Sau chuyện đó, Băng Băng cảm thấy rất đau đớn, rất khó chịu, trong lòng vừa sợ hãi vừa hối hận, ngồi trên giường khóc thút thít, cuối cùng Diễm Diễm cũng tìm được cơ hội.
Diễm Diễm cười vô cùng hung hăng phách lối: “Cô ta còn nói, t.ì.n.h d.ụ.c chẳng có gì vui vả, cô ta nói nó rất đau, không thoải mái, đúng là một con nhỏ ngu ngốc.”
Triệu Hướng Vãn cảm thấy sau lưng mình rét lạnh: “Cô, làm gì?”
Diễm Diễm ngửa đầu cười to: “Em làm gì á? Phi Vĩnh Bách uống rượu say, một mình nằm ở đó, thế là em tới quyến rũ ông ta, đàn ông ấy mà… Chỉ cần em muốn, chưa bao giờ có chuyện thất bại.”
Hà Minh Ngọc không dám tin nhìn Diễm Diễm đang cười vô cùng sung sướng: “Ông ta là ba cô đấy!”
Triệu Hướng Vãn đột nhiên hiểu ra, chẳng trước ba năm trước, Phí Vĩnh Bách và Khuất Vi Ca cãi nhau một trận to, chẳng trách Khuất Vi Ca mắng Phí Vĩnh Bách không phải người, chẳng trách đôi vợ chồng này bằng mặt không bằng lòng, đây đều là do Diễm Diễm giở trò.
Triệu Hướng Vãn cảm thấy cổ họng mình khô khốc, nói thật, sau khi nghe được tin tức này, cô cảm thấy khiếp sợ không thôi: “Và cô đã thành công?”
Tiếng cười của Diễm Diễm hơi ngừng lại một chút.
[Thành công sao? Thành công việc gì? À, đúng rồi, tôi đến quyến rũ Phí Vĩnh Bách, mọi chuyện vốn đang tiến hành thuận lợi, thế nhưng đúng lúc này Khuất Vi Ca xông vào, tát tôi một cái, mắng tôi không biết xấu hổ. Sau đó… Băng Băng kéo tôi trở ngược vào trong, những chuyện sau đó tôi cũng không biết nữa.]
Triệu Hướng Vãn cười lạnh một tiếng: “Đáng tiếc, tình cảm giữa thầy Phí và cô Khuất sâu đậm như thế, cho dù cô có không biết xấu hổ quyến rũ ba mình, thì hai vợ chồng họ vẫn rất tốt đẹp, có phải không?”
Khuôn mặt Diễm Diễm đột nhiên trở nên nhăn nhó, nghiến răng bắt đầu mắng.
“Em mới là người xinh đẹp nhất nhé, em đẹp như thế, đàn ông trên thế giới này đều yêu quý em. Thế nhưng hết lần này tới lần khác Phí Vĩnh Bách không chịu làm chuyện đó với tôi, ông ta không chịu yêu tôi, ông ta chỉ thích mụ đàn bà thối tha Khuất Vi Ca kia!”
“Khuất Vi Ca có gì tốt chứ? Bà ta giữ cho căn nhà không bị ô uế, cũng yêu cầu tất cả mọi người đều phải giữ vệ sinh, chỉ cần làm bẩn một chút, bà ta sẽ lại cằn nhằn lải nhải, nghe phiền c.h.ế.t đi được. Lúc nhìn thấy em và Phí Vĩnh Bách lên giường với nhau, sắc mặt của bà ta trông vô cùng khó coi, kéo em xuống khỏi giường, dùng bàn chải tắm rửa cho em, dùng bàn chải luôn đấy, chị biết không? Bà ta là đang chê em bẩn đấy.”
“À, đúng rồi, còn tên nhóc đáng c.h.ế.t Phí Tư Chương kia nữa, dựa vào cái gì mà khi em còn bé ngày nào cũng bị đánh mắng, còn nó lại có thể vui vẻ đi chơi với bạn bè của nó chứ? Dựa vào cái gì mà em chỉ có thể học tại trường nữ sinh, ngay cả búp bê cũng không được chơi, còn nó lại có thể tay trong tay chơi đùa với bạn học nữ của nó, không những thế còn được mua mô hình xe ô tô mà nó thích nhất nữa. Đáng chết! Bọn họ đều đáng chết!”
Ích kỷ, bá đạo, ghen tị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-555-ich-ky-ba-dao-ghen-ti.html.]
Diễm Diễm là đại diện cho mặt tăm tối nhất bên trong con người Phí Tư Cầm.
Muốn chiếm đoạt tất cả tình yêu thương, muốn được mọi người chú ý, ghen tị việc mọi người tốt đẹp hơn mình, vui vẻ hơn bản thân cô ta.
Trong lòng của người bình thường đều sẽ có một mặt tối.
Trong cuộc đời mỗi người, bởi vì một chuyện nào đó mà có thể cảm thấy ganh tị, có thể sẽ muốn nổi điên phá huỷ hết mọi thứ.
Thế nhưng lương tâm sẽ áp chế tất cả những điều này, cũng sẽ tiêu hoá tất cả những cảm xúc tiêu cực.
Phí Tư Cầm bởi vì sự giáo dục đến mức hoàn mỹ của gia đình, nên đã gắng gượng chia nội tâm của mình ra làm ba nhân cách khác nhau.
Mộc Mộc đại diện cho một Phí Tư Cầm ngoan ngoãn, hiền lành, hiểu chuyện.
Băng Băng đại diện cho một Phí Tư Cầm bình tĩnh, tự tin, mạnh mẽ.
Còn Diễm Diễm đại diện cho mặt tối, không chịu nổi của Phí Tư Cầm.
Giọng nói của Triệu Hướng Vãn vô cùng tỉnh táo: “Vào ngày xảy ra vụ án, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Người đã phát sinh quan hệ với cô rốt cuộc là ai? Người đ.â.m Phí Vĩnh Bách bị thương là ai? Người c.h.é.m c.h.ế.t Khuất Vi Ca rốt cuộc là người nào? Và cả người c.h.é.m đứt cổ của Phí Tư Chương nữa… Là ai?”
Diễm Diễm yên tĩnh nhìn Triệu Hướng Vãn, im lặng không nói.
Khi nói đến sự thật của vụ án, Diễm Diễm quay đầu lại, im lặng không nói gì.
Phản ứng này nằm ngoài dự đoán của Triệu Hướng Vãn.
Triệu Hướng Vãn nghĩ rằng Diễm Diễm đại diện cho mặt tối nhất trong lòng Phí Tư Cầm, không biết lễ nghĩa liêm sỉ là gì, đương nhiên cũng không có gì phải sợ hãi.
Nhưng nhìn phản ứng của Diễm Diễm bây giờ, rõ ràng có sự dè dặt.
Cô ta đang kiêng kỵ điều gì?
[Mình có nên nói ra không? Liệu có khiến Băng Băng không vui không? Khó khăn lắm mới được ra ngoài một lần, đừng để bị cô ta nhốt lại. Nếu không phải vì Mộc Mộc đã lừa dối gia đình, làm cho sự việc không thể kiểm soát, thì mình cũng không có cơ hội ra ngoài. Đáng hận là mình không thể nói chuyện với Mộc Mộc, cô ta chỉ giao tiếp với Băng Băng. Nếu không ngay từ lúc cô ta nảy ra ý tưởng ngu ngốc này, chắc chắn mình đã đánh cho cô ta một trận thật đau.]