Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 514: Không Quản Được Con Trai Nên Định Huấn Luyện Con Dâu Tương Lai Đấy Sao?

Cập nhật lúc: 2025-07-03 08:08:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Tung Lĩnh thấy Chu Phi Bằng và Hà Minh Ngọc dính nhau như keo, đến khi tất cả mọi người đều tập trung lại với nhau, trở lại phòng làm việc của tổ trọng án, lúc này anh ta mới xụ mặt lên tiếng.

“Chu Phi Bằng, tối nay cậu mời khách đi.”

Chu Phi Bằng đã mấy lần mời khách như không thành, cảm thấy vô cùng buồn phiền, vừa nghe Hứa Tung Lĩnh nói thế, lập tức đứng dậy: “Vâng! Nhận lệnh ạ!”

Khách sạn Tứ Quý không hỗ là khách sạn sang trọng nhất ở thành phố Tinh này, máy điều hòa không khí mới nhất được nhập khẩu từ nước ngoài những năm 90, điều hòa trung tâm cũng được lắp đặt khắp trong khách sạn.

Những ngày hè cuối tháng bảy, bên ngoài trời nóng tới mức mồ hôi thấm ướt lưng áo, nhưng vừa bước vào khách sạn đã cảm thấy vô cùng mát mẻ. Đây là lần đầu tiên Triệu Hướng Vãn nhìn thấy máy điều hòa không khí vào mùa hè, không nhịn được tò mò đưa mắt nhìn xung quanh, muốn kiểm tra nguồn gốc của sự mát mẻ này.

Lư Mạn Ngưng nhận được điện thoại của con trai bảo rằng các thành viên của tổ trọng án muốn tới dùng cơm, vậy nên bà ấy đã đứng ở trước cửa từ sớm, vừa nhiệt tình vừa lễ phép chào hỏi tất cả mọi người.

Nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Triệu Hướng Vãn, bà ấy mỉm cười giải thích: “Đây là điều hoà không khí vừa được tổng giám đốc Quý nhập từ nước M về, tốn không ít tiền đâu. Nghe nói bây giờ ở nước M, nhà nào nhà nấy đều gắn máy điều hòa không khí như thế này, đến mùa hè có thể không cần phải mở quạt điện, thế nhưng điều hoà không khí thì phải mở một cái, đánh bay cái nóng trong phòng, không khí cũng trở nên mát mẻ hơn.”

Chu Phi Bằng bổ sung một câu: “Thật ra, vào mấy thập niên trước ở nước ta, chắc khoảng năm 1924 ấy, một tòa nhà bằng đá cẩm thạch có diện tích hơn ba ngàn mét vuông được xây dựng ở Ma Đô, sử dụng máy làm lạnh từ nước M, toà cao ốc này là nơi đầu tiên ở nước ta lắp đặt máy điều hòa không khí đấy.”

Máy điều hòa không khí! Từ này đối với mấy cảnh sát hình sự chỉ biết đến quạt máy vào mùa hè mà nói, vô cùng có sức hấp dẫn.

“Là đồ tốt đấy, vô cùng mát mẻ!”

“Chẳng trách vì sao lần trước lúc đội trưởng Hứa mời mọi người đi ăn lẩu, đồng chí Tiểu Chu lại cảm thấy không vui như vậy, hoá ra là muốn đến khách sạn Tứ Quý để hưởng thụ gió lạnh đây mà.”

“Chắc chắn thứ này đắt tiền lắm đúng không? Cũng chẳng biết dân thường có mua nổi hay không nữa?”

Chu Phi Bằng trả lời: “Loại điều hoà không khí dùng trong nhà thế này vẫn chưa được sản xuất trong nước, vậy nên vẫn chưa có mặt trên thị trường.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-514-khong-quan-duoc-con-trai-nen-dinh-huan-luyen-con-dau-tuong-lai-day-sao.html.]

Tất cả mọi người đều tiếc nuối thở dài một cái.

Ngày hè thời tiết nóng bức, nếu như có máy điều hòa không khí thế này thì đúng là có thể kéo dài tính mạng,

Ban đầu Hứa Tung Lĩnh vẫn còn đang định hỏi thăm một máy điều hòa không khí như thế này có giá khoảng bao nhiêu, để xem thử với tiền lương của anh ta và Chu Xảo Tú thì phải mất bao lâu mới có thể mua được một chiếc máy điều hòa không khí thế này. Bây giờ vừa nghe thấy vẫn chưa được sản xuất trong nước, chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu một cái.

Lư Mạn Ngưng đưa tất cả mọi người đến phòng Bảo Thuỵ ở tầng hai, cười híp mắt nói cảm ơn và mời mọi người vào phòng.

Hứa Tung Lĩnh khoát khoát tay: “Biểu hiện của Tiểu Chu ở tổ trọng án khá tốt, bây giờ lại vừa lập được công lớn, tôi nên cảm ơn bà mới phải, cảm ơn bà vì đã nuôi dưỡng nên một cảnh sát hình sự ưu tú như vậy.”

Lư Mạn Ngưng lại kéo tay Hà Minh Ngọc, lặng lẽ nói chuyện đôi câu, Hà Minh Ngọc đỏ mặt gật đầu.

Triệu Hướng Vãn đứng tương đối gần hai người họ, vậy nên cũng nghe rất rõ ràng.

“Con đừng để Tiểu Bằng uống rượu nhiều quá nhé, thằng nhóc con này không biết tự kiềm chế đây, uống nhiều lại không tốt cho sức khỏe.”

“Vâng, con biết rồi dì ạ.”

Lư Mạn Ngưng là không quản được con trai nên định huấn luyện con dâu tương lai đấy sao? Triệu Hướng Vãn cười một tiếng.

Trong phòng Bảo Thuỵ vẫn là một căn phòng với đồ nội thất bằng gỗ sồi màu tối, sàn nhà lát đá cẩm thạch màu kem đẹp mắt, trên đỉnh đầu có treo một chiếc đèn chùm bằng thuỷ tinh chói mắt, ở khắp trên trần nhà còn được lắp những ngọn đèn nhỏ, khiến cả căn phòng trở nên sáng rực.

Cảm giác mát lạnh thấm vào da thịt mỗi người, trong không khí thấp thoáng hương ngọc lan nhàn nhạt, tạo cảm giác vô cùng thoải mái cho khách khi bước vào căn phòng này.

Tất cả thành viên của tổ trọng án ngồi quây quần bên chiếc bàn tròn lớn, ở chính giữa bàn đặt một giỏ hoa tươi, bên trong có hoa hồng, hoa làì, bách hợp và cả cúc Ba Tư, kết hợp với mặt bàn trắng như tuyết, bộ chén đĩa mạ vàng, khăn ăn màu cam, không khí xa hoa tràn ngập trong phòng.

Những thành viên khác của tổ trọng án thì không nói, thỉnh thoảng Chu Phi Bằng sẽ bảo mọi người tới nơi này để xài tiền, cũng xem như để mở mang tầm mắt. Nhưng đối với Cao Quảng Cường mà nói, lại hệt như một cô con gái lớn lần đầu được gả đi, cảm thấy vô cùng tươi đẹp. Sau khi ông ấy ngồi xuống, giũ chiếc khăn ăn được xếp thành hình hoa ngọc lan ra, bắt đầu thở dài một câu: “Chỗ này, cao cấp thật đấy.”

Loading...