Triệu Hướng Vãn gật đầu chắc chắn: "Tất nhiên, đó là sự tiến bộ của xã hội. Chỉ là, tôn trọng lẫn nhau, không làm tổn thương, không lừa dối, không bức hại, không chỉ nên yêu cầu người khác làm vậy với anh, mà anh cũng nên làm vậy với người khác, đúng không?"
Nghe đến đây, Khúc Hựu Triết xấu hổ cúi đầu.
Triệu Hướng Vãn biết cô đã đánh thức được lương tâm của anh ta, liền nhẹ nhàng nói: "Rất nhiều việc, chúng tôi đã bắt đầu điều tra, và sẽ sớm có kết quả ngay thôi. Nhưng tôi muốn cho anh một cơ hội, hãy nói cho chúng tôi sự thật."
Khúc Hựu Triết tham gia vào nhóm của Giản Đằng chưa lâu, chưa bị tẩy não hoàn toàn. Sau khi Triệu Hướng Vãn chỉ ra cho anh ta con đường để cố gắng trong tương lai, anh ta cảm thấy con đường phía trước mình rất sáng sủa. Đúng vậy, nam tử hán phải chí ở bốn phương. Rời khỏi thành phố Tinh bắt đầu lại, không phải lo lắng sẽ trở thành nỗi nhục của bố mẹ, trò cười của bạn bè, tại sao phải tự nhốt mình vào chiếc kén này?
Nghĩ đến đây, Khúc Hựu Triết thở dài: "Vậy, các người cứ hỏi đi."
Chu Phi Bằng mừng rỡ, nhanh chóng bắt đầu hỏi cung.
"Bảo Gia Tuấn là người đồng tính à?"
"Phải."
"Quan hệ của anh ta với vợ mình như thế nào?"
"Anh ta rất khéo léo, là một ví dụ thành công mà Giản Đằng thường nói với chúng tôi. Anh ta nói rằng vợ mình không hề nghi ngờ gì, thường xuyên khen ngợi Bảo Gia Tuấn trước mặt bạn bè, đồng nghiệp và người thân."
"Giản Đằng là người thế nào?"
"Anh ta là người sáng lập và cũng là nhân vật trung tâm của nhóm chúng tôi. Chúng tôi gặp nhau ba lần một tuần, sau khi chơi tennis xong, thường đến quán bar uống rượu, thư giãn một chút. Anh ta sẽ hẹn hò, trò chuyện với tôi, và còn... cái đó nữa."
"Anh quen anh ta từ khi nào?"
"Hai năm trước, trong một quán bar. Anh ta nói rằng anh ta có thể cảm nhận được khí chất của đồng loại."
"Trước đó, anh ta có bạn trai nào khác không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-712-tai-sao-van-phai-giet-toi.html.]
"Tôi không biết, nhưng chắc là có, dù sao thì anh ta cũng rất xuất sắc, lại thuộc tuýp người chủ động hiếm thấy."
"Còn Bảo Gia Tuấn thì sao? Là tuýp chủ động hay bị động?"
"Chủ động."
"Sau khi vụ án mạng xảy ra, cậu đã gặp Giản Đằng chưa?"
"Có gặp."
"Anh ta đã nói gì với cậu?"
"Không... không gì cả. Chỉ là mấy chuyện thường ngày, như việc cảnh sát đến hỏi một vài câu thôi."
Ánh mắt Khúc Hựu Triết đầy vẻ lảng tránh, Chu Phi Bằng nhìn ra anh ta đang nói dối, bèn cao giọng: "Khúc Hựu Triết! Vụ việc này rất quan trọng, liên quan đến một mạng người đấy! Các anh mong muốn người khác không kỳ thị mình, nhưng tại sao lại coi thường mạng sống của người khác như cỏ rác như thế?"
Hà Minh Ngọc lấy ra những bức ảnh hiện trường, đặt từng tấm một trước mặt Khúc Hựu Triết.
Máu tươi văng tung tóe trên đầu giường, t.h.i t.h.ể c.h.ế.t trong tư thế thảm thương, đôi mắt mở trừng trừng đầy oan khuất, đôi môi khẽ hé mở như đang gào thét với trời cao: "Tại sao? Tôi đã nhượng bộ hết lần này đến lần khác, tại sao vẫn phải g.i.ế.c tôi?"
Hà Minh Ngọc thở dài: "Đến cả một phụ nữ yếu đuối mà anh ta cũng dám ra tay, dùng gậy hay vật nặng đập vào đầu khiến hộp sọ lõm xuống mà chết. Anh cảm thấy... Anh có thể sống cùng một người như vậy cả đời được sao? Biết đâu, vì anh đã tiết lộ bí mật của nhóm, người tiếp theo bị g.i.ế.c chính là anh đấy!"
Tâm lý của Khúc Hựu Triết hoàn toàn sụp đổ. Anh ta đưa tay lên ôm mặt, từng giọt nước mắt chảy qua kẽ ngón tay, cổ họng phát ra những tiếng nức nở đầy đau khổ.
"Giản Đằng nói rằng, nếu không phải vì anh ấy và Bảo Gia Tuấn cùng làm chung cơ quan, thì việc này sẽ dễ giải quyết hơn nhiều. Anh ấy nói, cách tốt nhất để khiến một người im lặng là cái chết. Tôi không dám hỏi kỹ, nhưng lúc đó anh ấy đã uống chút rượu, rất hưng phấn, vừa l.à.m t.ì.n.h với tôi, vừa thì thầm về tương lai vào tai tôi.
Anh ấy nói, chỉ cần tôi lấy một người phụ nữ, sinh một đứa con trai, sau đó đuổi người phụ nữ đó đi, thì có thể sống với anh ấy mãi mãi. Anh ấy bảo tôi đừng lo lắng chuyện bị người khác phát hiện, bởi những người phụ nữ không ngoan ngoãn đều đã bị anh ấy xử lý cả rồi. Chúng tôi chỉ cần cẩn thận một chút, đừng để người ta phát hiện chúng tôi là loại người này, thì không cẩn phải sợ hãi gì cả, cảnh sát hay gia đình nạn nhân cũng chẳng thể lần ra dấu vết này."
Chu Phi Bằng hỏi tiếp: "Giản Đằng đã dùng hung khí gì để đánh c.h.ế.t cô giáo Ô?"
Khúc Hựu Triết lắc đầu: "Anh ấy không nói cụ thể như vậy, hôm đó tinh thần của anh ấy rất hưng phấn, chỉ toàn nói về những dự định tương lai. Thỉnh thoảng khi nhắc đến vụ án g.i.ế.c người, động tác của anh ấy càng trở nên nhanh và mạnh bạo hơn. Ngày hôm đó, tôi cảm thấy rất khó chịu, rất đau, nhưng anh ấy hoàn toàn không nhận ra. Tôi nghĩ, có lẽ sau khi g.i.ế.c người, cảm xúc của anh ấy cần được giải tỏa, nên tôi cũng không dám nói gì."