Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 685: Tốt Không Linh Xấu Thì Lại Linh

Cập nhật lúc: 2025-07-04 00:49:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ngờ câu hỏi này lại dẫn đến cả một bụng tâm sự của Lưu Lương Câu.

“Ài, không phải vợ tôi đang dạy ở trường tiểu học Tam Thái Lộ sao? Bình thường thì gửi Lưu Lật Tử học ở trường mẫu giáo Tam Thái Lộ gần đó. Lần này, trong khu nhà ở của trường tiểu học Tam Thái Lộ xảy ra một vụ án mạng, trường nghỉ một ngày, tất cả giáo viên phải thẩm vấn, không ai trông nom Lưu Lật Tử nên tôi đành phải mang con bé về đây.”

Triệu Hướng Vãn hỏi: "Tiểu học nghỉ học, nhưng mẫu giáo chắc phải học chứ?"

Lưu Lương Câu thở dài: "Đứa trẻ trong gia đình xảy ra án mạng cũng học ở trường mẫu giáo Tam Thái Lộ. Đồn cảnh sát Tam Thái Lộ đã lập hồ sơ, giáo viên mẫu giáo cũng phải điều tra, tôi sợ không ai chăm sóc được Lật Tử, nên đành mang con bé đến đây."

Triệu Hướng Vãn "ồ" một tiếng.

Nghe nhắc đến án mạng, mấy người khác tỏ ra hứng thú: "Đàn anh Lưu, lại đây kể cho chúng em nghe đi?"

Hà Minh Ngọc liếc họ một cái: "Có phải cuồng công việc không? Nghe đến án mạng là ai nấy đều hưng phấn. Hôm nay chúng ta hiếm khi rảnh rỗi, chủ yếu là để chào đón Hướng Vãn và Quý Chiêu, mở tiệc đón gió tẩy trần, chúc mừng họ, đừng bàn về vụ án lúc này, có được không?"

Lưu Lương Câu nghe xong liền cười: "Đúng, đúng, đúng, là lỗi của tôi khi nhắc đến chuyện này. Dù sao vụ án này cũng do đồn cảnh sát Tam Thái Lộ phụ trách, không phải việc của tôi, tôi cũng đỡ phải lo. Hôm nay chúng ta tổ chức tiệc chúc mừng cho đàn em Hướng Vãn!"

Triệu Hướng Vãn phẩy tay: "Không có gì đâu. Lần này chủ yếu là Quý Chiêu có công, nhờ có bức phác họa của cậu ấy mà tìm manh mối, tìm người, mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn. Cục công an khu Tây Sơn cũng rất mạnh tay, treo thưởng mười nghìn tệ, đăng báo, hàng vạn bức phác họa tìm người dán khắp nơi. Chỉ cần nhìn vào bức phác họa của Câu Vị Bình là mọi người có thể nhận ra anh ta ngay. Dù anh ta đi đâu, cũng đều có ánh mắt của quần chúng giám sát, chiến thuật biển người đã phát huy tác dụng."

Đang kể lại trải nghiệm ở thủ đô thì có người gõ cửa bước vào, nhìn thấy Hứa Tung Lĩnh liền thở phào: "Cục trưởng Hứa, Tam Thái Lộ xảy ra án mạng, đồn cảnh sát bên đó xin chi viện."

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Lưu Lương Câu.

Đây không phải là vụ án Lưu Lương Câu vừa nói sao?

Vất vả lắm tổ trọng án mới có một ngày rảnh rỗi, cấp trên không giao nhiệm vụ xuống, đang định tổ chức bữa tiệc tẩy trần cho Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu, ai ngờ sắp đến giờ tan làm rồi lại có vụ này?

Hứa Tung Lĩnh bất đắc dĩ nhìn Cao Quảng Cường một cái: “Chỉ còn lại tổ của các anh là có thời gian.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-685-tot-khong-linh-xau-thi-lai-linh.html.]

Cao Quảng Cường không chút do dự đứng lên: “Vâng!”

Ánh mắt mọi người lại lại đổ dồn từ Lưu Lương Câu lên Triệu Hướng Vãn.

Triệu Hướng Vãn mỉm cười: “Tôi và Quý Chiêu không có liên quan gì, vụ án quan trọng hơn.”

Chu Phi Bằng có chút tiếc nuối: “Lúc nãy còn định mời em ăn một bữa thật ngon, để em giới thiệu một chút về phương pháp và đặc điểm điều tra bên thủ đô, không ngờ đã có nhiệm vụ ngay lập tức.”

Hà Minh Ngọc trừng mắt liếc Lưu Lương Câu một cái: “Tốt không linh xấu thì lại linh, cái miệng xui xẻo của anh, vừa nhắc đến vụ án đã rơi vào đầu chúng ta rồi.”

Chúc Khang bênh vực Lưu Lương Câu: “Đàn em Hà cô cũng đừng trách lão Lưu, vừa rồi không phải anh ấy đang vui vẻ nói vụ án này thuộc về đồn cảnh sát đường Tam Thái tiếp nhận, chuẩn bị nghỉ ngơi rồi, ai ngờ lại chuyển sang tổ trọng án của chúng ta nhanh thế?”

Lưu Lương Câu xoa tay, vẻ mặt vô tội: “Tôi cũng không muốn mà, làm sao biết được lại rơi vào đầu chúng ta?”

Hứa Tung Lĩnh tràn đầy áy náy nhìn Triệu Hướng Vãn: “Đồn cảnh sát bên kia yêu cầu hỗ trợ, xem ra vụ án rất phức tạp, chúng ta có lẽ phải bắt đầu làm việc ngay lập tức. Như vậy đi, tôi sẽ phái người đưa em và Quý Chiêu về…”

Triệu Hướng Vãn nói: “Không cần phiền phức như vậy, em gọi điện thoại cho tổng giám đốc Quý, bảo ông ấy tới đón. Ông ấy đã nhiều ngày không gặp Quý Chiêu, chắc chắn sẽ lo lắng đến mức không yên lòng.”

Hứa Tung Lĩnh suy nghĩ một chút: “Được, vậy em liên lạc đi, chúng tôi thảo luận tình tiết vụ án.”

Từ trước đến nay Quý Chiêu luôn ổn định, mọi thứ đều nghe theo sự sắp xếp của Triệu Hướng Vãn.

Tổ trọng án bận rộn với công việc của họ, anh im lặng lấy ra cuốn sổ phác thảo của mình ra, bắt đầu vẽ chân dung Triệu Hướng Vãn.

Từ sau khi được Triệu Hướng Vãn cho phép, cứ rảnh rỗi là Quý Chiêu lại vẽ chân dung Triệu Hướng Vãn.

Phác họa động tác, khuôn mặt nhỏ nhắn, anh vẽ hết tấm này đến tấm khác, nếu không phải vì đang ở nơi khác không có đầy đủ dụng cụ vẽ, Quý Chiêu đã bắt đầu sáng tác tranh sơn dầu rồi.

Triệu Hướng Vãn vừa trải qua vụ án nữ sinh đại học bị sát hại ở trường, cảm thấy khá mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi một chút, nên cũng không định hỏi về vụ án mạng ở ký túc xá trường tiểu học này. Sau khi gọi điện nói chuyện với Quý Cẩm Mậu vài câu, cô chơi xếp gỗ với Lưu Lật Tử.

Loading...