Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 645: Trời Đất Bao La Nhưng Không Có Chỗ Dung Thân

Cập nhật lúc: 2025-07-04 00:44:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa tiếng vỗ tay của mọi người, kỳ nghỉ hè của Triệu Hướng Vãn kết thúc.

Trở lại Đại học Công An, Triệu Hướng Vãn gặp lại Chương Á Lan, Vũ Như Hân, và Mạnh An Nam. Cả bốn người đều rất vui, trò chuyện về những gì đã làm trong kỳ nghỉ hè và chia sẻ đồ ăn mang từ quê nhà lên, khiến cả ký túc xá rộn ràng như đón Tết.

Sau một tháng, Triệu Hướng Vãn nhận được cuộc gọi từ Tưởng Đinh Lan.

Giọng của Tưởng Đinh Lan trong điện thoại có chút nghẹn ngào: "Hướng Vãn, bạn học của chị, bạn học của chị gặp chuyện rồi!"

Kỳ nghỉ hè này, Tưởng Đinh Lan đã thực tập ở khách sạn Tứ Quý, làm trợ lý cho Lư Mạn Ngưng, học được rất nhiều điều, chỉ vì sắp đến ngày khai giảng nên cô ấy mới phải rời đi.

Sau khi trải qua một thời gian bị bắt cóc và chịu đựng những nỗi đau khổ không thể tưởng tượng được, khó khăn lắm Tưởng Đinh Lan mới tìm lại được chính mình. Theo lý mà nói, cô ấy đáng lẽ phải học năm ba tại Đại học Kinh tế Thương mại Kinh Đô sau khi lưu ban một năm. Bạn học mà cô ấy nhắc đến, liệu là bạn cùng lớp hiện tại đang học năm ba, hay là bạn cùng lớp đã tốt nghiệp năm tư?

Dù là năm nào đi nữa, cũng đều là những cô gái trẻ, gặp chuyện, gặp chuyện gì?

Triệu Hướng Vãn bình tĩnh hỏi: "Đừng vội, từ từ nói. Là ai gặp chuyện, và chuyện gì đã xảy ra?"

Giọng Tưởng Đinh Lan mang theo chút run rẩy: “Hướng Vãn, tôi sợ lắm. Văn Thiến Ngữ... Văn Thiến Ngữ đã bị hại rồi.”

Bị hại ư? Lông mày Triệu Hướng Vãn khẽ nhíu lại.

Văn Thiến Ngữ, cái tên này cô đã từng nghe Tưởng Đinh Lan nhắc đến.

Cô ấy là sinh viên năm ba chuyên ngành Thương mại quốc tế, sống cùng phòng với Tưởng Đinh Lan, mối quan hệ giữa hai người họ rất tốt. Sau khi chuyện Tưởng Đinh Lan bị bắt cóc lan truyền trong trường, có vài lời bàn tán không mấy hay ho sau lưng cô ấy, nhưng Văn Thiến Ngữ rất thông cảm cho cô ấy, luôn dịu dàng quan tâm và kiên quyết đứng về phía cô ấy.

Tưởng Đinh Lan từng nói với Triệu Hướng Vãn rằng, có lần cô ấy cầm bình nước nóng sau khi đi lấy nước về, chưa kịp mở cửa phòng đã nghe thấy giọng của Văn Thiến Ngữ vang lên bên trong: "Tưởng Đinh Lan bị bắt cóc không phải lỗi của cậu ấy, sao các cậu lại tẩy chay cậu ấy chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-645-troi-dat-bao-la-nhung-khong-co-cho-dung-than.html.]

Bạn cùng phòng Đồng Linh làu bàu: “Bọn mình cũng đâu có tẩy chay cậu ta, chỉ là nghe nói cậu ta từng mang thai, còn tự tử nữa, tớ cảm thấy cậu ta trưởng thành hơn bọn mình nhiều, nói chuyện cũng chẳng hợp ý nhau lắm.”

Bạn cùng phòng khác là Lưu Giai Thuận yếu ớt giải thích: “Tớ cũng đâu có nói gì, chỉ là thấy... Cậu ta trải qua nhiều thứ quá, không muốn làm bạn với cậu ta thôi. Cậu ta cũng thật là, sao không qua phòng khác mà ở, cứ phải ở cùng bọn mình làm gì chứ?”

Nghe đến đây, Tưởng Đinh Lan chỉ muốn tìm một góc nào đó mà trốn đi.

Ban đầu cô ấy là sinh viên ngành Kế toán khóa 89, vì bị bắt cóc, một năm không học tập, khi trở lại trường thì chỉ có thể học lại một lớp, vào học khóa 90. Lớp Kế toán khóa 89 có tổng cộng năm cô gái, trước đây Tưởng Đinh Lan ở ghép với sinh viên ngành khác, quan hệ với bốn cô gái còn lại cũng bình thường. Sau khi quay lại trường, phòng ký túc xá cũ đã có người ở, cô ấy phải ghép vào phòng ký túc của sinh viên ngành Thương mại quốc tế khóa 90.

Các bạn cùng khóa 89 vì một năm không gặp đã trở nên xa lạ, còn các bạn khóa 90 mới chỉ bắt đầu làm quen nên không ai thân thiết với ai.

…Nghe thấy những lời bàn tán sau lưng, trong lòng Tưởng Đinh Lan dâng lên một cảm giác "trời đất bao la nhưng không có chỗ dung thân" đầy đau xót.

Cuộc trò chuyện trong phòng vẫn tiếp tục.

Văn Thiến Ngữ không vui nói: “Trưởng thành gì chứ? Tưởng Đinh Lan chỉ lớn hơn bọn mình một tuổi, làm sao mà trưởng thành chứ? Lớp Quốc tế khóa 90 của chúng ta chỉ có ba nữ sinh, đúng lúc trống một giường, cậu ấy không ở đây thì ở đâu? Hơn nữa, cậu ấy đã chịu nhiều khổ cực như vậy, thật đáng thương. Chúng ta đều là con gái, lại cùng khóa, cùng phòng, nên thấu hiểu và quan tâm cậu ấy nhiều hơn mới đúng.”

Nghe đến đây, Tưởng Đinh Lan vô cùng cảm kích, từ đó cô ấy và Văn Thiến Ngữ đã gắn bó như hình với bóng, kết thành một tình bạn sâu sắc.

Tưởng Đinh Lan tuyệt đối không nghĩ đến, mới học chung một học kỳ sau khi nhập học vào tháng hai, đến tháng mười, Văn Thiến Ngữ lại bị hại rồi?

Triệu Hướng Vãn hỏi: “Cô ấy còn sống không?”

Bị hại có nhiều loại, có lẽ người còn sống, cô hy vọng là Văn Thiến Ngữ vẫn còn sống.

Tưởng Đinh Lan không thể kìm nén cảm xúc nữa, khóc nức nở bên kia điện thoại: “Không còn, không còn sống nữa, cảnh sát đã phát hiện t.h.i t.h.ể của cậu ấy rồi. Cậu ấy c.h.ế.t rồi! Cậu ấy c.h.ế.t rồi...”

Trong lòng Triệu Hướng Vãn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Tính cách Tưởng Đinh Lan hướng nội, sau khi trải qua nỗi đau bị bắt cóc lại càng ít nói hơn. Ở trường Đại học Kinh tế Thương mại Kinh Đô, bạn thân thật sự của cô ấy cũng chỉ có Văn Thiến Ngữ, sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này?

Loading...