Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 1066: Cảm Ơn Cô!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:39:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dựa vào lời giải thích của Lạc Nhất Huy, mỗi một vị cảnh sát có mặt trong phòng thẩm vấn đều siết chặt nắm đấm.

Trong thời đại luật pháp công bằng, văn minh tiến bộ thế này, vậy mà vẫn còn tồn tại những mặt tối như thế này!

Một tổ chức sát thủ ngầm tồn tại suốt hơn mười năm, vẫn luôn ẩn mình tại thành phố Châu này.

Từ việc thiết lập cơ cấu tổ chức, quy tắc làm việc, cách thức liên lạc cho đến cách phân bố nhiệm vụ, làm thế nào để đảm bảo nhiệm vụ được hoàn thành gọn gàng, và phản hồi kịp thời… Mỗi một chi tiết công việc đều vô cùng chu đáo.

Tay của cảnh sát Tiểu Chu phụ trách ghi chép lời khai sắp gãy lìa vì nội dung quá dài.

Trước đây, Lý Thương Minh phụ trách quản lý hồ sơ hộ khẩu, anh ấy bắt đầu cầm lấy giấy bút, vẽ ra cơ cấu của tổ chức sát thủ “Ám Dạ” này.

A Kim là một trong năm tên sát thủ tại Ám Dạ, anh ta đã rửa tay gác kiếm được ba năm, nhưng lần này vì mẹ bị bệnh nặng nhập viện cần dùng đến tiền, thế nên anh ta quyết định tái xuất giang hồ. Bởi vì hàng năm “làm bạn” với bệnh viện, cho nên trên người anh ta mới có mùi thuốc khử trùng. Bên cạnh đó, vì suốt ngày lái xe bôn ba giữa thành phố Châu và huyện La, cho nên trên người cũng không thiếu mùi xăng dầu.

Thông qua hai chi tiết này, Triệu Hướng Vãn có thể xác định vị trí của anh ta là ở bệnh viện thành phố Châu, cộng thêm cách thức tra hỏi đặc biệt, cuối cùng thu hẹp phạm vi điều tra xuống bệnh viện Từ Tể ở thành phố Châu. Tào Quang xin lệnh hợp tác cùng thành phố Châu, cầm theo bức phác họa, chắc chắn sẽ nhanh chóng bắt tên sát thủ A Kim này về quy án.

Sau khi bỏ Lạc Nhất Huy ra khỏi diện tình nghi, người còn lại có động cơ g.i.ế.c người nhất chính là Dụ Huệ Dân.

Theo tin tức vừa được gửi đến, vào lúc mười giờ tối nay, Dụ Huệ Dân sẽ đến ga tàu hỏa ở huyện La, thứ chờ đón anh ta chính là thiên la địa võng.

Sau khi nhìn thấy Lạc Nhất Huy bị buộc phải hợp tác cùng cảnh sát huyện La, cuối cùng nói ra toàn bộ chân tướng vụ việc, Triệu Hướng Vãn biết nhiệm vụ của mình ở cục cảnh sát huyện La xem như đã hoàn thành.

Lạc Nhất Huy là ông chủ của hộp đêm nổi tiếng bậc nhất ở thành phố Châu, cho dù anh ta không phải sát thủ hay nghi phạm thuê sát thủ g.i.ế.c người thì chỉ cần cảnh sát Châu tham gia vào vụ này, tất cả những vụ việc có liên quan tới mại dâm, cờ b.ạ.c và ma túy trong câu lạc bộ của anh ta đều sẽ bị phơi bày ra ánh sáng. Với tội danh chứa chấp và bao che, Lạc Nhất Huy chắc chắn không thể chạy thoát.

Thứ chờ đợi Lạc Nhất Huy trong tương lai chính là bài hát “lệ quanh song sắt”.

Nhìn Lạc Nhất Huy đặt bút ký tên vào quyển sổ tay, Triệu Hướng Vãn đứng dậy, hoạt động gân cốt một chút, nhìn đồng hồ trên tay thấy đã hơn tám giờ rưỡi, cô chuẩn bị rời khỏi phòng thẩm vấn.

Lạc Nhất Huy đột nhiên lên tiếng gọi cô lại: “Triệu Hướng Vãn!”

Triệu Hướng Vãn dừng bước, quay đầu nhìn Lạc Nhất Huy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1066-cam-on-co.html.]

Lạc Nhất Huy im lặng trong chốc lát, đột nhiên nói một tiếng: “Cảm ơn cô!”

Cảm ơn?

Triệu Hướng Vãn thật sự không ngờ, cô là người tự tay đẩy anh ta vào tù, thế mà anh ta lại cảm ơn cô?

Lạc Nhất Huy cười, nụ cười rất nhạt, nhưng lại chân thành hơn tất cả những nụ cười trước đây.

“Cảm ơn cô đã tranh luận cùng tôi, từ trước đến nay chưa có ai nói nhiều lời với tôi như thế, cũng không có ai nói với tôi rằng, việc bị cha mẹ vứt bỏ không phải lỗi của tôi. Tôi cũng không phải trừng phạt bản thân vì sai lầm của họ.”

Triệu Hướng Vãn nhướng mày, cũng không nói gì.

Nói thật, sở dĩ cô tranh luận với Lạc Nhất Huy cũng chỉ vì muốn anh ta buông bỏ phòng bị, dẫn dắt để anh ta lộ tiếng lòng của mình. Đối với người suýt nữa đã hại c.h.ế.t Quý Chiêu như Lạc Nhất Huy, Triệu Hướng Vãn hoàn toàn không có ý định tiến hành giáo dục tư tưởng cũng như trợ giúp anh ta.

Lạc Nhất Huy thấy Triệu Hướng Vãn không nói câu nào, nụ cười càng vui vẻ hơn.

[Tôi đã nói với cô rồi mà, tôi không g.i.ế.c người, lần này cô tin rồi chứ?]

[Cho nên, lần này tôi thắng rồi.]

[Cô nói đúng, tôi thắng rồi, vui thật đấy.]

Triệu Hướng Vãn nhìn Lạc Nhất Huy một cái, sau đó đẩy cửa phòng thẩm vấn ra, nhanh chóng rời khỏi đó.

Sau khi rời khỏi phòng thẩm vấn, ánh đèn ấm áp trên hành lang chiếu lên người Triệu Hướng Vãn.

Triệu Hướng Vãn hít một hơi thật sâu.

Lòng phòng bị của Lạc Nhất Huy vô cùng mạnh mẽ, cánh cửa nội tâm đóng kín, thế mà sẽ vì một lần bị vạch trần khiến thương tích đầy mình mà nói một tiếng cảm ơn với Triệu Hướng Vãn, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Triệu Hướng Vãn.

Có lẽ trong nội tâm của mỗi một người đều cất giấu một đứa trẻ thương tích đầy mình.

Nếu như có thể tìm được thứ mà đứa trẻ đó khao khát, vậy thì người đó sẽ mở rộng lòng mình với bạn.

Loading...