Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 541: Khuất Vi Ca Là Người Ưa Chuộng Sự Giản Dị Và Thanh Lịch

Cập nhật lúc: 2025-07-03 09:16:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn nói: “Con trai cũng chơi búp bê à?”

Hà Minh Ngọc tùy tiện trả lời: “Có thể là búp bê Phí Tư Cầm chơi hồi nhỏ, nhờ em trai giữ giúp chăng?”

Triệu Hướng Vãn gật đầu, đặt con búp bê lại chỗ cũ rồi đẩy chiếc hộp trở về dưới gầm giường.

Tiếp theo bọn họ kiểm tra phòng ngủ chính, trên sàn, tường và giường đều có vết máu, mùi m.á.u tanh nồng nặc chưa tan hết. Triệu Hướng Vãn liếc qua chiếc giường lộn xộn rồi mở tủ quần áo xem xét cẩn thận.

Hoàng Nguyên Đức rất tỉ mỉ, miêu tả rất chính xác. Mở cửa tủ ra, trước mắt là những bộ quần áo được ủi phẳng phớm, treo theo màu sắc. Quần áo nam nữ tách riêng, áo và quần treo riêng biệt, đồ lót, tất, cà vạt,... Tất cả đều được phân loại gọn gàng trong ngăn kéo, có thể thấy Phí Vĩnh Bách và Khuất Vi Ca là những người rất nghiêm túc.

Nếu chỉ có nữ chủ nhân ưa sạch sẽ, thì tủ quần áo chắc chắn không thể gọn gàng như vậy. Chỉ khi cả nam và nữ chủ nhân đều là những người có kỷ luật, thì mới giữ được sự gọn gàng như thế này được.

Vẽ tranh cần dùng màu, nước, rất khó để không làm bẩn quần áo và cơ thể. Triệu Hướng Vãn phát hiện mặc dù Khuất Vi Ca là phó giáo sư dạy tranh vẽ truyền thống Trung Quốc, nhưng trong nhà không có phòng vẽ, nhà cửa sạch sẽ không vết bẩn, ngay cả Phí Tư Chương, người được cho là vẽ tranh khá đẹp thì trong phòng ngủ của cậu ấy cũng không thấy dấu vết gì liên quan đến vẽ tranh, xem ra Khuất Vi Ca có một phòng vẽ riêng.

Trong phòng khách, trên giá để nhạc cụ đặt hai chiếc đàn accordion lớn và một chiếc nhỏ, còn có đàn piano, giá đỡ, máy đếm nhịp,... Nhưng ngoài vài bức tranh vẽ truyền thống Trung Quốc của Khuất Vi Ca treo trên tường, thì không thấy bất cứ vật dụng nào liên quan đến hội họa, điều này khiến Triệu Hướng Vãn không khỏi nghi ngờ: Tại sao lại như thế chứ?

Cô hỏi Hà Minh Ngọc: “Chẳng phải Khuất Vi Ca cũng là họa sĩ sao? Sao trong nhà lại không có giá vẽ, bảng vẽ, bàn vẽ thế?”

Hà Minh Ngọc cũng không hiểu: “Có khi nào vì nhà nhỏ quá, không bày nổi không?”

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: “Tòa nhà giáo sư này diện tích hơn một trăm mét vuông, ba phòng ngủ hai phòng khách, so với nhà người bình thường thì đã là rộng rồi. Ít nhất thì một góc trong phòng khách cũng có thể đặt một chiếc bàn dài, trải một tấm vải vẽ chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-541-khuat-vi-ca-la-nguoi-ua-chuong-su-gian-di-va-thanh-lich.html.]

Hà Minh Ngọc nhìn phòng khách, cũng cảm thấy Triệu Hướng Vãn nói có lý: “Đúng vậy, cũng bày được thật, chỉ là hơi chật. Nhưng...” Cô ấy bỗng nhớ lại lời Quý Cẩm Mậu nói hôm trước: “ Chẳng phải tổng giám đốc Quý đã từng nói, cô giáo Phí có địa vị cao trong nhà sao? Hai người họ là đôi vợ chồng hòa thuận, đúng chứ?”

Triệu Hướng Vãn quan sát lại tủ quần áo trong phòng ngủ chính, cũng phát hiện ra vấn đề: “Gia đình bình thường đều là phụ nữ thích cái đẹp nên quần áo phụ nữ sẽ nhiều hơn. Nhưng ở nhà họ, quần áo của thầy Phí và cô giáo Khuất gần như chia đều, thậm chí thầy Phí có thể còn nhiều hơn, đủ thấy địa vị của thầy Phí trong gia đình là cao thật.”

Hai cô gái nhìn nhau, tôi nhìn cô, cô nhìn tôi, cả hai đều cảm thấy cực kỳ khó tin.

Quần áo của đàn ông còn nhiều hơn cả phụ nữ ư? Đây là khái niệm gì vậy. Xem ra thầy Phí thực sự là người rất kỹ tính. Ông ấy có bảy, tám bộ vest, hơn ba mươi chiếc cà vạt, hơn mười chiếc áo sơ mi cùng màu, thậm chí phụ kiện của ông ấy cũng không kém cạnh phụ nữ là bao, nào là khuy măng sét, kẹp cà vạt, đồng hồ... Khiến người nhìn cảm thấy hoa mắt không thôi.

Trang sức và mỹ phẩm của cô giáo Khuất đều để trên bàn trang điểm, đa phần là trang sức ngọc trai, có thể thấy Khuất Vi Ca là người ưa chuộng sự giản dị và thanh lịch.

Bước vào phòng ngủ phía nam, Triệu Hướng Vãn và Hà Minh Ngọc đồng thời nhíu mày.

Cả hai đều là những cô gái trẻ, chưa từng trải qua tình trường, nhưng không khí ái dục trong phòng, cùng cảnh tượng hỗn độn xa hoa khiến họ không thể không đối mặt với tình huống khó xử này.

Triệu Hướng Vãn mở tủ quần áo phía bắc, vừa nhìn đã lập tức cảm thấy đờ đẫn khi thấy bên cảnh tượng quần áo đầy ắp bên trong tủ.

...Nhiều quá!

Quần áo thu đông chắc đã được cất đi, trong tủ chỉ treo toàn bộ quần áo mùa hè. Các loại váy đầm khác nhau, áo yếm lụa, chân váy, áo khoác ngắn... Tất cả những kiểu dáng xuất hiện trên phim, áp phích hay tạp chí đều có ở đây.

Thực ra, khi mở tủ quần áo trong phòng ngủ chính, Triệu Hướng Vãn đã cảm thấy mở rộng tầm mắt. Nhưng bây giờ, khi tủ quần áo của Phí Tư Cầm được mở ra, cô bỗng cảm thấy như mình là *Lưu Lão Lão bước vào Đại Quan Viên... Thật xa hoa!

*Lưu lão lão tiến vào Đại Quan Viên: là một câu thành ngữ Trung Quốc xuất phát từ tiểu thuyết cổ điển Hồng Lâu Mộng của tác giả Tào Tuyết Cần. Trong truyện, Lưu lão lão là một người nông dân già từ vùng quê, lần đầu tiên được mời đến Đại Quan Viên, một khu vườn hoa lệ thuộc về gia đình quyền quý Giả Phủ. Bà ta ngạc nhiên và choáng ngợp trước cảnh giàu sang, phồn hoa mà trước đây chưa từng thấy.

Loading...