Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 454: Tái Hiện Hiện Trường

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:57:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Văn Kiều có chút hy vọng nhìn Triệu Hướng Vãn: “Không phải các cô định điều tra Phiền Hoằng Vĩ đó chứ?” Cô ấy thật sự hy vọng cảnh sát có thể bắt nhốt Phiền Hoằng Vĩ, để cô ấy có thể sống một cuộc đời thanh thản, thoải mái.

Quay lại văn phòng đội trọng án, Triệu Hướng Vãn và Hà Minh Ngọc rửa mặt bằng nước lạnh, rồi ăn một cốc chè đậu xanh lớn. Lúc này mới cảm thấy cả người như sống lại.

Tháng bảy trời bắt đầu nóng, chạy ngoài đường cả ngày, họ cảm thấy khá mệt.

Cả hai ngồi xuống nghỉ ngơi, phát hiện mọi người vẫn chưa quay lại, chỉ có Quý Chiêu đang ngồi yên trong góc nhỏ của anh, tập trung vẽ tranh.

Hứa Tung Lĩnh sắp xếp cho Quý Chiêu một vị trí khá hẻo lánh.

Tòa nhà văn phòng cục cảnh sát có bảy tầng, hành lang ở giữa, các phòng làm việc chia đều hai bên. Đội trọng án số một ở phía đông tầng hai, có văn phòng lớn nhất, tường phía nam và phía bắc có cửa sổ thông thoáng, tường phía tây ở giữa có cửa ra vào, hai bên đều là tủ sắt, bàn họp đặt ở giữa văn phòng, một bảng đen di động dựa vào tường phía đông.

Mỗi người có một bàn làm việc, bàn của Quý Chiêu nằm ở góc đông nam, phía tây đặt một cái tủ thấp, trên tủ đặt hai chậu cây thường xuân xanh tốt, những cành lá rũ xuống che kín vị trí của anh, nếu Quý Chiêu không đứng lên, người ngoài đẩy cửa vào sẽ không nhìn thấy anh.

Bàn làm việc của Triệu Hướng Vãn đối diện với Quý Chiêu, vừa đặt cuốn sổ xuống, Quý Chiêu ngẩng đầu lên, nở nụ cười rạng rỡ, đưa cuốn sổ vẽ trên tay cho cô.

[Em đã nói rồi mà, tái hiện hiện trường.]

Tái hiện hiện trường? Triệu Hướng Vãn cúi đầu nhìn bức tranh trước mặt, là quán lẩu!

Quý Chiêu đã dùng cách vẽ truyện tranh để tái hiện cảnh xung đột trong quán lẩu tối qua.

Bàn của đội trọng án không nói làm gì, Hứa Tung Lĩnh, Cao Quảng Cường, Chu Phi Bằng... bao gồm cả Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu, vị trí của mỗi người đều được vẽ rõ ràng. Ngay cả trang phục, thần thái và động tác của ngày hôm qua cũng được tái hiện một cách chính xác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-454-tai-hien-hien-truong.html.]

Bàn của Phiền Hoằng Vĩ thì lại có phần thú vị hơn.

Phiền Hoằng Vĩ mặc một chiếc áo thun màu xám đen, quần vải lanh rộng màu xám nhạt, lưng tựa vào ghế, một tay đặt trên bàn, tay kia thả xuống ngang hông. Đôi mắt hơi nheo lại, khóe mắt hơi nhòe, nhìn về phía Quý Chiêu, trên mặt mang vẻ tự nhiên thoải mái.

Tào Đắc Nhân mặc một chiếc áo sơ mi nền xanh hoa vàng, bụng phình to, thắt lưng màu vàng gần như tụt xuống đùi. Tay trái gã cầm một cốc bia, trong cốc đầy bảy phần, ánh mắt lờ đờ, loạng choạng đi về phía Quý Chiêu.

Ba tên đàn ông còn lại trông như dân du côn, một tên đang đập bàn, một tên ngửa cổ uống rượu, còn một tên cầm đũa chỉ về phía Quý Chiêu.

Nhìn bức tranh, thời điểm chính xác có lẽ là khi Tào Đắc Nhân cá cược sẽ qua sờ mặt Quý Chiêu.

Hà Minh Ngọc ghé lại gần, bị bức tranh thu hút ngay lập tức, thốt lên một tiếng "Wow", rồi chỉ vào tay Phiền Hoằng Vĩ đang đặt trên bàn mà nói: "Tên chó này chắc chắn tham nhũng, đeo đồng hồ vàng đắt tiền thế này mà!"

Nhìn kỹ hơn, Triệu Hướng Vãn giật mình, cúi đầu chăm chú nhìn bức tranh. Đúng rồi, chỉ cần nhìn lướt qua cũng thấy chiếc đồng hồ vàng trên cổ tay của Phiền Hoằng Vĩ vô cùng nổi bật. Dù trong tranh, kích thước của nó không to hơn móng tay, nhưng nhờ vào kỹ thuật vẽ siêu thực của Quý Chiêu, mặt đồng hồ vàng, kim đồng hồ màu vàng, và dây đeo hai màu vàng bạc hiện rõ mồn một, khiến ai cũng cảm thấy nó chắc chắn rất đắt tiền.

Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu, Triệu Hướng Vãn nói với Quý Chiêu: "Anh đã nhìn rõ rồi đúng không? Có thể vẽ chiếc đồng hồ này to hơn một chút được không?"

Quý Chiêu gật đầu, chậm rãi lấy một tờ giấy vẽ khác, bắt đầu vẽ và tô màu.

Trong lúc chờ đợi, ánh mắt Triệu Hướng Vãn lóe lên sự hưng phấn, cô nói với Hà Minh Ngọc: "Trong vụ thảm sát cả gia đình ở bệnh viện số 3, có bức ảnh nào chụp lại những tài sản bị mất không?"

Miệng Hà Minh Ngọc há to, mắt trợn tròn, không dám tin mà yếu ớt chỉ tay về phía Quý Chiêu: "Em nói... em nói..."

Cô ấy nhớ trong hồ sơ có đề cập rằng Hùng Đào có một chiếc đồng hồ, mua ở Thụy Sĩ khi xuất ngoại, giá gần mười nghìn tệ, và đó là một sự kiện gây chấn động vào thời điểm đó. Ngay cả các cảnh sát điều tra cũng ngỡ ngàng: "Sao lại có nhiều tiền như vậy?"

Vào đầu những năm 80, lương tháng của người bình thường chưa đến một trăm tệ. Nếu tính theo mức lương một trăm tệ mỗi tháng, thì ba mươi nghìn tệ tương đương với thu nhập của một người trong 8,3 năm. Hùng Đào chỉ là một giám đốc ngân hàng tiết kiệm, làm sao ông ta có được số tiền lớn như vậy? Mặc dù có nghi ngờ, nhưng người đã c.h.ế.t như đèn tắt, dù tham ô hay nhận hối lộ thì cũng không ai còn đi tìm nguồn gốc của số tiền đó nữa.

Loading...