Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 569: Tôi Đã Sai! Tôi Đã Sai!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 14:08:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn hỏi ông: “Chỉ có trách mắng và đánh đập thôi sao, không có những cái ôm dịu dàng và sự khích lệ nào à?”

Phí Vĩnh Bách ngẩn người. Thực ra, hình ảnh Phí Vĩnh Trinh đầy mùi phân và nước tiểu lao vào ôm lấy ông ấy, khóc lóc và đòi yêu đương đã để lại một bóng ma tâm lý nặng nề cho ông ấy, khiến ông ấy rất sợ phải ôm phụ nữ.

Khuất Vi Ca mắc chứng sạch sẽ, điều đó rất hợp ý với Phí Vĩnh Bách. Chứng sạch sẽ của bà ấy không đến mức bệnh hoạn, chỉ là yêu thích sự sạch sẽ, gọn gàng và biết kiềm chế. Hai vợ chồng kính trọng nhau như khách, cuộc sống rất hòa thuận.

Phí Vĩnh Bách và Khuất Vi Ca đều không phải là người nhiệt tình, chủ động. Nhà của Khuất Vi Ca có điều kiện tốt, từ nhỏ bà ấy được bảo mẫu chăm sóc, nên mối quan hệ với cha mẹ cũng không gần gũi.

Phí Tư Cầm từ nhỏ rất ngoan và dễ nuôi, khi muốn đi vệ sinh thì mặt đỏ bừng “ư ư” rặn mạnh, khi đói thì khe khẽ rên rỉ và lắc đầu sang hai bên. Đặt cô bé vào nôi thì cô bé cũng không khóc không quấy, sẽ tự chơi một mình.

Đứa trẻ như vậy rất dễ chăm sóc. Khuất Vi Ca rất ít khi bế con, thường đặt con vào nôi, còn mình thì ngồi bên cạnh đọc sách hoặc vẽ tranh, thỉnh thoảng nhìn con một chút, rồi thay tã, cho bú. Thoắt cái con đã lớn, giữa hai mẹ con rất khách sáo.

Phí Tư Cầm nói chuyện với Khuất Vi Ca rất lễ phép.

...Xin mẹ lấy giúp con đôi đũa được không ạ?

...Con có thể không ăn vỏ cà chua không ạ?

... Xin lỗi mẹ, con không nên làm đổ sữa lên váy.

Phí Vĩnh Bách và Khuất Vi Ca không thấy có gì sai, ngược lại còn rất vui mừng vì hai vợ chồng đã nuôi dạy con gái rất tốt, bóng ma trong quá khứ dần lùi xa. Cho đến khi Phí Tư Cầm đột ngột bộc phát nhân cách kép ở tuổi mười ba, làm Phí Vĩnh Bách suýt ngất xỉu.

Nói đến đây, Phí Vĩnh Bách lại một lần nữa hỏi đội điều tra trọng án: “Các cô cậu nói xem, tôi nên làm gì đây? Tôi sợ Tư Cầm đi theo con đường của cô nó nên đã để Vi Ca đưa con ra nước ngoài chữa trị, sau đó lại gửi con vào trường nữ sinh, cắt đứt mọi thứ liên quan đến đàn ông, không xem phim truyền hình, không nghe nhạc thịnh hành, không mua quần áo lòe loẹt, không chơi búp bê. Tôi cứ nghĩ... chỉ cần kiềm chế ham muốn trong lòng con bé, thì nó sẽ không đi chệch hướng và có thể sống yên ổn đến già. Nhưng tôi đã sai! Tôi đã sai! Tôi đã sai!"

Cảm xúc của Phí Vĩnh Bách dần trở nên kích động, thiết bị giám sát bắt đầu cảnh báo "tít tít", cho đến khi bác sĩ vào xử lý khẩn cấp, chờ ông ấy bình tĩnh lại thì cuộc thẩm vấn mới tiếp tục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-569-toi-da-sai-toi-da-sai.html.]

Phí Vĩnh Bách chỉ có một đôi mắt, một đôi tay, ông ấy vẫn phải lên lớp, phải giảng dạy, phải theo đuổi sự nghiệp, làm sao có thể kè kè bên cạnh một người sống được? Phí Tư Cầm yêu đương với nghiên cứu sinh của ông ấy, lén lút quan hệ ở nhà và bị ông ấy bắt quả tang. Lúc đó, Phí Vĩnh Bách hoàn toàn suy sụp.

Sau đó, Phí Tư Cầm giống như biến thành một người khác, bắt đầu sống buông thả, thậm chí còn dụ dỗ ông ấy trong lúc ông ấy say rượu, điều này khiến ông ấy bối rối không thôi. Khuôn mặt của con gái và chị gái chồng chéo nhau trước mắt, Phí Vĩnh Bách chỉ còn biết nghiêm khắc quản thúc hơn.

Càng nghiêm khắc, càng xảy ra chuyện.

Càng kìm kẹp, càng phản kháng.

Cứ như vậy, đến cuối cùng d.a.o kiếm mới kề nhau.

Chu Phi Bằng hỏi: "Là Phí Tư Cầm đ.â.m d.a.o vào n.g.ự.c ông sao?"

Phí Vĩnh Bách gật đầu: "Phải."

Chu Phi Bằng lại hỏi: "Có ai ép buộc cô ta không?"

Ánh mắt Phí Vĩnh Bách tràn đầy sự thất vọng: "Không." Lúc đó, trong mắt Phí Tư Cầm đầy sự phấn khích tàn bạo, không hề có chút tình cha con nào.

Cao Quảng Cường hỏi Phí Vĩnh Bách: “Ông còn điều gì muốn nói với Phí Tư Cầm không?”

Biết vợ con đều đã chết, Phí Vĩnh Bách sớm đã hoàn toàn thất vọng với Phí Tư Cầm, lắc đầu nói: "Không, tất cả cứ giao cho pháp luật hết đi."

"Kể từ đây cứ coi như tôi không có đứa con gái này, duyên phận cha con đã hết. Nếu pháp luật định tội nó, thì đó là đáng tội; nếu pháp luật phán vô tội, thì nó hãy tự sống một mình. Tôi... đã mệt rồi. Bát nước này đã đội trên đầu mười chín năm, tôi thật sự rất mệt rồi."

Phí Vĩnh Bách từng than thở với Quý Cẩm Mậu rằng sinh dưỡng một đứa con gái giống như đội trên đầu một bát nước, lúc nào cũng phải cẩn thận, đến khi con gái lấy chồng thì mới yên tâm. Bây giờ, Phí Tư Cầm tự tay chặt đứt mối quan hệ cha con, mẹ con, anh em, đối với Phí Vĩnh Bách thì còn gì để luyến tiếc nữa đây?

Nghe đến đây, Triệu Hướng Vãn cũng không khỏi thở dài.

Nhìn vào ánh mắt lập tức trở nên u ám của Phí Vĩnh Bách, Triệu Hướng Vãn nhẹ nhàng nói: "Thầy Phí, để em phân tích về nhân cách ba chiều của Phí Tư Cầm cho thầy nhé." Trước đây, các bác sĩ tâm lý luôn điều trị cho bệnh nhân, nhưng hôm nay, Triệu Hướng Vãn muốn thử một góc nhìn khác, giao tiếp với gia đình bệnh nhân.

Loading...