình cảm với anh ta. Thứ hai, Lạc Nhất Huy cũng không có hành động gây tổn thương đến Quý Chiêu rõ ràng, tất cả cũng chỉ là suy đoán của Triệu Hướng Vãn, vì thế việc Lạc Nhất Huy đến nhà vào mỗi dịp lễ tết, Quý Cẩm Mậu cũng chỉ có thể ngậm ngùi chấp nhận.

Bây giờ thì hay rồi, có sẵn cái cớ để nói, hoàn hảo biết bao.

Lạc Nhất Huy thật sự không ngờ tới kết quả này.

Anh ta cho rằng việc bản thân qua lại với Triệu Thần Dương thế thì sẽ có thể gắn kết sâu với Triệu Hướng Vãn, nhưng nào ngờ... Thái độ của dượng anh ta lại rõ ràng như thế. Lạc Nhất Huy cũng không thể tiếp tục che giấu sự thù hận trong lòng mình được nữa, trong mắt anh ta, Quý Cẩm Mậu đã lợi dụng anh ta xong rồi, sau khi thấy tình trạng của Quý Chiêu đã khá hơn, ông ấy cũng lập tức vứt bỏ anh ta như vứt một miếng giẻ rách.

Triệu Thần Dương thấy Lạc Nhất Huy kinh ngạc đứng c.h.ế.t trân tại chỗ, không nhịn được cảm thấy có chút đau lòng, nắm chặt lấy tay anh ta, an ủi: “Không qua lại cũng không lui tới, ai cần đâu chứ. Đi thôi! Chúng ta về nhà em uống trà đi, canh rượu trứng ngọt mà mẹ em làm cũng ngon lắm đấy.”

Lạc Nhất Huy hít một hơi thật sâu, cố gắng nặn ra vẻ mặt vui vẻ: “Được, chúng ta về nhà em thôi.”

Triệu Hướng Vãn chậm rãi bước ngang qua người Lạc Nhất Huy, từ tốn nói một câu: “Anh đừng có đến gần tôi quá, nếu không… Hậu quả tự chịu.”

Lạc Nhất Huy nghe thấy câu nói này của cô, lập tức khởi động cơ chế phòng ngự trong lòng mình: “Cô nói thế là có ý gì? Tôi là anh họ của Quý Chiêu, nếu như cô gả cho Quý Chiêu, thế chẳng phải cũng nên gọi tôi một tiếng anh họ sao? Tôi cũng chỉ tới chào hỏi thôi, sao cô lại tỏ vẻ thù ghét như thế chứ?”

Triệu Hướng Vãn thấp giọng, trong giọng nói mang theo vẻ khinh thường: “Cút!”

Loading...