Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 706: Giản Đằng!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 00:50:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì là dép nên không có cách nào chắc chắn được số đo chính xác, chỉ có thể suy đoán từ khoảng cách giữa các bước chân, hung thủ là một người đàn ông trưởng thành, cao khoảng 1.70 đến 1.80 thước, nặng tầm 65-75 cân. Quan sát vết m.á.u từ đầu giường đến cửa có thể nhìn ra hung thủ đã ra tay rất mạnh, sử dụng một hung khí có cán dài, có thể là gậy hoặc những vật tương tự.

Buổi tối trường tiểu học đường Tam Thái được quản lý rất chặt chẽ, cổng đóng, lại có bảo vệ trực và sinh sống luôn ở phòng bảo vệ, bốn phía có tường rào, nếu như có người ngoài ra vào thì nhất định sẽ để lại dấu vết. Bảo vệ cũng nói rằng bản thân buổi tối không nghe được âm thanh gì cả, vậy nên hẳn hung thủ không đi vào bằng cổng. Sau khi khám xét hàng rào, người ta tìm thấy một loạt các dấu giày thể thao ở phía Đông Nam của sân chơi và dấu vết do trèo qua, có thể là có người nhảy vào từ chỗ này.

Sau khi khám nghiệm pháp y, thời gian nạn nhân tử vong là vào tầm mười một đến mười hai giờ đêm, lúc này người bình thường đều đã ngủ say. Mà các hành lang của khu ký túc xá trường tiểu học đường Tam Thái đều có gắn đèn cảm ứng, nếu như có người lên xuống cầu thang thì chắc chắn đèn sẽ bật lên. Cầu thang lại là loại mở thông thoáng, trên sân thượng lại được trang bị lan can cao một mét, nói cách khác, chỉ cần có người đi từ trên lầu xuống thì người ở tầng đối diện đều có thể nhìn thấy.

Chỉ là bốn tòa nhà ký túc xá đều được bố trí theo dãy, tòa nhà lãnh đạo nằm cực phía Nam của khu ký túc xá, ba tòa nhà còn lại đều nằm ở phía Bắc tòa nhà lãnh đạo. Cầu thang ở tòa nhà lãnh đạo hướng mặt ra một mảng rừng lớn nên trừ phi tận lực đứng trong rừng cây quan sát thì không người nào có thể nhìn thấy được động tĩnh bên trong lầu.

Theo lời của một giáo viên bình thường ở trường học thì do đó là tòa nhà lãnh đạo nên có rất nhiều người ra ra vào vào đưa quà, chẳng lẽ lại có ai muốn bị người ở tòa nhà đối diện nhìn rõ?

Cũng chính bởi vì hoàn cảnh địa lý đặc biệt như vậy nên cảnh sát cũng không có phát hiện ra có ai người nào nhìn thấy vào khoảng mười một đến mười hai giờ đêm hôm đó.

Nghe đến đây, Triệu Hướng Vãn hỏi: “Lúc đó Bảo Gia Tuấn đang ở đâu?”

Hà Minh Ngọc đáp: “Anh ta tăng ca ở phòng làm việc, ở đó còn có hai giáo viên nữa. Nghe nói là vì nghênh đón đợt thanh tra lớn của thành phố nên cần phải chuẩn bị rất nhiều tài liệu, chủ nhiệm văn phòng và một thầy thể dục nữa cũng có tăng ca hôm đó. Phòng làm việc của hiệu trưởng ở phía Đông cầu thang tầng hai, đèn sáng cho đến tận một giờ đêm hôm đó, bảo vệ ở phòng trực nói thực ra có thể nhìn thấy có người tăng ca ở bên trong.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-706-gian-dang.html.]

Thầy thể dục? Trong nháy mắt Triệu Hướng Vãn cảnh giác hỏi lại: “Chủ nhiệm văn phòng phải tham gia sửa sang tài liệu thì rất bình thường, nhưng giáo viên thể dục thì tham gia để làm gì? Tên người đó là gì?”

Hà Minh Ngọc trả lời: “Anh ta tên là Giản Đằng. Bởi vì hiện tại thành phố kiểm tra cả đức, trí và thể, mà Giản Đằng là tổ trưởng môn thể dục, thế nên anh ta mới tham gia lần sửa sang tài liệu này.”

Giản Đằng!

Nhanh như vậy đã lộ ra tung tích rồi, cô cũng không cần phải tự vạch đường ra từng chút một nữa, rất tốt.

Triệu Hướng Vãn tiếp tục truy hỏi: “Văn phòng nơi bọn họ tăng ca có cách tòa nhà lãnh đạo xa không?”

Hà Minh Ngọc cầm tới một tấm bản đồ đơn giản, đây là bản đồ của trường tiểu học đường Tam Thái, trên bản đồ cho biết nếu như muốn đi đường tắt từ tầng hai của tòa nhà văn phòng đến tầng năm của ký túc xá thì cần phải đi xuyên qua sân chơi và rừng cây, mất chừng năm đến sáu phút. Nếu như đi đường xi măng thì phải đi đường vòng một chút, mất chừng mười phút đồng hồ.

Triệu Hướng Vãn hỏi: “Có thể xác nhận được là từ đầu đến cuối Giản Đằng và Bảo Gia Tuấn đều không hề rời khỏi phòng làm việc không?”

Tất cả mọi người nhìn Triệu Hướng Vãn: “Em hoài nghi bọn họ sao?”

Triệu Hướng Vãn mím môi, không nói gì.

Chu Phi Bằng lắc đầu: “Hẳn là không đâu. Thứ nhất, Giản Đằng, Bảo Gia Tuấn và chủ nhiệm văn phòng đều vùi đầu vào tài liệu vào thời điểm đó, bọn họ đều chứng minh cho nhau là cả ba người đều không hề rời đi. Thứ hai, chỗ tường rào có dấu vết leo trèo, hẳn là có người ngoài đã lén vào trường tiểu học, sau khi g.i.ế.c người xong thì ung dung rời đi. Điều này cũng chứng minh được là hung thủ rất quen thuộc với địa hình trường học, cũng biết Bảo Gia Tuấn ở lại làm thêm giờ. Thứ ba, chìa khóa của cô Ô bị mất vào tuần trước nên rất có thể đã bị hung thủ nhặt đi. Thứ tư, phòng của cô Ô có dấu vết bị lục lọi, Bảo Gia Tuấn nói rằng có một bộ trang sức bằng vàng ở tủ đầu giường đã bị trộm mất, rất có thể là hung thủ muốn lấy của cải.”

Loading...