Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 779: Thông Minh Quá Lại Bị Thông Minh Hại

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:55:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịnh Tái Trung dựa người ra sau ghế, ung dung nói: “Sau khi mẹ tôi g.i.ế.c người, bà đưa cho tôi bộ quần áo dính m.á.u trên người bà, bảo tôi giúp bà vứt đi. Nhưng tôi không vứt mà giữ lại, để trong ngăn kéo ở văn phòng, các anh cứ tới lấy đi.”

Quần áo dính máu! Thịnh Tái Trung vậy mà lại giữ lại bộ quần áo dính m.á.u của Tạ Tiêm Vân.

Cuộc thẩm vấn buộc phải tạm dừng.

Ra khỏi phòng thẩm vấn, Cao Quảng Cường lạnh lùng chỉ huy người đi lấy tang chứng mới.

Sau khi lấy được quần áo dính máu, mẫu m.á.u trên đó đã được kiểm tra, tổ trọng án tiến hành phân tích các vết m.á.u trên bộ quần áo.

Nhìn thấy bộ quần áo đó, Triệu Hướng Vãn thở phào nhẹ nhõm.

Chu Phi Bằng đập bàn: “Thằng này đúng là chẳng ra gì! Mẹ nó hết lòng muốn nhận tội thay nó, vậy mà nó lại tính toán giữ lại quần áo dính máu.”

Chúc Khang cười ha hả: “Đúng là gậy ông đập lưng ông, đồ khốn này chẳng biết gì. Hắn nghĩ chỉ cần có m.á.u là chứng minh được Tạ Tiêm Vân g.i.ế.c người sao?”

Hoàng Nguyên Đức cũng cười: “Hồi đi học, thầy đã giảng trên lớp rằng vết m.á.u tại hiện trường tội ác có bốn loại hình thái: vết m.á.u giọt, vết m.á.u bắn, vết m.á.u va đập và vết m.á.u tiếp xúc. Vết m.á.u trên bộ quần áo này rõ ràng là vết m.á.u tiếp xúc, hoàn toàn không phải là vết m.á.u b.ắ.n do đập vào đầu Thịnh Thừa Hạo bằng vật nặng.”

Triệu Hướng Vãn tiến gần bộ quần áo, chỉ vào hai vết m.á.u khác nhau: “Phần sau lưng rõ ràng là vết m.á.u chuyển tiếp tiếp xúc, có thể là do m.á.u trên tay Thịnh Tái Trung dính vào. Phần gần bụng là vết m.á.u tiếp xúc cọ xát, có thể do lúc Thịnh Tái Trung ôm Tạ Tiêm Vân, m.á.u trên mặt bà ấy dính vào rồi cọ qua lại, khiến viền ngoài bị mờ và có dạng sương mù.”

Cao Quảng Cường nhìn những nhân viên điều tra hình sự tốt nghiệp bài bản, trong lòng dâng lên niềm tự hào sâu sắc: “Đọc sách nhiều quả nhiên vẫn có lợi. Với thế hệ cảnh sát trẻ có kiến thức lý thuyết và dám thực hành này, lực lượng công an sẽ ngày càng hùng mạnh, tương lai thật tươi sáng.”

Không cần đợi kết quả xét nghiệm DNA, tổ trọng án tiến hành thẩm vấn lại Thịnh Tái Trung.

Các cảnh sát hình sự cầm bộ quần áo dính máu, ngay tại hiện trường giảng cho Thịnh Tái Trung một bài học phân tích kỹ thuật vết m.á.u trong điều tra hình sự.

Thịnh Tái Trung nghe đến ngẩn người, nhất thời không biết mình đang ở đâu.

Sự đau khổ khi bị trí thông minh người khác đè bẹp khiến khuôn mặt vốn dễ nhìn của Thịnh Tái Trung trở nên khó ưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-779-thong-minh-qua-lai-bi-thong-minh-hai.html.]

Anh ta siết chặt cổ, gân xanh nổi lên, gào lên: “Im đi, im đi!”

Chu Phi Bằng vốn định nói thêm vài câu, nhưng thấy hắn kích động, cũng lười châm chọc thêm, thu lại bộ quần áo, ngồi xuống bên bàn, hừ một tiếng.

Thằng này cứ tưởng mình thông minh, kết quả thông minh quá lại bị thông minh hại.

Thịnh Tái Trung đã phá hủy bộ quần áo dính m.á.u của mình, nhưng bộ quần áo này lại được anh ta giữ lại.

Bộ quần áo này đã chứng minh được lời khai của Tạ Tiêm Vân.

—Lúc đó trong biệt thự chỉ có hai người, Tạ Tiêm Vân và Thịnh Tái Trung. Vậy vết m.á.u tiếp xúc trên người Tạ Tiêm Vân đến từ đâu? Chỉ có thể là từ Thịnh Tái Trung dính vào. Còn vết m.á.u trên người Thịnh Tái Trung đến từ đâu? Chỉ có thể là từ Thịnh Thừa Hạo.

Sắc mặt Thịnh Tái Trung tái nhợt, môi mím chặt, nhưng trong lòng thì cuộn trào.

[Chẳng lẽ phải nhận tội? Tôi vì công ty mà hao tâm tổn sức, nhưng chẳng đổi lại được một lời khẳng định nào từ Thịnh Thừa Hạo, chỉ có sự trách móc, ghét bỏ liên tục. Tôi cũng có lòng tự trọng, tôi cũng là con người!]

[Chẳng lẽ chỉ vì tôi không phải con ruột, nên tôi không xứng mang họ Thịnh? Thịnh Thừa Hạo đưa Tiểu Thiên đi học ngành máy tính, lại còn tận tay dạy nó lập trình, đây là muốn cho Tiểu Thiên kế nghiệp sau này đúng không? Đợi Tiểu Thiên tốt nghiệp đại học trở về, công ty này chắc chắn sẽ giao cho nó, vậy còn tôi? Tôi vất vả như vậy chỉ để làm áo cưới cho Tiểu Thiên sao?]

[Kế hoạch vốn rất hoàn hảo. Cố tình chọc tức Thịnh Thừa Hạo, nhân cơ hội g.i.ế.c ông ta, rồi giả vờ đáng thương trước mặt mẹ, mẹ chắc chắn sẽ muốn nhận tội thay. Sau đó đưa mẹ về bệnh viện, Tiểu Thiên thấy mẹ như vậy, thằng ngốc đó nhất định sẽ tự nguyện đứng ra tự thú. Tiểu Thiên ngồi tù, Thịnh Thừa Hạo chết, công ty này sẽ là của tôi!]

Nghe đến đây, trong lòng Triệu Hướng Vãn bốc lên cơn giận.

Thịnh Tái Trung, hoàn toàn không xứng làm một con người!

Ghen tuông ư? Không cam lòng ư? Chỉ là để che giấu lòng tham của hắn mà thôi.

Triệu Hướng Vãn mở miệng, ánh mắt sắc bén, giọng nói lạnh lùng, cả người như một thanh kiếm sắc bén, muốn c.h.é.m đứt trái tim ích kỷ, đê tiện của Thịnh Tái Trung.

“Thịnh Tái Trung, cậu biết mình không phải con ruột của Thịnh Thừa Hạo từ khi nào?”

Mở miệng đã trực tiếp vạch trần góc khuất sâu nhất của Thịnh Tái Trung.

Loading...