Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 111: Anh Muốn Nó Có Màu Thì Nó Sẽ Có Màu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 01:23:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuổi tác của bọn họ có lẽ cũng chỉ xấp xỉ với Quý Chiêu, nhưng đã sớm gánh vác trọng trách công việc, thật đáng khâm phục.

Quý Cẩm Mậu nói: "Tôi đã bàn bạc với cục rồi, sẽ quyên góp một triệu để thành lập quỹ khen thưởng người dũng cảm, mỗi khi phá án lớn sẽ có phần thưởng tương ứng."

Tiếng hoan hô càng lớn hơn.

Có lẽ phú nhị đại Chu Phi Bằng không quan tâm đến tiền bạc, nhưng những người khác thì có. Lương cảnh sát không cao, nếu phá án mà có tiền thưởng, dù ít dù nhiều cũng là một sự khích lệ.

Trong tiếng hoan hô, Hứa Tung Lĩnh gọi Triệu Hướng Vãn lại: "Cô có thể giao tiếp với Quý Chiêu, sau này chăm sóc cho cậu ấy nhiều hơn nhé."

Triệu Hướng Vãn lại gật đầu lần nữa: "Được!"

Quý Cẩm Mậu cười gần như lấy lòng: "Làm phiền cô rồi."

Triệu Hướng Vãn mím môi: "Không có gì."

Quý Cẩm Mậu từng nói rằng ông ấy có cách để Quý Chiêu đi theo cô, không ngờ đó lại là cách này.

Thấy thái độ của Triệu Hướng Vãn có phần lạnh nhạt, Quý Cẩm Mậu lo sợ cô không vui nên nhanh chóng kéo Quý Chiêu lại và đưa đến trước mặt Triệu Hướng Vãn.

"Sau này cứ để Quý Chiêu đi theo cô nhé. Cô làm gì thì nó cũng làm cái đó. Cô ăn gì, cứ cho nó ăn cái đó. Quý Chiêu dễ nuôi lắm, nó không kén ăn, không kén mặc, chỉ là không biết nói, thỉnh thoảng sẽ có chút tâm trạng không tốt, mong cô thông cảm."

Khi tiếp xúc gần với Quý Chiêu, thế giới nội tâm của anh một lần nữa hiện ra trong tâm trí Triệu Hướng Vãn như một bức tranh.

Vẫn là cánh đồng hoang vu đó, vẫn là cái cây lớn đó, vẫn là con chim sơn ca đó, chỉ là lớp tuyết phủ trên mặt đất đã ít đi nhiều, lộ ra một đám cỏ nhỏ.

Chim sơn ca không bay nữa, đang nhảy nhót trên đám cỏ đó. Như một đứa trẻ phát hiện ra món đồ chơi mới, chú chim sơn ca vừa mổ vào đầu nhọn của mầm cỏ mới nhú lên, vừa tò mò quan sát xung quanh.

Hiếm khi thấy một thế giới người lớn trong trẻo, ngây thơ như thế này giữa thế giới ồn ào này, Triệu Hướng Vãn thử hỏi: "Cỏ không phải màu xanh sao? Hay là vẽ thêm màu đi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-111-anh-muon-no-co-mau-thi-no-se-co-mau.html.]

Một lần nữa thấy cách giao tiếp độc đáo của Triệu Hướng Vãn, Quý Cẩm Mậu có chút lo lắng, mắt không rời khỏi phản ứng của con trai.

Quý Chiêu vẫn luôn cúi đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy tập trung nhìn cô.

Quý Cẩm Mậu cố gắng nắm chặt hai tay, mới kiềm chế không kêu lên. Đây mới là lần thứ hai Quý Chiêu gặp cô, mà đã có thể đối diện với cô! Phải biết rằng, Quý Chiêu từ nhỏ đã chống lại giao tiếp với người khác, cơ bản không nhìn thẳng vào ai, ngoại trừ bà nội đã nuôi dưỡng anh ra thì Quý Chiêu không nhìn thẳng vào bất kỳ ai khác.

Ngay cả Quý Cẩm Mậu, dù đã dùng đủ mọi cách, chân thành hết lòng, cũng không thể đổi lấy vài lần Quý Chiêu nhìn vào mắt ông ấy.

[Vẽ màu thế nào?]

Một giọng nói trẻ trung như thiếu niên vang lên trong đầu.

Nghe thấy giọng của Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn yên lòng. Chỉ cần anh sẵn sàng giao tiếp với cô thì có thể sống chung hòa hợp rồi.

"Anh muốn nó có màu thì nó sẽ có màu."

[Vậy để tôi thử xem?]

Giọng Quý Chiêu dần dần trở nên đầy sức sống.

Triệu Hướng Vãn đối diện ánh mắt của anh.

Thật là một đôi mắt đẹp, trong sáng, sạch sẽ, tập trung, đồng tử đen mở rộng như một hố đen, hút hết mọi ánh sáng vào, khiến người ta không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Triệu Hướng Vãn chậm rãi, phát âm rõ ràng: "Thử xem, vẽ màu xanh lên cỏ."

Một khi sẵn lòng giao tiếp, Quý Chiêu sẽ rất nghe lời.

Anh chớp chớp mắt, đám cỏ bỗng chốc nhuộm một màu xanh tươi.

Trong thế giới đen trắng, đột nhiên xuất hiện một sắc xanh rực rỡ, dù chỉ là một chút thôi nhưng cũng khiến Triệu Hướng Vãn cảm thấy rất hài lòng.

Quý Cẩm Mậu không hiểu bọn họ đang nói gì, lén chọc vào cánh tay của Hứa Tung Lĩnh: "Có ý gì vậy? Bình thường Triệu Hướng Vãn nói chuyện cũng thế này à?"

Loading...