Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 651: Ở Kiếp Trước, Tôi Không Được Học Hành Tử Tế, Không Thấu Hiểu Nhiều Đạo Lý

Cập nhật lúc: 2025-07-04 00:44:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe nói có cô gái trẻ tìm mình, Triệu Thần Dương đang lười biếng đọc tiểu thuyết trong ký túc xá vội vàng sửa soạn qua loa rồi xuống lầu.

Vừa nhìn thấy Triệu Hướng Vãn, Triệu Thần Dương hoảng hốt đến mức hồn xiêu phách lạc. Sao vị sát thần này lại đến tìm cô ta thế?

Phản ứng đầu tiên của Triệu Thần Dương chính là: Mình đã làm gì à? Rõ ràng mình chẳng làm gì cả mà. Mai Thanh Khê muốn hủy hôn, mình đã đồng ý rồi. Mình không quấy rầy hai người họ, hai người họ muốn yêu đương, kết hôn, thì cứ tự nhiên! Dù sao ở kiếp trước hai người họ cũng là vợ chồng, cùng khởi nghiệp cùng phát tài.

Triệu Hướng Vãn nghe được những suy nghĩ của cô ta, mỉm cười đầy ý vị nhìn Triệu Thần Dương.

Nhớ lại những lần đối đầu trước đó chẳng bao giờ có kết quả tốt, nhớ lại bí mật lớn nhất của mình đã bị Triệu Hướng Vãn phát hiện, Triệu Thần Dương lo lắng đến mức tim đập loạn, ấp úng nói: “Chị, chị đến đây làm gì thế?”

Triệu Hướng Vãn không lòng vòng, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi có chuyện muốn hỏi cô."

Triệu Thần Dương hoảng loạn không thôi, không biết Triệu Hướng Vãn định hỏi gì. Cô ta nhìn quanh, ký túc xá nữ sinh người qua kẻ lại, không thích hợp để nói chuyện. Về phòng ký túc xá thì phòng mình bừa bộn chẳng ra sao, cũng chẳng thể dẫn ai vào.

Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Thần Dương thận trọng nhìn nét mặt của Triệu Hướng Vãn: "Hay là, tôi đi với chị ra sân vận động đi dạo nhé?" Không gian sân vận động rộng mở, dù Triệu Hướng Vãn có hỏi những vấn đề nguy hiểm, thì chắc cũng không ai nghe thấy. Hơn nữa, giờ là ba giờ chiều, sân vận động ngoài những sinh viên học thể dục ra, thì chắc cũng không có nhiều người đi dạo.

Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Được."

Cuộc gặp gỡ hiếm hoi giữa hai người diễn ra khá êm thấm, từ ký túc xá đi ra, cả hai cùng bước trên đường chạy bốn trăm mét của sân vận động.

Trường Tài chính Hồ Nam rất nhỏ, ký túc xá, sân vận động, căng tin đều ở gần nhau, phóng tầm mắt ra thì chỉ có sân vận động là hơi rộng rãi một chút.

Triệu Hướng Vãn suy nghĩ cách tra hỏi, nhưng Triệu Thần Dương đã không thể giữ nổi bình tĩnh: "Chị, chị muốn hỏi gì? Tôi nói trước nhé, mặc dù tôi đã trọng sinh trở về, nhưng thực ra cũng không biết được nhiều đâu, không phải cái gì cũng biết cả. Nếu tôi giỏi đến thế, thì chẳng phải đã sớm phát tài rồi sao? Làm gì còn phải ở đây chịu đựng chị nữa, đúng không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-651-o-kiep-truoc-toi-khong-duoc-hoc-hanh-tu-te-khong-thau-hieu-nhieu-dao-ly.html.]

Triệu Hướng Vãn gật đầu, đúng là như vậy.

Có thể thấy rằng, tuy Triệu Thần Dương đã trọng sinh, nhưng cũng chẳng khôn ngoan hơn là bao. Cô ta chỉ biết tranh giành cuộc sống của Triệu Hướng Vãn, nghĩ rằng chỉ cần chiếm được cha mẹ, tài nguyên và chồng chưa cưới của Triệu Hướng Vãn thì sẽ sống được cuộc sống giống cô, đúng là ngây thơ và buồn cười.

Triệu Thần Dương thấy Triệu Hướng Vãn gật đầu, như được cổ vũ, lại tiếp tục nói: "Tôi biết, là tôi có lỗi với chị. Ở kiếp trước, tôi không được học hành tử tế, không thấu hiểu nhiều đạo lý…"

Triệu Hướng Vãn ngắt lời cô ta: “Cô đã từng nghe nói đến vụ án đêm mưa ở trường Đại học Kinh tế Ngoại thương Bắc Kinh chưa?”

Triệu Thần Dương đang định tiếp tục, nghĩ rằng mình sẽ nhận được sự cảm thông từ Triệu Hướng Vãn, nhưng không ngờ cô lại đột ngột hỏi về một vụ án, khiến cô ta đứng khựng lại trên đường chạy, ngây người.

[Vụ án mưa đêm? Bà chị Triệu Hướng Vãn này có phải học chuyên ngành hình sự đến mức bị ám ảnh rồi không, sao cứ hễ mở miệng ra là nhắc đến án mạng thế? Chị ta không định dọa mình đấy chứ? Nếu mình không nghe lời chị ta, chị ta sẽ g.i.ế.c mình sao? Phải rồi, chuyên ngành của chị ta là điều tra hình sự đúng không? Liệu chị ta có thể g.i.ế.c người mà ngay cảnh sát cũng không tìm ra không? Aaa, đáng sợ quá.]

Triệu Hướng Vãn cau mày: "Đã nghe nói qua chưa? Một vụ án vừa mới xảy ra gần đây, một nữ sinh đại học đi tự học vào đêm mưa, rồi bị người ta cưỡng h.i.ế.p rồi g.i.ế.c chết, t.h.i t.h.ể bị ném xuống cống, mấy ngày sau mới được phát hiện. Nghe nói bảo vệ đã nhìn thấy dáng dấp hung thủ, nhưng cảnh sát vẫn chưa tìm được người."

Triệu Thần Dương "a" lên một tiếng, đáp không chắc chắn: "Hình như... có nghe qua."

[Rốt cuộc chỉ là muốn hỏi về vụ án sao? Kinh nghiệm trọng sinh tuyệt vời của mình, lại bị chị ta dùng để làm chuyên gia phá án à? Thật là…]

Triệu Hướng Vãn không quan tâm đến những lời lẩm bẩm của Triệu Thần Dương, hỏi thẳng: “Là ai đã làm?”

Triệu Thần Dương lắc đầu: “Làm sao tôi nhớ được việc đó, có thể nghe nói về chuyện này cũng là do hơn hai mươi năm sau mới phá án. Lúc đó các biện pháp điều tra tiên tiến hơn, nghe nói là phát hiện được DNA của hung thủ, sau khi kiểm tra thì thấy khớp với cơ sở dữ liệu.”

Triệu Hướng Vãn thầm giật mình: “Hơn hai mươi năm sau mới phá được án sao? Tại sao thế?”

Triệu Thần Dương thấy Triệu Hướng Vãn cần đến mình, lập tức thay đổi vẻ mặt nhỏ nhen: “Tôi có biết gì đâu, chỉ là vô tình xem một cuộc phỏng vấn trên TV, chi tiết cụ thể đều quên mất rồi, ai mà biết có phải là vụ án đó không? Trường gì, tình tiết vụ án ra sao cũng không nhớ rõ lắm, có thể là đúng, cũng có thể không phải.”

Loading...