Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 757: Cảnh Sát Hỏi Nhiều Thật Đấy

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:00:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cao Quảng Cường nghe rất nghiêm túc, yên lặng loại Thịnh Tái Trung ra khỏi danh sách tình nghi.

Sau khi rời khỏi biệt thự vào ngày 21, Thịnh Tái Trung cũng không hề trở về biệt thự thêm một lần nào nữa, có nhiều người nhìn thấy anh ta ở công ty như thế, cũng không nói dối được.

Triệu Hướng Vãn đột nhiên chen vào, hỏi: “Lần cuối cùng anh liên lạc với tổng giám đốc Thịnh qua điện thoại là khi nào?”

Thịnh Tái Trung bị hỏi bất ngờ, có hơi sửng sốt, nhưng anh ta yên lặng suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Tối ngày 21, sau khi quay trở về công ty, tôi đã họp với các thành viên của đội ngũ nghiên cứu sau đó gọi điện thoại báo cáo lại với cha tôi.”

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: “Lúc đó khoảng mấy giờ?”

Thịnh Tái Trung không chắc chắn lắm: “Chắc hẳn là khoảng hơn mười giờ ấy? Tôi cũng không để ý lắm.”

Công ty có điện thoại, ở nhà có điện thoại, Thịnh Tái Trung và Thịnh Thừa Hạo liên lạc với nhau vô cùng dễ dàng.

“Thế ngày 22 hai người có liên lạc với nhau hay không?”

Thịnh Tái Trung ngừng một chút: “Có liên lạc, khoảng mười hai giờ trưa ngày 22, cha tôi có gọi điện thoại tới hỏi thăm tiến triển của dự án, thế nên tôi báo cáo cho ông ấy.”

“Thế còn sau đó thì sao?”

“Sau đó, cha tôi cũng không gọi điện thoại tới nữa.”

“Anh cũng không gọi cho cha anh sao?”

Thịnh Tái Trung cười khổ một cái, lúc cười chiếc răng khểnh kia của anh ta lộ ra ngoài khiến anh ta trông đáng yêu, hoạt bát hơn.

“Đồng chí cảnh sát, có lẽ mọi người không hiểu được tình hình gia đình chúng tôi rồi. Ở nhà chúng tôi, cha tôi là người có quyền lực lớn nhất, vậy nên không ai dám phản bác lại ông ấy. Cho dù là Tái Thiên, người mà cha tôi yêu thương nhất, thằng bé cũng không dám lớn tiếng với cha tôi dù chỉ một chút. Việc nghiên cứu sản phẩm cũng không phải chuyện một sớm một chiều, chỉ mới một hai ngày mà đã có tiến triển gì đáng nói, đúng không? Cha tôi không gọi điện thoại tới hối thúc, giáo huấn, tôi đã hận không thể lớn tiếng hoan hô, nào dám chủ động gọi điện tới để bị mắng chứ?”

Cứ như thế, thời gian tử vong của Thịnh Thừa Hạo lại bị đẩy về sau một chút nữa, ít nhất là đến khoảng mười hai giờ trưa ngày 22, ông ta vẫn còn sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-757-canh-sat-hoi-nhieu-that-day.html.]

Triệu Hướng Vãn cũng không hỏi nữa, thế nhưng cảm thấy chuyện này có hơi khó giải quyết.

Cô không chỉ không đọc được tiếng lòng của Tạ Tiêm Vân mà ngay cả người nhìn qua trông có vẻ vô hại, sợ cha như sợ cọp như Thịnh Tái Trung cũng như thế, Triệu Hướng Vãn cũng chỉ nghe được tiếng lòng đứt quãng của anh ta.

[Mình phải bảo vệ mẹ.]

[Cảnh sát hỏi nhiều thật đấy.]

[Sao Tái Thiên còn chưa tới?]

Mấy câu hỏi từ tận đáy lòng của Thịnh Tái Trung cũng không cung cấp được bất kỳ manh mối có ích nào.

Ánh mắt Triệu Hướng Vãn nhìn xuống hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau của Tạ Tiêm Vân và Thịnh Tái Trung.

Bàn tay kia của Tạ Tiêm Vân, các khớp xương trắng bệch, hiển nhiên đang không ngừng dùng sức.

Bàn tay đang nắm lấy tay mẹ mình của Thịnh Tái Trung cũng yên lặng chịu đựng cái siết chặt của Tạ Tiêm Vân mà không hề cảm thấy thiếu kiên nhẫn, một tay khác khoác lên bả vai mẹ mình, dịu dàng vỗ về, hệt như hình ảnh mẹ ruột đang dỗ dành cậu con trai khóc lóc tỉ tê. Thịnh Tái Trung đang cố hết sức an ủi cảm xúc của Tạ Tiêm Vân.

Sáu giờ tối, Triệu Hướng Vãn ở lại biệt thự nhà họ Quý dùng bữa.

Cấu trúc mặt bằng của nhà họ Quý và nhà họ Thịnh tương tự nhau, chỉ khác biệt ở phần trang trí.

Từ sảnh vào qua hành lang vào phòng khách, mang phong cách Trung Hoa, đồ nội thất bằng gỗ đỏ, trang trí bằng vải mềm màu xanh lục đậm, tranh sơn thủy mờ ảo trong sương khói, vừa bước vào đã cảm nhận được vẻ đẹp tựa Giang Nam.

Những năm học đại học, Triệu Hướng Vãn dần trở nên thân thuộc với gia đình nhà họ Quý.

Bà nội nhà họ Quý - Chu Phương Khê vừa giản dị vừa nhiệt tình, mẹ của Quý Chiêu - Lạc Đan Phong điềm tĩnh, thoải mái, hai người họ đều không phải kiểu người toan tính nhiều. Quý Cẩm Mậu tuy có tính toán, lúc đầu sự niềm nở của ông ấy có chút tính toán nhưng sau khi xác nhận Triệu Hướng Vãn là người nhà, ông ấy liền bảo vệ cô hết mực, khiến cô cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của người cha.

Thời gian trôi qua, từ sự câu nệ ban đầu, Triệu Hướng Vãn dần trở nên thoải mái, dần dần cô buông bỏ sự đề phòng, hòa nhập với gia đình này.

Như hôm nay, khi Chu Phương Khê thấy Triệu Hướng Vãn ở trước cổng biệt thự nhà Thịnh, bà ấy ngay lập tức gọi điện cho Quý Cẩm Mậu, bảo ông ấy đưa Quý Chiêu về nhà, nói rằng Triệu Hướng Vãn đang phá án ở gần đây, ăn xong còn phải tăng ca, mau về để tụ họp ăn bữa cơm gia đình.

Biết Triệu Hướng Vãn thích ăn đồ khô, Chu Phương Khê hầm một nồi chân giò khô, tự tay nấu món lạp xưởng xào ớt xanh, dưa cải xào măng khô, trứng rán hành, khoai tây sợi, rau muống xào tỏi, bày ra một bàn đầy những món ăn quê nhà, đậm chất thôn quê, hương thơm ngào ngạt.

Loading...