Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 1074: Mọi Thứ Đều Phải Dựa Trên Bằng Chứng

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:39:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa sổ phòng ngủ phía bắc của nhà Vân Đức Hậu tại phòng 203 bị cây thường xuân che kín đến hơn nửa, xem ra cửa sổ rất ít khi được mở.

Vân Khiết sống trong căn phòng đó, ánh sáng yếu, không tốt cho sự phát triển thể chất.

Chỉ dựa vào một chi tiết nhỏ này, có thể thấy Vân Đức Hậu không thực sự đối tốt với con gái.

Hàng xóm, đồng nghiệp đều nói Vân Đức Hậu hết mực yêu thương, lo lắng cho con gái, e rằng chỉ là một vỏ bọc giả tạo.

Nhưng, điều đó có thể chứng minh được gì?

Ngay cả khi viện kiểm sát cầm chứng nhận của bác sĩ tâm lý và lời khai của hàng xóm để khởi tố Vân Đức Hậu, e rằng tòa án cũng sẽ xử nhẹ nhàng, chỉ phê bình rồi giáo dục qua loa mà thôi.

Dù sao, Vân Đức Hậu vẫn là cha ruột của Vân Khiết.

Nếu Vân Đức Hậu vào tù, ai sẽ chăm lo cho đứa trẻ?

Mẹ của Vân Khiết sau khi ra nước ngoài đã bặt vô âm tín, ông bà nội đã mất, ông bà ngoại năm năm trước đã chuyển đến Thượng Hải sống cùng con trai, chẳng lẽ đưa Vân Khiết vào trại trẻ mồ côi?

Dù Lôi Lăng đã liên hệ với em trai của Tạ Lâm là Tạ Du, hy vọng cậu ta với tư cách là cậu có thể nhận nuôi Vân Khiết, nhưng tòa án vẫn sẽ ưu tiên quyền nuôi dưỡng của Vân Đức Hậu.

Vì vậy, Lôi Lăng mới tìm đến Triệu Hướng Vãn giúp đỡ, hy vọng có thể thu thập thêm bằng chứng để đưa Vân Đức Hậu ra pháp luật, tránh cho Vân Khiết phải chịu thêm tổn thương trong tương lai.

Triệu Hướng Vãn hỏi Lôi Lăng: "Đứa trẻ đâu rồi?"

Lôi Lăng đáp: "Vẫn ở trong bệnh viện."

"Còn Vân Đức Hậu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1074-moi-thu-deu-phai-dua-tren-bang-chung.html.]

"Hắn ta đã được đồn công an thả ra, xin nghỉ một tuần để ở bệnh viện cùng Vân Khiết làm công tác hỗ trợ tâm lý. Hắn ta tỏ ra rất thành khẩn, liên tục xin lỗi, tự trách mình đã quá vội vàng làm tổn thương đến tâm hồn yếu ớt của đứa trẻ. Bác sĩ và y tá đều bị hắn ta lừa, nghĩ rằng hắn ta là một người cha có trách nhiệm."

Chu Phi Bằng và Chúc Khang đồng loạt "phì" một tiếng.

Triệu Hướng Vãn liếc họ một cái: "Đừng quá kích động, mọi thứ đều phải dựa trên bằng chứng."

Đến thời điểm này, tất cả chỉ là lời kể từ phía Lôi Lăng.

Nếu như Lôi Lăng có thành kiến ngay từ đầu thì sao?

Nếu như Lôi Lăng vì còn tình cảm với Tạ Lâm mà căm ghét Vân Đức Hậu thì sao?

Nếu như lời kể của Lôi Lăng có sự sai lệch, thiên vị thì sao?

Lôi Lăng là người thông minh, lập tức giải thích: "Cảnh sát Triệu, từ sau khi Tạ Lâm ra nước ngoài, đám bạn thuở nhỏ của chúng tôi không còn liên lạc với gia đình họ Tạ nữa. Hơn nữa, tôi và Tạ Lâm chia tay trước, không đến mức oán hận hay ghét bỏ Vân Đức Hậu. Nói thật thì ban đầu tôi còn có chút cảm thông cho hắn ta.

Vì tôi và Tạ Lâm lớn lên cùng nhau, cô ấy là người có mục tiêu rất rõ ràng, một khi đã quyết định điều gì thì không ai có thể ngăn cản. Tôi cũng không rõ vì điều gì hay ai đã tác động, nhưng sau khi vào đại học, cô ấy dần trở nên sính ngoại, chỉ tiếc rằng điều kiện gia đình không đủ để chi trả chi phí du học, cho nên cô ấy mới không thể ra nước ngoài ngay sau khi tốt nghiệp.

Về sau, tôi nghe nói sau khi kết hôn, Vân Đức Hậu đã cực kỳ ủng hộ giấc mơ ra nước ngoài của Tạ Lâm, bán cả căn nhà cũ của cha mẹ để gom đủ tiền cho cô ấy. Thế nhưng... không ngờ vừa lấy được visa thì cô ấy đã nhất quyết đòi ly hôn, thậm chí không cần cả đứa con. Haizz!"

Chu Như Lan nghe xong lời Lôi Lăng nói, bày tỏ quan điểm của mình: "Có khả năng nào Vân Đức Hậu đã trút hết oán hận đối với Tạ Lâm lên đứa trẻ không?"

Bán nhà chỉ để thực hiện giấc mơ ra nước ngoài của vợ, nhưng vợ lại trở mặt, bỏ lại hắn ta cùng đứa con, đối với bất kỳ người đàn ông nào cũng là một sự sỉ nhục lớn. Vân Đức Hậu chắc chắn rất hận vợ cũ, vì thế mới ngược đãi Vân Khiết.

Lôi Lăng thở dài: "Nói một cách công bằng, việc Tạ Lâm làm quả thật không đúng. Ngay cả bố mẹ và em trai của cô ấy cũng cảm thấy mất mặt, tuyên bố từ mặt cô ấy."

Nghe đến đây, Chu Như Lan có hơi khó hiểu: "Bố mẹ của Tạ Lâm cảm thấy mất mặt thì tôi hiểu, nhưng từ mặt luôn con gái mình có phải là hơi quá đáng không?"

Lôi Lăng đáp: "Mẹ của Tạ Lâm là giáo viên dạy toán của trường trung học số Một ở thành phố Dao, bà ấy vốn nghiêm khắc, đòi hỏi rất cao với Tạ Lâm và Tạ Du. Đám trẻ chúng tôi lớn lên trong khu tập thể của trường đều rất sợ mẹ của Tạ Lâm. Còn bố của Tạ Lâm làm ở ngân hàng, cũng là người nghiêm nghị, cứng nhắc. Bố mẹ của Tạ Lâm có tư tưởng rất truyền thống, cho rằng con gái bỏ chồng, bỏ con, bán nhà chồng để ra nước ngoài là vô cùng vô lương tâm, là hành vi phản bội đạo đức, đáng bị khinh bỉ, phỉ nhổ."

Loading...