Hiểu được điều này, Triệu Hướng Vãn như được khai sáng.
Tào Quang sắp xếp người đưa Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu quay trở về khách sạn, trước khi đi còn bắt tay nói cảm ơn với Triệu Hướng Vãn: “Vô cùng cảm ơn hai người! Nếu như không có sự hỗ trợ của hai người, việc điều tra vụ án này không biết sẽ khó khăn tới mức nào.”
Triệu Hướng Vãn khiêm tốn nói: “Tôi chỉ giúp một chút thôi, các việc khác đều do đội các anh hoàn thành mà. Ngày mai tôi phải trở về thành phố Tinh rồi, tôi chờ nghe tin tốt từ các anh nhé.”
Mặc dù bận rộn suốt cả một ngày, Tào Quang vẫn tỉnh táo: “Được, có tiến triển tôi chắc chắn sẽ liên lạc với cô ngay.”
Ngày 28 tháng 12, hôn lễ được cử hành tại khách sạn Tứ Quý trong thành phố Tinh.
Triệu Hướng Vãn mặc bộ váy cưới trắng tinh, trông vừa xinh đẹp lại vừa thuần khiết.
Còn Quý Chiêu mặc một bộ âu phục màu trắng, trông như thiên sứ xuống trần.
Trong vô số tiếng chúc phúc, cuối cùng Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu đã kết hôn với nhau rồi.
Người của cục công an thành phố Tinh ngồi khoảng chừng năm bàn lớn, vô cùng náo nhiệt.
Các cảnh sát không mời mà tới từ thành phố Dao, thành phố Châu, huyện La và Kinh đô cũng ngồi đầy cả hai bàn, có thể nói cảnh sát đã chiếm hết hơn phân nửa hôn lễ của Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu.
Triệu Đại Thúy trợn tròn hai mắt, nói với hai anh em Triệu Bá Văn và Triệu Trọng Vũ: “Các mối quan hệ của bé Ba tốt thế sao?”
Phạm Thu Hàn cười ha ha một tiếng: “Điều này nói rõ rằng, việc Hướng Vãn lựa chọn thi vào đại học Công An là một lựa chọn vô cùng chính xác.”
Khi Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu đi mời rượu mọi người, mấy lời chúc phúc thi nhau kéo tới.
“Trăm năm hòa hợp.”
“Sớm sinh quý tử.”
“Đồng vợ đồng chồng, tát biển đông cũng cạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1067-dong-vo-dong-chong-tat-bien-dong-cung-can.html.]
Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu thay trang phục cưới khác, lúc tới mời rượu bàn nào, mọi người đều sẽ nói mấy câu chúc phúc như thế.
“Cảm ơn sự trợ giúp của cảnh sát Triệu, nhờ cô mà chúng tôi đã phá được một vụ án lớn.”
“Đừng nghỉ ngơi lâu quá nhé, chúng tôi chờ cô trở lại.”
“Nhiều nhất là một tuần, hai người hưởng tuần trăng mật lấy hương lấy hoa là được rồi.”
Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu nhìn nhau cười một tiếng.
Chỉ cần hai người ở cùng nhau, nghỉ phép cũng tốt, đi làm cũng được, đều là khoảng thời gian hạnh phúc.
Lúc đi tới bàn của mấy cảnh sát từ thành phố khác tới, Tào Quang vội vàng chạy tới chúc mừng, cầm lấy ly rượu uống cạn một hơi, lớn tiếng nói: “Cảnh sát Triệu, cảm ơn sự giúp đỡ của cô, bây giờ sát thủ A Kim đã bị bắt về chịu tội, Dụ Huệ Dân cũng đã khai nhận toàn bộ tội lỗi của mình, hung thủ đã đền tội, thật sự vô cùng cảm ơn cô!”
Câu nói này của Tào Quang khiến lòng Chu Phi Bằng cảm thấy ngứa ngáy.
Vụ án nhà văn Úy Lam bị sát hại, Chu Phi Bằng đã nghe đồn từ lâu, chỉ là vẫn luôn chưa có thời gian hỏi thăm, cuối cùng hôm nay đã gặp được cục trưởng cục cảnh sát huyện La, Tào Quang, Chu Phi Bằng vội vàng mượn cơ hội mời rượu để đến bàn này, hỏi thăm cặn kẽ tình hình vụ án.
Hóa ra Dụ Huệ Dân và Úy Lam đã ngoài nóng trong lạnh từ lâu.
Ban đầu có lẽ hai người vẫn còn chút tình nghĩa với nhau, nhưng khi Úy Lam dùng lợi ích để lợi dụng, uy h.i.ế.p người khác, tình cảm Dụ Huệ Dân dành cho cô ta gần như biến mất, không còn nữa.
Việc Úy Lam liên lạc với Triệu Thần Dương cũng không giấu được người ngày ngày đầu ấp tay gối với cô ta là Dụ Huệ Dân. Sau khi đọc phần tóm tắt câu chuyện của Triệu Thần Dương, Dụ Huệ Dân nhận ra việc Úy Lam muốn tách ra và thành lập studio của riêng mình, trong lòng anh ta cảm thấy tức giận không thôi.
Quân Vu Nghĩa đã từng điều tra về Úy Lam, Dụ Huệ Dân cũng thế.
Trong một trận hỏa hoạn, em gái của Úy Lam là Ngụy Thanh Phương đã bị hủy dung, và tổn thương dây thanh quản, dẫn đến việc cô ấy không chịu gặp gỡ ai cả. Úy Lam đã sắp xếp cho em gái ở tại một biệt thự ở Kinh Đô, cử người canh chừng 24/24, đương nhiên cũng khiến Dụ Huệ Dân cảm thấy nghi ngờ.
Dụ Huệ Dân đã biết việc toàn bộ tiểu thuyết của Úy Lam đều cho Ngụy Thanh Phương chắp bút, chỉ là đối với anh ta mà nói chuyện này cũng chẳng đáng là gì, chỉ cần Ngụy Thanh Phương yên lặng, cam chịu cống hiến tác phẩm của mình cho Úy Lam, với vai trò là chồng của Úy Lam, anh ta cũng được hưởng lợi. Anh ta không chỉ không vạch trần việc này, trái lại còn cố gắng che giấu giúp Úy Lam.
Nhưng một khi Úy Lam quyết định đường ai nấy đi với anh ta, vậy thì mọi việc sẽ khác.
Dụ Huệ Dân quyết định, sau khi ly hôn và g.i.ế.c c.h.ế.t Úy Lam, anh ta sẽ công khai việc toàn bộ tiểu thuyết của cô ta đều do một tay Ngụy Thanh Phương viết, từ đây nâng đỡ Ngụy Thanh Phương, mượn danh tiếng của Úy Lam, vững vàng chiếm lĩnh thị trường tiểu thuyết ngôn tình.