Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: "Lẽ nào Thi Khải Yến đến một người bạn cũng không có?"
Cố Chi Quang lắc đầu: "Theo lời các bạn học kể lại, thì chị ấy không có một người bạn nào. Nhưng… tôi có nghe được một điều khá thú vị, đó là hình như Thi Khải Yến có thói quen viết nhật ký."
Nhật ký? Một cô gái gửi gắm tâm tư vào cuốn nhật ký của mình.
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Thi Khải Yến viết nhật ký trong ký túc xá? Ai đã nói điều này? Cô ta có lén đọc không?"
Cố Chi Quang nói: "Chính là Thiệu Nhất Phàm nói. Chị ta nói Thi Khải Yến có một ngăn kéo, bình thường đều khóa, chưa bao giờ mở ra trước mặt chị ta, không biết bên trong có cái gì. Phiếu cơm của Thi Khải Yến, giấy chứng nhận gì đó đều đặt trong ngăn kéo không khóa, việc này khiến chị ta hơi tò mò. Sau đó, có một lần chị ta đẩy cửa vào, thấy Thi Khải Yến hoảng hốt vội vàng nhét một cuốn nhật ký bìa cứng vào ngăn kéo, nên Thiệu Nhất Phàm mới sinh nghi. Tuy nhiên, Thiệu Nhất Phàm nói chị ta chỉ tò mò thôi, chứ chưa từng lén xem."
Triệu Hướng Vãn: "Nhật ký riêng tư của người khác, chị ấy viết thì viết, không ảnh hưởng đến người khác."
Cố Chi Quang nói: "Không sai. Ý của tôi là nếu Thi Khải Yến không có bạn bè, cũng không chia sẻ, tâm sự với mẹ kế, thì chúng ta có nên bắt đầu từ cuốn nhật ký để hiểu rõ nội tâm của chị ấy không?"
Chu Phi Bằng kiên quyết không chấp nhận đề nghị này của anh ấy: "Hiện tại mọi thứ đều bình thường, chưa có chuyện gì xảy ra. Nếu như cậu đi xem trộm hoặc nhờ ai khác xem trộm, thì đó là xâm phạm quyền riêng tư, nếu bị báo cáo, chắc chắn cậu sẽ bị nghiêm phạt."
Cố Chi Quang cuống quít xua tay: "Không không không, tôi chắc chắn sẽ không đi đọc trộm. Ý tôi là, nếu xảy ra chuyện gì thì sao? Cảnh sát có thể kiểm tra nhật ký được không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-586-toi-cu-nghi-do-la-do-nhay-cam-qua-thoi.html.]
Nếu như có chuyện ngoài ý muốn xảy ra? Chu Phi Bằng trả lời không chút do dự: "Đương nhiên có thể, cái này thuộc về vật chứng quan trọng." Trong vụ án Phan Quốc Khánh g.i.ế.c vợ, chính cuốn nhật ký của Ông Bình Phương đã giúp vạch trần tội ác của Phan Quốc Khánh và buộc anh ta phải thừa nhận việc g.i.ế.c người.
Cố Chi Quang có vẻ buồn bã: "Thật lòng mà nói, hôm qua tôi đã điều tra cả ngày, cảm thấy có điều gì đó khó thở. Thi Khải Yến nhìn thì rực rỡ xinh đẹp, nhưng sống rất khổ. Chị ấy không có lấy một người bạn, dồn hết thời gian và tâm sức cho việc học. Nếu giáo sư phủ nhận những nỗ lực của chị ấy, chị ấy thực sự có thể bị trầm cảm. Mẹ kế Lộ Chi Anh tuy quan tâm, nhưng không phải mẹ ruột, hai người khác biệt nhiều về trình độ văn hóa, không thể giao tiếp, lỡ như… tôi nói là lỡ như… lỡ như chị ấy nghĩ quẩn, thì phải làm sao?"
Bởi vì vụ Phí Tư Cầm, gần đây Triệu Hướng Vãn đã đọc rất nhiều sách liên quan đến tâm lý học, có được chút hiểu biết về trầm cảm. Khi nghe đến từ "trầm cảm" lần nữa, cô trở nên cảnh giác hơn.
"Mọi người không chú ý nhiều đến bệnh trầm cảm, đều nghĩ rằng đó chỉ là cảm giác buồn bã nhất thời, cho rằng người bị trầm cảm quá yếu đuối, chỉ cần mạnh mẽ, lạc quan hơn thì sẽ không sao. Nhưng thực tế, trầm cảm là một bệnh tâm lý, ở mức nhẹ có thể chỉ là cảm giác buồn bã, mất hứng thú; ở mức nặng thì tư duy trở nên bi quan, chậm chạp, thiếu chủ động. Nếu nghiêm trọng hơn, bệnh nhân có thể tự trách, tự buộc tội bản thân, ăn uống, giấc ngủ kém, nghiêm trọng hơn nữa là xuất hiện ý nghĩ và hành vi tự sát."
Nghe đến đây, mọi người xung quanh bàn ăn đều sững sờ nhìn Triệu Hướng Vãn.
"Đáng sợ vậy sao? Tôi cũng có một đoạn thời gian tinh thần suy sụp, chẳng có hứng thú làm gì cả, chẳng lẽ là bị trầm cảm?"
"Là bệnh sao? Tôi cứ nghĩ đó là do nhạy cảm quá thôi.”
“Trước đây, hàng xóm của tôi suốt ngày nói sống không có ý nghĩa, bị bố đánh mấy lần, sau đó bị gửi về quê lao động một thời gian rồi đỡ, không lẽ cũng là trầm cảm?”
Nghe xong lời của mọi người, Triệu Hướng Vãn trấn an: "Cũng không phải cứ buồn là trầm cảm đâu, đôi khi thời tiết xấu, sức khỏe kém, hay gặp chút khó khăn thì người bình thường cũng có thể thấy tâm trạng không tốt. Tôi nói đến loại trầm cảm do các yếu tố di truyền, sinh hóa, tâm lý hoặc xã hội gây ra, là một dạng bệnh lý. Việc chẩn đoán và xác định cụ thể là việc của bác sĩ. Tôi nhắc đến điều này hôm nay là để nhắc Cố Chi Quang rằng, nếu Thi Khải Yến có tiền sử gia đình về bệnh này, chúng ta cần đặc biệt chú ý đến khuynh hướng tự sát."
Nghe Triệu Hướng Vãn nói, Cố Chi Quang có chút đừng ngồi không yên, anh ấy đứng lên: “Vậy để tôi đến thăm nhà Thi Khải Yến ngay, nói chuyện với chị ấy, nếu chị ấy có điều gì không thông suốt, tôi sẽ khuyên nhủ chị ấy trước. Căng thẳng về mặt tinh thần từ giáo sư thì đừng lo, cứ đối phó là được, dù sao dự án đó cũng là của giáo sư, không phải của chị ấy. Làm không tốt thì cũng không sao, người chịu trách nhiệm chính là giáo sư."