Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 664: Cuối Cùng Ai Cũng Cảm Thấy Căng Thẳng

Cập nhật lúc: 2025-07-04 00:44:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dựa vào dấu chân trên bãi cỏ cạnh cống thoát nước, suy đoán hung thủ cao khoảng 1m75 - 1m80, nặng 70 - 75kg, là nam giới trưởng thành, tuổi từ 22 - 30, ngày xảy ra vụ án hắn ta mang giày cao su cũ, dù trời mưa nhưng bước đi vẫn rất nhanh nhẹn.

Từ chiếc ô (có thể) của hung thủ để lại ở hành lang, đã lấy được dấu vân tay của hắn ta.

...

Kết luận cuối cùng là: vóc dáng hung thủ cao to, thân hình nhanh nhẹn, có sức mạnh lớn, đầy vẻ hung bạo.

Qua việc tìm hiểu mối quan hệ xã hội của Văn Thiện Ngữ, cảnh sát đã truy vết những nam sinh trong trường có đặc điểm phù hợp và về cơ bản đều có thể loại trừ, hiện tại mọi sự chú ý đều tập trung vào người đàn ông mà bảo vệ tại tòa nhà học vụ đã nhìn thấy.

Theo lời kể của bảo vệ Phùng Kiêm Liệt, ánh sáng trong nhà vệ sinh có phần hơi mờ, anh ta chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặc áo khoác tối màu, bên trong là áo thun cổ tròn, nhưng không chú ý đến chất liệu.

Ở cửa nhà vệ sinh nam có một bồn rửa tay, lúc đó người đàn ông kia đang cúi xuống giặt rửa thứ gì đó. Phùng Kiêm Liệt nhìn thấy lưng và nửa bên mặt của hắn ta, cảm giác hành động của người này không giống sinh viên, nên gọi một tiếng: “Này...”

Người đàn ông nghe thấy tiếng anh ta, lập tức ngẩng đầu lên, ánh đèn trắng xám ở cửa nhà vệ sinh chiếu thẳng vào mặt hắn ta, Phùng Kiêm Liệt nhìn thấy rất rõ.

Rõ ràng người đàn ông có chút hoảng loạn, không đáp lại lời của Phùng Kiêm Liệt, quay người bỏ đi, thậm chí còn quên không tắt vòi nước.

Phùng Kiêm Liệt bực bội tắt vòi nước rồi quay lại nhìn hành lang. Người đàn ông kia bước đi rất nhanh, thoáng cái đã biến mất ở cuối hành lang.

Hiện tại nhóm trọng án đưa ra kết luận đây là một vụ án g.i.ế.c người bộc phát, hung thủ là người từ ngoài vào. Nếu chiếc ô đen bị bỏ lại ở hành lang là của hắn ta, thì hắn ta đã vào trường sau khi trời mưa, tức là sau sáu giờ tối, và rời đi trong khoảng từ chín giờ rưỡi đến mười giờ tối, không mang theo ô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-664-cuoi-cung-ai-cung-cam-thay-cang-thang.html.]

Nghe đến đây, Triệu Hướng Vãn giơ tay phát biểu: “Tôi nghe bạn của nạn nhân nói, sáu giờ mưa không lớn, phải đến tám giờ mưa mới nặng hạt. Đàn ông thường không thích mang ô khi mưa nhỏ, nên tôi nghĩ thời gian người đàn ông vào trường có thể đẩy lùi lại hai tiếng, tức là sau tám giờ mới vào trường.”

Tổ trọng án đều là nam giới, họ cũng không thích cầm ô khi trời mưa trừ khi mưa to. Nghe Triệu Hướng Vãn nói, Tần Dũng Binh gật đầu: “Có thể suy đoán như vậy, nhưng không loại trừ khả năng người này cẩn trọng, chu đáo, thấy trời tối nên mang ô theo thói quen.”

Triệu Hướng Vãn không tranh cãi về vấn đề này, bất kể vào giờ nào thì để tìm được thêm nhân chứng, vẫn cần phải có phác thảo chân dung. Chỉ cần có chân dung của nghi phạm, sẽ có thể mang đi hỏi các cửa hàng, người bán xung quanh trường, thầy cô và sinh viên, từ đó tìm thêm nhân chứng và thông tin.

Tiếp theo, mọi áp lực đều đổ dồn vào khâu phác thảo chân dung hình sự.

Hôm qua phác thảo không thuận lợi. Bảo vệ Phùng Kiêm Liệt ở phòng phác họa của tổ kỹ thuật hình sự cả ngày, nói đến rát cả miệng, Ninh Thanh Ngưng đã vẽ hơn mười bức chân dung, nhưng Phùng Kiêm Liệt cứ lắc đầu: Không giống lắm, hình như không phải vậy, có chút giống nhưng chỉ một chút thôi.

Cuối cùng ai cũng cảm thấy căng thẳng.

Phùng Kiêm Liệt cảm thấy mình thật xui xẻo.

Rõ ràng ngày 17 vốn không phải ca trực của Phùng Kiêm Liệt, nhưng vì muốn ngày 18 cuối tuần đưa vợ đi bệnh viện khám bệnh, anh ta đã đổi ca với đồng nghiệp. Nếu không đổi ca, anh ta đã không gặp phải vụ án kinh hoàng này, cũng không gặp nghi phạm, càng không bị cảnh sát liên tục thẩm vấn.

Ninh Thanh Ngưng cũng rất bối rối.

Anh ấy không xuất thân từ ngành mỹ thuật, chỉ là từ nhỏ đã thích vẽ. Sau khi nhập ngũ, lúc rảnh rỗi anh ấy thường vẽ chân dung cho các đồng đội, rồi được tiểu đội trưởng phát hiện tài năng, đưa vào bộ phận tuyên truyền. Sau khi giải ngũ, anh ấy được phân công về bộ phận bảo vệ của cục đường sắt, trong một lần tình cờ anh ấy đã thể hiện tài năng phác thảo chân dung và bắt được một tên trộm hành lý, nhờ đó nổi tiếng và được Tần Dũng Binh, người tình cờ đang đi công tác, để mắt tới, mời anh ấy về gia nhập tổ kỹ thuật hình sự của cục cảnh sát khu vực Tây Sơn.

Để xứng đáng với bộ cảnh phục của mình, Ninh Thanh Ngưng vô cùng chăm chỉ. Anh ấy đã dành một năm để tham gia khoá đào tạo tại Học viện Nghệ thuật Bắc Kinh, một trường chuyên về phác thảo chân dung. Mỗi ngày trên đường về nhà bằng xe buýt, anh ấy đều quan sát tỉ mỉ từng người, kiên trì vẽ ít nhất ba bức chân dung mỗi ngày, không ngày nào ngừng nghỉ, cứ thể suốt cả năm.

Chính nhờ sự kiên trì và chăm chỉ đó mà trình độ phác thảo chân dung hình sự của Ninh Thanh Ngưng đã vượt trội hơn so với đồng nghiệp. Hệ thống cảnh sát Bắc Kinh nếu gặp vụ án cần phác họa đều tìm đến anh ấy, mà anh ấy cũng đã lập được vô số thành tích.

Loading...