Triệu Hướng Vãn nói: “Chuyện kỳ lạ chắc chắn có quỷ, vào khoảng từ sáu giờ đến khoảng bảy giờ ba mươi, có thể Úy Lam và Thư Ngốc đang ở cùng nhau.”
Lý Thương Minh lại “a” lên một tiếng: “Hai người họ là tình nhân của nhau sao?”
Cô nam quả nữ ở cùng một phòng, nói bọn họ ở cùng nhau để thảo luận về ý tưởng cho quyển tiểu thuyết mới sao? Ai tin!
Triệu Hướng Vãn ngẩng đầu: “Đó chỉ là suy đoán thôi, hãy tìm Thư Ngốc thẩm vấn lại một chút, có lẽ có thể hỏi rõ được chuyện Úy Lam đã hẹn gặp ai vào lúc tám giờ.”
Tào Quang cảm thấy có chút hưng phấn: “Nếu như đây là vụ án thuê sát thủ g.i.ế.c người, vậy thì chúng ta có hai chuyện phải làm. Một là tìm ra tên sát thủ này, hai là tìm ra người thuê sát thủ này. Hiện giờ, chỉ có Chu Hạo Mạn nhìn thấy bóng lưng của tên sát thủ này, e rằng sẽ khó tìm, nhưng có lẽ chúng ta có thể tìm ra được người đã thuê hung thủ g.i.ế.c người!”
Triệu Hướng Vãn nói: “Vâng, chúng ta phải nắm bắt thời gian, lập tức đến hỏi Thư Ngốc.”
Lý Thương Minh nhíu mày: “Thế nhưng Thư Ngốc lại không muốn thừa nhận quan hệ tình nhân với Úy Lam, ngay cả việc cả hai hẹn hò mà anh ta cũng gạt cảnh sát. Sao anh ta có thể cho chúng ta tin tức gì hữu dụng cho được?”
Triệu Hướng Vãn đứng dậy: “Tôi sẽ thẩm vấn anh ta cùng anh.”
Lý Thương Minh cười vui vẻ: “Được đấy, có cô ở đây, tôi cũng yên tâm hơn.”
Tào Quang lập tức bảo cấp dưới đến khách sạn Phù Dung đưa Thư Ngốc về đồn cảnh sát.
Nhân lúc đang chờ người đưa Thư Ngốc đến, Triệu Hướng Vãn nói với Lý Thương Minh: “Bây giờ tôi với anh đến gặp Chu Hạo Mạn một chút đi, xem thử anh ta có nhìn thấy điểm đặc biệt gì của hung thủ hay không.” Mặc dù chỉ là một bóng lưng, nhưng có lẽ có thể sẽ để lộ một vào manh mối quan trọng đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1036-ten-lac-nhat-huy-nay-chac-chan-co-van-de.html.]
Lý Thương Minh liên tục gật đầu: “Được, được, được, có cảnh sát Quý hỗ trợ vẽ phác họa, chúng ta như hổ mọc thêm cánh.”
Mọi người cùng nhau đi đến phòng thẩm vấn.
Tháng 12 trời đông giá rét, thời tiết cũng vô cùng lạnh lẽo.
Tại hành lang của cục cảnh sát huyện La, gió lạnh thổi vào từ hai bên cửa sổ, người lạnh mà lòng cũng lạnh.
Lý Thương Minh liếc mắt nhìn vẻ mặt sáng sủa của Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, lên tiếng thăm dò: “Đôi nam nữ mà cô bảo chúng tôi đưa về cục ấy, những chuyện cơ bản đều đã hỏi cả rồi, tiếp theo cần phải làm gì nữa?”
Triệu Hướng Vãn hỏi lại anh ấy: “Triệu Thần Dương đã khai cái gì?”
Lý Thương Minh trả lời: “Triệu Thần Dương nói đã từng gửi thư cho Úy Lam, nói có một vài tài liệu thực tế có thể giúp ích cho việc điều tra muốn cung cấp cho Úy Lam, hơn nữa hai người bọn họ còn hẹn sẽ gặp mặt tại khách sạn Phù Dung vào ngày hôm nay, thời gian cụ thể thì vẫn chưa hẹn nhau, chỉ nói sẽ khi đến sẽ liên lạc qua điện thoại.”
Triệu Hướng Vãn lại hỏi: “Thế còn Lạc Nhất Huy nói thế nào?”
Lý Thương Minh trả lời: “Cậu ta nói bản thân không biết gì cả, lần này tới đây hoàn toàn là đi cùng bạn gái tới gặp Úy Lam mà thôi.”
Khóe miệng Triệu Hướng Vãn cong lên, trên mặt lộ vẻ giễu cợt: “Thế nhưng anh ta lại biết Úy Lam đã c.h.ế.t rồi đấy.”
Lý Thương Minh vô cùng kinh ngạc: “Sao có thể? Trước mắt, tin tức Úy Lam bị sát hại cũng chỉ có Hội nhà văn và các thành viên của chúng ta biết. Cho dù là khách đến nghỉ ở khách sạn hôm qua cũng chỉ biết trong khách sạn có xảy ra án mạng, còn nạn nhân cụ thể là ai, bọn họ cũng không biết.”
Triệu Hướng Vãn ngẩng đầu, yên lặng nhìn Lý Thương Minh: “Cho nên, tôi mới bảo anh đưa bọn họ về cục cảnh sát đấy. Tên Lạc Nhất Huy này chắc chắn có vấn đề.”
Tào Quang và Lý Thương Minh đưa mắt nhìn nhau một cái: “Tám giờ sáng hôm nay, Lạc Nhất Huy lái xe từ thành phố Châu đi thẳng đến thôn họ Triệu, cậu ta hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc với những người biết rõ tình hình. Nếu như cậu ta biết Úy Lam đã chết, thế chắc chắn cậu ta cũng là kẻ tình nghi.”