Cao Quảng Cường, Lưu Lương Câu đều là người đã có gia đình, không có ở cục cảnh sát thành phố. Hiện tại đã là bảy giờ tối, bởi vì Triệu Hướng Vãn gọi tới nên những người khác vẫn còn ở lại phòng làm việc, chỉ có lão Cao và Lưu Lương Câu đã tan làm về nhà.
Triệu Hướng Vãn cười cười nói: “Không gấp đâu, tôi muốn tìm hiểu trước vụ án ở trường tiểu học đường Tam Thái lần trước mọi người tiếp nhận.”
Chu Phi Bằng nhìn Triệu Hướng Vãn, anh ta cứ luôn cảm thấy hành động hôm nay của cô có chút thần thần bí bí, trong lòng hơi ngứa ngáy, xích lại gần cô nói: “Này, hơn một tuần nay chẳng thấy bóng dáng đâu, làm sao hiện tại cứ nói chuyện ấp a ấp úng thế? Có chuyện gì mà không thể nói thẳng ra? Có phải em phát hiện ra đầu mối gì của vụ án đó rồi đúng không? Tôi nói cho em biết, gần đây mọi người ai cũng sứt đầu mẻ trán. Chẳng trách đồn cảnh sát đường Tam Thái xin tiếp viện, vụ án này thật sự rất kỳ lạ.”
Triệu Hướng Vãn tỏ ý bảo anh ta cứ yên tâm: “Hôm nay tôi bảo mọi người bắt người này về, tuyệt đối là vì vụ án này sẽ có đột phá, mọi người cứ tin tôi là được rồi. Nhưng rốt cuộc là đột phá thế nào thì dù sao cũng phải cho tôi tìm hiểu một chút toàn bộ quá trình vụ án chứ?”
Hà Minh Ngọc lại ngồi xuống bên cạnh Triệu Hướng Vãn: “Hướng Vãn, để chị giới thiệu vụ án này cho.”
Vụ án phát sinh vào một buổi tối cuối tháng 10 năm 1992.
Trường tiểu học đường Tam Thái nằm ở trụ sở thành ủy, tuyển rất nhiều học sinh tới từ các cơ quan chính phủ, kích thước cũng rất lớn, là trường tiểu học lớn nhất ở khu vực đường Tam Thái, cả giáo viên và học sinh cộng lại cũng được hơn hai ngàn người, tòa nhà giảng dạy, tòa nhà văn phòng, phòng tập thể dục, thư viện, sân chơi, sân bóng rổ, sân quần vợt,... Tất cả đều có đầy đủ.
Có tổng cộng một trăm sáu mươi hai giáo viên và nhân viên, bốn tòa ký túc xá cũng được xây dựng.
Một ký túc xá được gọi là tòa nhà lãnh đạo, là nơi sinh sống của các lãnh đạo trường và giáo viên cấp cao, có tổng cộng hai đơn nguyên*, ba phòng ngủ, một phòng khách, Nam Bắc thông nhau, thiết kế loại hình ngôi nhà rất tiên tiến.
*Đơn nguyên: đơn vị nhà ở trong các tòa nhà dân cư. (tiếng anh là "unit").
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-705-mot-giao-vien-tot-nhu-vay-lai-bi-sat-hai.html.]
Hai tòa nhà ký túc xá được gọi là tòa nhà giáo viên, mỗi tòa có ba đơn nguyên, hai phòng ngủ, một phòng khách, mỗi phòng có diện tích kiến trúc là sáu mươi mét vuông, rất rộng rãi cũng rất thiết thực.
Một tòa nhà ký túc xá đơn kiểu hành lang một mặt, mỗi tầng có tám phòng, mỗi phòng rộng mười tám mét vuông, nhà vệ sinh nằm ở hai đầu phía Đông và phía Tây.
Cả bốn tòa nhà đều có năm tầng, kết cấu bằng gạch bê tông, mái dốc, không có mái nhà. Vào thời điểm đó, điều kiện phòng ở vô cùng tốt, thu hút được không ít giáo viên ưu tú tới, vì vậy chất lượng trường học cũng cực kỳ tốt, nổi tiếng xa gần.
Ô Lăng Dung chính là giáo viên dạy văn ưu tú trong số đó.
Năm nay Ô Lăng Dung ba mươi hai tuổi, chồng là Bảo Gia Tuấn, phó hiệu trường trường học, năm nay ba mươi lăm tuổi. Hai người họ sống ở tầng năm tòa nhà lãnh đạo, hai vợ chồng sinh được hai đứa bé, đứa thứ nhất là con gái, chưa đầy một tuổi thì đã bỏ mạng, lúc sau bọn họ có thêm một đứa con trai, năm nay năm tuổi, đi học ở ngay nhà trẻ đường Tam Thái.
Đầu năm nay, lớp do Ô Lăng Dung chủ nhiệm đã bước vào lớp bốn, cô ấy không chỉ dạy giỏi, nghiêm khắc nhưng quan tâm mà còn rất hòa nhã, dễ mến, cũng được bọn nhỏ thân thiết gọi là mẹ Ô.
Một giáo viên tốt như vậy lại bị sát hại vào ngày 26 tháng 10.
Hôm đó là thứ hai, chồng cô ấy là Bảo Gia Tuấn bảy giờ sáng thức dậy, sau khi rời phòng thì phát hiện vợ mình không đặt đồ ăn sáng lên bàn như bình thường, con trai thì ở trong phòng gọi mẹ, đến khi bước vào phòng ngủ của vợ thì phát hiện vợ mình đang ngã ở trong vũng máu.
Bảo Gia Tuấn sợ hãi đến hồn phi phách tán, gọi điện thoại báo cảnh sát.
Đồn cảnh sát đường Tam Thái điều động đội hình sự đến hiện trường tiến hành tra xét, phát hiện ở đầu giường, cạnh tủ quần áo có một lượng lớn m.á.u tươi văng tung tóe, Ô Lăng Dung nằm ở lối đi hẹp dài giữa giường và tủ quần áo, chân trần, mặc quần áo ngủ, đầu hướng về cạnh cửa, một cái tay nắm chặt lấy mép giường.
Từ tư thế c.h.ế.t này suy đoán, hẳn là do Ô Lăng Dung nghe được động tĩnh nên muốn rời giường kiểm tra, thế nhưng lại bị hung thủ dùng vật nặng đập té xuống đất, cô ấy muốn gắng gượng bò dậy, một cái tay nắm lấy mép giường, nhưng hiển nhiên hung thủ không cho cô ấy cơ hội, tiếp tục đập xuống đầu cô ấy, lúc này mới khiến cô ấy tử vong.
Hiện trường khóa cửa, không có dấu vết bị cạy, không phát hiện ra có dấu vân tay của người lạ, hẳn là hung thủ dùng chìa khóa và đeo găng tay để gây án. Bọn họ còn tìm được dấu chân dính m.á.u trong phòng khách, nhưng dấu chân này lại biến mất ngay trước cửa, điều này cũng thể hiện hung thủ đi dép lê vào nhà rồi thay chúng ra khi đến cửa.