[Trời ơi, cầu mong cái ông Ngô kia đừng chết. Nếu ông ta chết, tôi đi tù, mẹ tôi sẽ làm sao đây? Bà ấy lớn tuổi rồi, lại mù một mắt, nếu bà bệnh ai sẽ chăm sóc bà?]
Triệu Hướng Vãn cười nhạo: “Nếu anh đi tù, bạn gái Yến Tử của anh sẽ bay đi mất đó. Nếu anh đi tù, gia đình anh sẽ khóc thương từng ngày. Bị người ta bán mà còn giúp người ta đếm tiền, thật ngu ngốc!”
Đơn Chính Hào há miệng, nhưng lại không nói ra được một lời nào.
Bị người ta bán vậy mà còn giúp người ta đếm tiền sao? Thuyết pháp này đúng là rất hình tượng.
Chu Phi Bằng lạnh lùng liếc Mâu Xuân Yến một cái, trong lòng thầm nghĩ, người phụ nữ này và Tạ Tiêm Vân có cùng một tính người, dáng vẻ giả vờ đáng thương, yếu đuối, mỗi khi gặp phải chuyện gì đều sẽ rơi lệ, khiến đàn ông từng bước từng bước buông bỏ vũ khí, đầu hàng trước mặt họ, nhưng hết lần này tới lần khác chẳng có cách gì để xử tội cô ta.
Người cầm d.a.o đ.â.m c.h.ế.t người là Đơn Chính Hào chứ không phải cô ta.
Người liều mạng can ngăn, đưa Ngô Nghĩa Tín bị thương vào bệnh viện mới là cô ta.
Vừa nãy cô ta còn chẳng biết xấu hổ nói rằng, Ngô Nghĩa Tín nắm tay cô ta, thâm tình chân thành nói: Không trách em.
Càng nghĩ càng giận, Chu Phi Bằng nghiến răng nghiến lợi, hung hăng nhìn chằm chằm Đơn Chính Hào, nếu không có quy định kỷ luật, Chu Phi Bằng chỉ hận không thể đập đầu cái tên đần này mấy cái, để xem thử xem bị đập như thế có thông minh ra được chút nào không.
Chồng của chị gái vẫn còn đang cấp cứu trong bệnh viện, cho dù là c.h.ế.t hay bị thương, Đơn Chính Hào cũng đều phải chấp nhận chế tài của pháp luật, thế mà người phụ nữ này vẫn ung dung tự tại ngoài vòng pháp luật, đúng thật là tức c.h.ế.t mà.
Sau khi Hà Mỹ Ngọc tát Mâu Xuân Yến một cái, lại nghe cô ta thút thít: “Tôi không hề yêu cầu anh ta ly hôn, tôi đã có bạn trai rồi, có phải chị hiểu lầm gì rồi không?” Máu nóng dồn lên tới não, Hà Mỹ Ngọc lập tức tiến lên đẩy cô ta: “Lão Ngô mua dây chuyền cho cô, mua vòng vàng, túi xách mới, giày mới, mấy ngày trước còn lấy hơn mười ngàn tệ trong sổ tiết kiệm đều tiêu hết trên người cô, vậy mà bây giờ cô còn mặt mũi ở đây nói tôi hiểu lầm á? Ngoài mặt cô mở miệng nói mình không có ý định ở bên cạnh lão Ngô nhà tôi, thế mà lại ngấm ngầm qua lại với anh ấy, không những thế còn xúi bạn trai đ.â.m lão Ngô bị thương, cô còn mặt mũi gì mà ngồi đây khóc lóc ỉ ôi?”
Mâu Xuân Yến bị Hà Mỹ Ngọc đẩy một cái, cả người mất thăng bằng ngã về sau, đầu nặng nề đập vào chiếc ghế tựa ở phía sau, cô ta “ui da” một tiếng, nũng nịu nhìn Hoành Nghị: “Đồng chí cảnh sát, chị ta đánh tôi kìa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-797-heo-map-con-dao-nho.html.]
Hoành Nghị hắng giọng một cái, lên tiếng khuyên nhủ Hà Mỹ Ngọc: “Đồng chí này, chúng tôi có thể hiểu được tâm trạng của cô, thế nhưng mong cô đừng động tay động chân ở nơi này. Nếu như chồng cô thật sự lấy tiền cho cô ta, vậy thì chỉ cần cô đưa ra được bằng chứng là có thể tiến hành báo án rồi.”
Hà Mỹ Ngọc bị Hoành Nghị nhắc nhở, đưa tay chỉ thẳng vào Mâu Xuân Yến: “Tôi báo án! Con hồ ly tinh này là một kẻ lừa đảo! Tôi có bằng chứng, lão Ngô nhà tôi là kế toán, làm gì mua gì cũng đều có hoá đơn, biên lai, hơn nữa còn ghi chú lại trong sổ sách nữa.”
Hoành Nghị gật đầu một cái: “Được, thế thì chờ lát nữa hai người cùng đến đồn cảnh sát với tôi.”
Nghe thấy hai chữ báo án, Mâu Xuân Yến liếc Hà Mỹ Ngọc một cái, cho dù cố gắng che giấu đến đâu cũng không che giấu được vẻ khinh thường trong ánh mắt.
[Mới dùng của tên đó hai chục ngàn tệ, nào có nhiều như thế chứ? Mấy tên heo mập này, hệt như chị Mai Khôi đã nói, hoàn toàn chẳng đáng là gì cả. Lúc này con heo nhỏ được nuôi cho mập mạp vậy thì tìm “con d.a.o nhỏ” tới làm thịt thôi. Báo án thì báo án đi, cùng lắm mình trả lại cho cô ta một số tiền, tránh để cô ta làm loạn kiếm chuyện. Vụ này ầm ĩ quá rồi, cũng vì quá con mẹ nó nóng vội. Nếu như chị Mai Khôi biết, chắc chắn sẽ mắng mình cho xem.]
Heo mập? Con d.a.o nhỏ?
Thói quen nghề nghiệp khiến Triệu Hướng Vãn cảm thấy cảnh giác… Đây là tiếng lóng của dân xã hội đen.
Nếu như heo mập đại diện cho mấy người đàn ông ngu ngốc, cam tâm tình nguyện tiêu tiền cho cô ta như Ngô Nghĩa Tín, vậy thì “con d.a.o nhỏ” đại diện cho điều gì?
Trong vụ án này, người cầm d.a.o đ.â.m người là Đơn Chính Hào, chẳng lẽ “con d.a.o nhỏ” là ám chỉ những kẻ bốc đồng, sẵn sàng cầm d.a.o đ.â.m người khác bất cứ lúc nào vì Mâu Xuân Yến?
Chị Mai Khôi?
Được quá nhỉ, đây chính là một vụ gây án theo nhóm.
Càng là vụ án lớn, càng phải thật bình tĩnh.
Triệu Hướng Vãn bình tĩnh lại, để mặc cho Hà Mỹ Ngọc phát tiết hết cảm xúc của mình, còn Mâu Xuân Yến lại đang dùng dáng vẻ cao cao tại thượng, đứng bên cạnh coi thường Hà Mỹ Ngọc, một người vợ có trình độ học vấn, có công việc và có năng lực.