Nghe thấy thế, sắc mặt Lưu Lương Câu nhanh chóng thay đổi: Chôn thi thể? Được quá nhỉ!
Triệu Hướng Vãn quay đầu nhìn về phía Lưu Lương Câu: “Sư huynh, tìm người đến đào đi.”
Sau khi đào sâu xuống cỡ hai mét, một t.h.i t.h.ể nữ xuất hiện trước mắt mọi người.
Sân sau của tiệm cắt tóc Mai Khôi sáng đèn, Phùng Ngân Châu bị Hoàng Mai Khôi sát hại rồi chôn t.h.i t.h.ể xuống vườn rau sau nhà cứ như thế được phơi bày dưới ánh mặt trời.
Tổ trọng án chính thức bắt giữ Hoàng Mai Khôi, Ngụy Thải Lục, Tả Bích Đào và cả Mâu Xuân Yến.
Lúc này Triệu Hướng Vãn mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn đồng hồ một chút, thấy đã gần tới nửa đêm, lúc này mới lê cơ thể mệt mỏi đi về nhà.
Quý Chiêu nghe tiếng động ở cửa, lập tức rời khỏi phòng sách, tiến lên đón Triệu Hướng Vãn, dành cho cô một cái ôm lười biếng.
[Muộn thế này mới về? Lại có vụ án sao?]
Nghe thấy vẻ buồn ngủ trong giọng nói của Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn trả lời anh: “Đúng thế, lại đào ra một vụ án lớn rồi. Anh vẫn chưa ngủ sao?”
[Anh chờ em.]
Quý Chiêu ôm cô vào lòng, kéo cô lên giường, hôn lên trán cô một cái, sau đó đắp chăn cho cô, đưa tay vuốt ve mái tóc Triệu Hướng Vãn, trong mắt tràn ngập vẻ cưng chiều.
[Mệt mỏi lắm sao? Đừng nói chuyện, ngủ trước đi nào.]
Quý Chiêu ngồi bên mép giường, nhìn dáng vẻ buồn ngủ của Triệu Hướng Vãn, mỉm cười lắc đầu một cái, đứng dậy tắt đèn, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Tiếng đóng cửa nhẹ nhàng, tựa như vang lên ở chỗ chân trời xa xôi, ngày mai còn một trận chiến lớn nữa, bây giờ ngủ trước đã…
Một ngày mới lại bắt đầu.
Triệu Hướng Vãn tràn đầy năng lượng bước vào văn phòng tổ trọng án.
Cao Quảng Cường và Lưu Lương Câu ngáp dài, ghen tị nhìn Triệu Hướng Vãn chỉ cần vài giờ đã lấy lại tinh thần.
Cao Quảng Cường nói: "Tuổi trẻ thật tốt, ngủ năm tiếng là hồi phục rồi."
Lưu Lương Câu đồng tình: "Đúng thế! Già rồi không chịu được."
Cao Quảng Cường liếc Lưu Lương Câu: "Tôi sắp nghỉ hưu rồi, cậu so với tôi? Hồi bằng tuổi cậu, tôi thức cả đêm rửa mặt là lại làm việc như thường."
Cả phòng đều cười ồ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-805-hon-nhan-la-nhu-vay-khong-chi-cuoi-nguoi-do-ma-con-cuoi-ca-tat-ca-moi-quan-he-xa-hoi-phia-sau.html.]
Chỉ có Chu Phi Bằng không cười, hai mắt anh ta thâm xì, trông vô cùng mệt mỏi.
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Sao rồi?"
Chu Phi Bằng chán nản đáp: "Chị cả của Minh Ngọc cả đêm không ngủ, hai bên cha mẹ, họ hàng đều kéo đến. Hôm nay chắc cả đồng nghiệp của anh rể cũng sẽ đến, hôm nay họ phải lo hậu sự, họ hàng hai bên nhiều lắm."
Cao Quảng Cường vỗ vai anh ta: "Hôn nhân là như vậy, không chỉ cưới người đó, mà còn cưới cả tất cả mối quan hệ xã hội phía sau. Anh rể của Minh Ngọc mất đột ngột, lại còn liên quan đến vụ án hình sự, xử lý chắc chắn phức tạp. Minh Ngọc lại đang mang thai, cậu phải quan tâm đến cô ấy nhiều, đừng để cô ấy quá mệt."
Chu Phi Bằng gật đầu: "Tôi biết."
Anh ta uống một ngụm trà đặc, cố lấy lại tinh thần: "Hướng Vãn, em quả thật lợi hại, vừa ra tay đã là vụ lớn! Tìm thấy t.h.i t.h.ể một cô gái trong sân sau của tiệm cắt tóc nhanh như vậy."
Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Có thể đây chỉ là phần nổi của tảng băng."
Cả đội trọng án đều trở nên phấn khích: "Phần nổi của tảng băng? Ngoài vụ g.i.ế.c người còn có gì ghê gớm hơn nữa?"
Triệu Hướng Vãn bình thản nói: "Cứ thẩm vấn rồi sẽ biết thôi."
Thẩm vấn rồi sẽ biết?
Cả đội đồng loạt kêu lên: "Ồ…"
Ai trong tổ lại chưa từng đối đầu với những tên tội phạm gian xảo chứ? Ai mà không biết thẩm vấn là khó khăn?
Có ai được như Triệu Hướng Vãn, chỉ cần gặp mặt nghi phạm là có thể biết được hắn nghĩ gì, nhanh chóng tìm ra sự thật?
Chúc Khang bỗng nhiên đứng phắt dậy: "Nói đi, bắt đầu từ ai?" Được xem vài lần cách thẩm vấn của Triệu Hướng Vãn cũng hay, biết đâu lần sau người nhìn thấu lớp vỏ của tội phạm sẽ là anh ấy.
Triệu Hướng Vãn tự tin: "Bắt đầu từ Mâu Xuân Yến đi."
Hoàng Mai Khôi là kẻ ranh ma nhất, phải bắt đầu từ đám tay chân dưới trướng của ả ta, hạ gục từng người rồi tập trung tấn công ả ta sau.
Vì phát hiện thi thể, vụ án của Mâu Xuân Yến đã được nâng cấp.
Không chỉ lừa đảo vài đồng của Ngô Nghĩa Tín, không chỉ kích động Đơn Chính Hào ra tay, cô ta còn có thể đã g.i.ế.c người hoặc hỗ trợ g.i.ế.c người.
Do đó, khi Mâu Xuân Yến bị đưa vào phòng thẩm vấn, trên tay cô ta đã có một còng sáng loáng.
Phòng thẩm vấn của sở cảnh sát cũng được nâng cấp, trung tâm lắp thêm lưới sắt, ngăn cách nghi phạm với các cảnh sát điều tra, tăng thêm tính nghiêm túc.
Tường trắng, lưới sắt, ghế sắt, còng tay, cảnh phục màu xanh ô liu... Không khí này làm Mâu Xuân Yến căng thẳng đến giật giật chân, cô ta ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào các cảnh sát đối diện, mặt trắng bệch như tờ giấy.
Cũng như các đồng nghiệp khác, khi thẩm vấn thì Triệu Hướng Vãn mặc đồng phục.
Bộ cảnh phục gọn gàng, làm tôn lên vẻ nghiêm nghị của cô.