Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 408: Trong Lòng Cuối Cùng Cũng Rách Một Vết Nứt

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:32:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đó, Tưởng Đinh Lan mới nhớ ra còn có một người nữa, vội giải thích: "Chị vừa mới quen anh ấy. Anh ấy nói em họ cũng làm việc ở cục cảnh sát, muốn vào xem thử."

Ánh mắt của Triệu Hướng Vãn trở nên lạnh lẽo hơn, ngẩng đầu nhìn Lạc Nhất Huy.

Hai người chạm mắt, bầu không khí bỗng trở nên tĩnh lặng.

Lạc Nhất Huy có vài nét giống với Quý Chiêu, nhưng khí chất mạnh mẽ hơn, chỉ là thiếu đi sự tinh tế và quý phái, tựa như một phiên bản thô sơ.

Trong nội tâm của Lạc Nhất Huy dường như có một màn đen treo lơ lửng, không nghe thấy bất kỳ tiếng lòng nào, điều này khiến Triệu Hướng Vãn cảm thấy hơi khó chịu. Dưới ánh sáng lờ mờ của đèn đường, cô ngẩng đầu lên, chăm chú quan sát biểu cảm của Lạc Nhất Huy.

Nụ cười của Lạc Nhất Huy trông có vẻ tươi sáng, nhưng ánh mắt lại không trong suốt, dường như giấu rất nhiều tâm sự. Một người có suy nghĩ sâu xa, một người có tham vọng, một người có ác cảm với Quý Chiêu, đó chính là kẻ thù của Triệu Hướng Vãn.

"Anh đến đây làm gì?" Giọng nói của Triệu Hướng Vãn rất bình tĩnh.

Lạc Nhất Huy cười: "Tôi muốn đến thăm Quý Chiêu. Em họ tôi đến làm ở cục thành phố cũng được một thời gian rồi nhỉ, nhưng tôi vẫn chưa có cơ hội gặp. Chúng tôi cùng nhau lớn lên, lần đầu tiên không gặp nhau lâu như vậy, tôi khá nhớ cậu ấy."

Khi người ta cười thật lòng, miệng và mắt thường phản ứng cùng lúc: khóe miệng cong lên, mắt nheo lại. Nếu nụ cười xuất phát từ nội tâm, ngoài việc khóe miệng cong lên theo phản xạ, cơ vòng mi mắt cũng co lại khiến mắt nhỏ lại, xuất hiện nếp nhăn ở khóe mắt, lông mày hơi xiên.

Khi cười giả, não bộ có ý thức điều khiển các cơ mặt, cong môi, nâng cao khóe miệng, nhưng cơ vòng mi mắt lại không tham gia.

Khi nói dối, người ta thường cười rất nhiều vì họ luôn cố gắng xoa dịu căng thẳng, che giấu sự lo lắng bằng nụ cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-408-trong-long-cuoi-cung-cung-rach-mot-vet-nut.html.]

Còn Lạc Nhất Huy, nụ cười của anh ta lúc này tuy rạng rỡ nhưng cơ quanh mắt không hề chuyển động, nụ cười không chạm đến đáy mắt.

Triệu Hướng Vãn cố tình kích thích anh ta một câu: "Tôi nhớ anh. Lúc Quý Chiêu leo lên bảng quảng cáo, suýt chút nữa vì lời anh nói mà rơi xuống chết. Sao thế, Tổng giám đốc Quý không trách tội anh à?"

Đây là lần đầu tiên Lạc Nhất Huy gặp người miễn nhiễm với nụ cười của mình, lông mày giật nhẹ, trong lòng cuối cùng cũng rách một vết nứt.

[...Thái độ này... không thân thiện... mới gặp lần thứ hai thôi mà?]

Dù chỉ để lộ một chút tâm tư, nhưng Triệu Hướng Vãn đã nhanh chóng bắt được thông tin quan trọng.

Thứ nhất, Lạc Nhất Huy biết tên của cô, nhưng không rõ mối quan hệ giữa cô và nhà họ Quý. Có vẻ sau sự cố suýt c.h.ế.t của Quý Chiêu ở khách sạn Tứ Quý, Lạc Nhất Huy đã mất đi sự tin tưởng của Quý Cẩm Mậu, liên lạc với nhà họ Quý cũng ít đi, chỉ biết Quý Chiêu đến làm ở cục thành phố, nhưng không biết mối quan hệ thân thiết của anh và cô.

Thứ hai, Lạc Nhất Huy cảm nhận được sự không thân thiện của cô, nhưng không hiểu lý do. Điều này cho thấy anh ta rất nhạy bén, phán đoán chính xác, nhưng lại không để cô vào mắt.

Thứ ba, Lạc Nhất Huy có suy nghĩ sâu xa, không dễ dàng thể hiện ý định thật sự. Có thể sử dụng ngôn từ kích thích thích hợp để làm anh ta d.a.o động cảm xúc.

Nụ cười trên mặt Lạc Nhất Huy thu lại vài phần, mắt hơi híp, không trực tiếp trả lời Triệu Hướng Vãn: "Đội trưởng Hứa, Triệu Hướng Vãn, Quý Chiêu nhờ các anh chăm sóc, tôi làm anh họ phải cảm ơn các anh. Không biết có thể cho tôi vào gặp cậu ấy một lát được không?"

Khóe miệng Triệu Hướng Vãn không tự chủ được mà nhếch lên. Bảo vệ ở cục cảnh sát thực sự rất nghiêm ngặt, việc quản lý ký túc xá cũng chặt chẽ, người ngoài không thể tùy tiện ra vào, thật tuyệt.

Hứa Tung Lĩnh xua tay: "Lạc Nhất Huy, muộn rồi, hôm khác hãy đến." Nói xong, anh ta khởi động xe máy, dặn Triệu Hướng Vãn: "Mau về đi, đừng nói chuyện với người lạ, an toàn là trên hết."

Triệu Hướng Vãn mỉm cười vẫy tay tạm biệt, không nói thêm với Lạc Nhất Huy, quay lại nói với Tưởng Đinh Lan: "Đi thôi, em dẫn chị về ký túc xá, tối nay chúng ta tạm chen chúc một chút."

Biểu cảm của Lạc Nhất Huy không thay đổi, dưới ánh đèn đường, bàn tay đang cầm giỏ trái cây của anh ta lộ rõ gân xanh, bộc lộ sự phẫn nộ trong lòng. Người luôn tự coi mình là thiên chi kiêu tử như anh ta, lại bị những người này phớt lờ, điều này khiến nội tâm anh ta bị bóp méo, rách ra một vết nứt.

Loading...