Máu lạnh.
Đây là cảm giác đầu tiên xuất hiện trong lòng Triệu Hướng Vãn sau khi nghe thấy toàn bộ tiếng lòng của Ngụy Mỹ Hoa.
Người ở nhà máy cơ khí tỉnh đều nói quan hệ giữa Ngụy Mỹ Hoa và Ngụy Thanh Uyển rất tốt, giống như hai chị em ruột vậy, hai người cùng mang họ Nguỵ, tuổi tác cũng không cách nhau nhiều, bề ngoài xinh đẹp, vóc người và da dẻ được chăm sóc tốt, hai người họ tay trong tay ra ngoài, tỷ lệ quay đầu lại vô cùng cao, ai nhìn thấy đều sẽ khen ngợi một câu: Tình cảm của hai người họ thật tốt.
Thế nhưng trên thực tế thì sao chứ? Sau khi Nguỵ Thanh Uyển mất tích, việc đầu tiên Ngụy Mỹ Hoa nghĩ tới chính là phải tách bản thân ra khỏi vụ này, để tránh ảnh hưởng tới tương lai của bà ta và Triệu Thanh Vân. Còn về phần Ngụy Thanh Uyển có phải bị Đàm Học Nho sát hại hay không, Nguỵ Mỹ Hoa chẳng thèm quan tâm. Một năm rưỡi trôi qua, chẳng lẽ Ngụy Mỹ Hoa chưa từng cảm thấy trong lòng bất an hay sao?
Triệu Hướng Vãn ngước mắt nhìn Ngụy Mỹ Hoa, đôi mắt phượng thoáng hiện lên vẻ khinh bỉ: “Ngụy Thanh Uyển ra ngoài thường sẽ mặc những bộ quần áo rất sexy, chất liệu xuyên thấu, cổ áo kéo thấp, áo bó sát vào cơ thể, váy cũng chỉ vừa tới đầu gối, lúc bà đi mua váy này cùng với bà ấy, chưa từng khuyên nhủ bà ấy sao?”
Đối diện với đôi mắt phượng xinh đẹp kia, Nguỵ Mỹ Hoa đột nhiên cảm thấy áp lực, thẫn thờ đáp lại: “Tôi có từng khuyên nhủ cô ấy, chúng tôi đã từng tuổi này rồi, lại còn đi làm trong nhà máy, mặc những bộ quần áo như thế thật sự không thích hợp lắm. Thế nhưng cô ấy lại thích, phải mua cho bằng được, tôi cũng không còn cách nào khác. Đồng chí cảnh sát, hai người phụ nữ cùng đi dạo phố, chủ đề nói chuyện cũng về nhu cầu thiết yếu hằng ngày, cuộc sống gia đình, hàng xóm xung quanh, chuyện cũng qua gần hai năm rồi đúng không? Tôi thật sự quên mất cụ thể chúng tôi đã nói những gì rồi. Cô ấy chọn được quần áo muốn mua, có lẽ tôi có khuyên mấy câu, nhưng tôi thật sự không nhớ rõ lắm.”
[Cái con nhóc c.h.ế.t tiệt này, dáng vẻ giống hệt Thanh Vân. Khi lần đầu nhìn thấy cô ta, cũng bởi vì gương mặt này, đôi mắt này, tôi mới cho rằng cô ta chính là họ hàng nghèo bên phía nhà họ Triệu. Mọi người nói xem di truyền cũng thần kỳ thật đấy, cho dù tôi chưa từng chăm sóc cô ta một ngày nào, cũng chẳng để ý tới cô ta, thế mà hết lần này tới lần khác sáng vẻ đó giống hệt Thanh Vân. Ôi… chỉ tiếc là, ánh mắt này của Triệu Hướng Vãn cứ như đang đòi nợ, khiến người khác vừa nhìn đã thấy run rẩy. Cô ta thực tập ở cục công an, thẩm vấn tội phạm cả ngày lẫn đêm, trông tôi giống tội phạm lắm à? Cô con gái ruột này của tôi, hệt như đậu hũ rơi trong đống tro tàn, đánh cũng không được, nâng niu cũng không xong, đau hết cả đầu.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-392-rot-cuoc-ba-ay-muon-di-gap-ai.html.]
Nghe thấy lời đánh giá của Ngụy Mỹ Hoa dành cho mình, Triệu Hướng Vãn không nói rõ được cảm giác trong lòng, cũng không cảm thấy vui mừng, cũng chẳng cảm thấy chua xót, cảm giác hệt như nhìn người khác đứng trên sân khấu diễn trò vậy… người đứng trên sân khấu khóc khóc cười cười, lay động lòng người. Thế nhưng người đứng dưới sân khấu lại vô cùng lạnh lùng, không hề cảm động chút nào.
Hà Minh Ngọc tiếp một câu: “Đêm ngày mất tích, Ngụy Thanh Uyển đã mặc một chiếc váy màu đen có thêu hoa đi ra ngoài, rốt cuộc bà ấy muốn đi gặp ai?”
Ngụy Mỹ Hoa lắc đầu: “Tôi không biết.”
Triệu Hướng Vãn mắt đối mắt với bà ta, vừa tỉnh táo vừa chắc chắn: “Không, bà biết.”
Ngụy Mỹ Hoa bị cô chọc tức, bộc phát tính khí nóng nảy, cao giọng: “Tôi nói, tôi không biết.”
Ánh mắt Triệu Hướng Vãn tựa như điện: “Bà và Ngụy Thanh Uyển thân thiết như chị em gái, việc bà ấy hẹn hò với Đàm Học Nho cũng chỉ nói cho một mình bà nghe, tại sao bà lại giấu cảnh sát?”
Ngụy Mỹ Hoa thấy thế, mí mắt không ngừng giật giật, cắn răng giải thích: “Mặc dù quan hệ giữa tôi và Thanh Uyển không tệ, nhưng mấy chuyện thế này cô ấy cũng không nói cho tôi biết. Thanh Uyển lớn tuổi như thế lại đi tìm một cậu trai nhỏ tuổi như vậy, cô ấy nào có mặt mũi nói cho người khác biết?”
Triệu Hướng Vãn từng bước ép sát: “Thế nhưng, bà không phải là người khác! Đàm Học Nho đã khai với cảnh sát rằng, việc anh ta qua lại với Ngụy Thanh Uyển, bà không chỉ là người biết mà còn là người đầu têu!”