Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 652: Tôi Không Nhớ, Chỉ Nhớ Tên Hắn Ta Có Ba Chữ

Cập nhật lúc: 2025-07-04 00:44:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Mình cần gì phải nói rõ ràng thế nhỉ? Tôi từng xem cuộc phỏng vấn đó, nói chính là vụ nữ sinh đại học bị g.i.ế.c trong đêm mưa, hung thủ từng đối mặt với bảo vệ. Sau đó cảnh sát vẽ chân dung và đăng trên báo để truy nã toàn quốc, nhưng không có kết quả. Mãi về sau người thân của hung thủ phạm tội, đối chiếu DNA thành công, cảnh sát mới bắt được hắn ta, khi đó hắn ta đã kết hôn và có con rồi.

Mẹ của sinh viên nữ đó đã đợi suốt hơn hai mươi năm, cuối cùng mới thấy cảnh sát bắt được hung thủ. Đợi đến lúc đó, tóc bà ấy đã bạc trắng cả rồi, nhưng cứ không ngừng nói cảm ơn cảnh sát đã không ngừng nỗ lực, luôn kiên trì suốt hai mươi năm, bà ấy còn cảm ơn làm gì nữa chứ? Nếu là mình, mình đã chửi bọn cảnh sát vô dụng kia không còn gì để nói rồi.]

Hơn hai mươi năm! Vụ án này mãi hơn hai mươi năm sau mới được phá!

Đời người có bao nhiêu lần hai mươi năm đâu? Mẹ của Văn Thiến Ngữ đã chờ đợi suốt hai mươi năm, mới chờ được cảnh sát bắt hung thủ!

Trong lòng Triệu Hướng Vãn không biết là cảm giác gì, cô ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn Triệu Thần Dương: “Hung thủ là ai?”

Triệu Thần Dương lắc đầu: “Chỉ là một cuộc phỏng vấn trên TV thôi, tôi có liếc qua, ấn tượng sâu nhất là vụ án đó trông rất đáng sợ, nên mới nhớ được chút đỉnh.”

[Hừ! Coi tôi là chuyên gia phá án à? Không có lợi ích gì, sao tôi phải nói cho chị biết chứ.]

Ánh mắt Triệu Hướng Vãn dần trở nên lạnh lùng: “Triệu, Thần, Dương.”

Triệu Thần Dương bị ánh mắt của cô dọa cho giật mình, lùi lại nửa bước: “Chị, chị muốn làm gì? Tôi đâu có phạm tội, chị không bắt được tôi đâu.”

Triệu Hướng Vãn cười lạnh: “Cô cũng chỉ còn chút giá trị này thôi. Nếu không biết trân trọng, tôi không ngại nói bí mật của cô cho nhiều người khác biết đâu.”

Triệu Thần Dương lập tức trở nên buồn hiu, lẩm bẩm: “Được rồi, được rồi, tôi nói.”

Cô ta không tình nguyện cất lời: “Thực ra thì tôi chỉ nhớ hung thủ là một thanh niên trông rất hung dữ. Sau khi g.i.ế.c người, hắn ta đã rời khỏi Bắc Kinh ngay ngày hôm sau, hình như sau này đã mở một tiệm thú cưng, còn gì nữa…”

Triệu Hướng Vãn hỏi: “Hắn ta tên gì?”

Triệu Thần Dương suy nghĩ rất lâu, rồi lắc đầu: “Tôi không nhớ, chỉ nhớ tên hắn ta có ba chữ, họ của hắn ta nghe cũng rất lạ, không phải là họ mà tôi hay nghe.”

[Tôi thật sự không lừa chị đâu, ai mà nhớ tên hung thủ là gì chứ? Phỏng vấn trên TV từ mười mấy, hai mươi năm trước, mà tôi chỉ liếc qua có vài giây, tôi nhớ ra được ngần ấy đã coi như là có trí nhớ tốt lắm rồi.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-652-toi-khong-nho-chi-nho-ten-han-ta-co-ba-chu.html.]

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: “Tại sao hắn ta lại g.i.ế.c người?”

Triệu Thần Dương ở kiếp trước là người rất thích hóng chuyện, bản thân không có thành tựu gì, khi nhàn rỗi không có việc gì làm thì lại thích xem các bi kịch của xã hội.

Giống như ngày xưa có một tạp chí, suốt ngày kể khổ, tiêu đề vô cùng thu hút…

[Làm sao em có thể cứu anh đây? Người yêu của tôi đang mắc bệnh nan y!]

[Người em khốn khổ của tôi, các anh sẽ nâng đỡ bầu trời cho em.]

[Mỹ nữ hồng nhan bạc mệnh, thiếu niên si tình vì lý do gì mà kiên nhẫn chờ đợi?]

[Đêm mưa kinh hoàng! Hung thủ ẩn mình suốt hai mươi năm cuối cùng bị bắt, động cơ gây án của hắn ta là...]

Chính vì sở thích âm thầm này, Triệu Thần Dương mới nhớ được vụ án này.

Vì cô ta không đậu đại học, tám chữ "nữ sinh đại học bị g.i.ế.c trong khuôn viên trường" thành công kích thích sự tò mò của cô ta. Vừa xem TV cô ta vừa nghĩ: Trường đại học này đáng sợ thật đấy, may mà mình không thi đỗ, nếu không buổi tối bị người ta g.i.ế.c chết, rồi ném vào cống nước cho c.h.ế.t đuối rồi, trời ơi, đáng sợ thật mà! Nghĩ vậy, cô ta lại cảm thấy dễ chịu hơn về việc mình không vào đại học, không bằng Triệu Hướng Vãn.

Triệu Thần Dương tự nhận bản thân không phải người tốt, nếu không thì đã không từ chối giúp đỡ khi biết chuyện Triệu Thanh Dao bị bắt cóc. Nhưng hôm nay câu hỏi của Triệu Hướng Vãn khiến cô ta đột nhiên cảm thấy có hứng thú: “Chị sẽ giúp điều tra à? Nếu tôi giúp chị bắt được hung thủ, chị sẽ cho tôi lợi ích gì?”

Triệu Hướng Vãn hỏi lại: “Cô muốn lợi ích gì?”

Ánh mắt Triệu Thần Dương có chút bối rối: “Chị giúp tôi khuyên anh Thanh Khê, để anh ấy đừng hủy hôn ước, tôi thực sự thích anh ấy lắm.”

Triệu Hướng Vãn lắc đầu. Việc Mai Thanh Khê cưới ai là chuyện của anh ấy, không liên quan gì đến Triệu Hướng Vãn. Tất nhiên, nếu Mai Thanh Khê thích Triệu Thần Dương, nhất quyết cưới cô ta, thì Triệu Hướng Vãn sẽ không tiếp tục làm bạn với anh ấy nữa.

Có những chuyện, Triệu Hướng Vãn sẽ không bao giờ tha thứ.

Triệu Thần Dương có chút thất vọng: “Vậy, nếu tôi giúp chị, ít nhất cũng phải có chút lợi ích chứ?”

Triệu Hướng Vãn lạnh nhạt nói: “1, 2…”

Loading...