Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 813: Thông Tin Thân Phận Thì Có Thể Giả Nhưng Dung Mạo Cử Chỉ Thì Không Có Cách Nào Ngụy Trang Được

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:12:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiến trình tra hỏi thoáng chốc tiến vào trạng thái giằng co.

Mâu Xuân Yến, Ngụy Thái Lục và ba cô đào ở bên trái chỉ biết Trư Tử và Tiểu Đao là ai, nhưng bọn họ lại không biết ô dù bảo vệ của Hoàng Mai Khôi là người nào. Bọn họ đã đi qua mấy thành phố rồi, trừ phi Hoàng Mai Khôi mở miệng nói thì ai cũng không có biện pháp tra xem núi dựa sau lưng ả ta rốt cuộc là ai.

Đầu ngón tay Hoàng Mai Khôi giật giật, trong đôi mắt có nhiều thêm một tia phiền não: “Có thể cho tôi một điếu thuốc không?”

Lần này Cao Quảng Cường không cự tuyệt, ông ấy lấy một bao t.h.u.ố.c lá từ trong ra, rút một điếu rồi đưa cho ả ta.

Hoàng Mai Khôi kẹp t.h.u.ố.c lá ở giữa ngón trỏ và ngón cái, ngón út hơi cong lên như một bông hoa lan, duyên dáng đưa điếu thuốc đến trước mặt nhìn qua một cái, đột nhiên cười: “Vị đồng chí này, anh là người tốt. Mấy người cảnh sát kia tùy tiện cầm ra một bao t.h.u.ố.c lá cũng là của hiệu Ashima, giá sáu đồng một bao rồi, nhưng mà anh… Thuốc lá này là hiệu Hồng Mai, giá có hơn một đồng thôi đúng chứ?”

Từ trước đến giờ Cao Quảng Cường vẫn luôn tiết kiệm, nói t.h.u.ố.c lá của ông ấy rẻ tiền ông ấy cũng không cảm thấy có gì không tốt, gật đầu một cái: “Thuốc lá này không có đầu lọc, khói cũng nồng, mùi thơm cũng nhiều, giá lại rẻ nên rất tốt.”

Hoàng Mai Khôi hỏi ông ấy: “Anh tiết kiệm thế này là vì cái gì?”

Cao Quảng Cường nói: “Muốn mua cho con trai một căn hộ, tiền lương của cảnh sát không cao nên không tiết kiệm không được.”

Hoàng Mai Khôi châm thuốc, hút vào một hơi thật sâu, sau đó thỏa mãn thở ra, để khói tan đi trước mắt.

[Cha mẹ trên thế gian này đều quan tâm đến con mình, vị cảnh sát này cũng chẳng phải ngoại lệ, nhưng hết lần này đến lần khác con trai của Hoàng Mai Khôi này sau khi đầy tháng lại chẳng tìm thấy được nữa.]

Nội tâm Triệu Hướng Vãn bỗng nhiên động một cái: “Hoàng Mai Khôi, cô có ảnh của thương nhân Hồng Kông năm đó lừa cô sinh con trai không?”

Hoàng Mai Khôi lắc đầu cười khổ: “Anh ta đã có chuẩn bị trước rồi nên chưa bao giờ chụp hình với tôi cả.”

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: “Vậy cô còn nhớ dáng vẻ người đó như thế nào không?” Người đàn ông kia sớm chiều ở chung với Hoàng Mai Khôi, thông tin thân phận thì có thể giả nhưng dung mạo cử chỉ thì không có cách nào ngụy trang được.

Hoàng Mai Khôi cắn răng nói: “Nhớ!” Nói xong, ả ta bình tĩnh nhìn Triệu Hướng Vãn: “Cô có biện pháp sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-813-thong-tin-than-phan-thi-co-the-gia-nhung-dung-mao-cu-chi-thi-khong-co-cach-nao-nguy-trang-duoc.html.]

Triệu Hướng Vãn gật đầu: “Có. Tôi tìm người tới giúp vẽ chân dung rồi đi tìm người đó.”

Hoàng Mai Khôi được nhận nuôi, lại bị lừa sinh con, tất nhiên là vì ả ta ái mộ hư vinh, thế nhưng tên thương nhân Hồng Kông đó nhân lúc ả ta vẫn còn trẻ tuổi không biết gì mà dụ dỗ ả tả sinh con sau đó vứt bỏ, chẳng lẽ lại không có tội sao?

Nếu như nói đây là báo ứng khiến Hoàng Mai Khôi vĩnh viễn mất đi tư cách làm mẹ, vậy tên đàn ông đã lừa dối ả ta thì sao? Chẳng lẽ lại không bị trừng phạt?

Nếu điểm yếu của Hoàng Mai Khôi chính là con trai, vậy thì bọn họ sẽ giúp ả ta tìm lại được con mình.

Đều là phụ nữ nên Triệu Hướng Vãn cũng muốn giúp đỡ Hoàng Mai Khôi làm một thứ gì đó.

Đôi mắt Hoàng Mai Khôi sáng rực lên, trong mắt lệ nóng ứa ra, giọng nói run rẩy: “Có thật không? Cảnh sát mấy người thật sự nguyện ý giúp tôi tìm con trai sao?”

Triệu Hướng Vãn gật đầu lần nữa: “Đúng vậy, sở cảnh sát thành phố chúng tôi có người vẽ chân dung điều tra tội phạm ưu tú nhất cả nước, có thể căn cứ dựa trên miêu tả của cô để vẽ chân dung người đó. Mặc dù người đó nói cho cô thông tin giả, mặc dù chuyện đã trôi qua từ rất lâu rồi, nhưng chỉ cần có bức chân dung đó thì chúng tôi có thể trợ giúp cô báo án với cảnh sát thành phố Thâm Quyến, giúp cô tra tung tích của thương nhân Hồng Kông đó.”

Nghe đến đây, Hoàng Mai Khôi khó nén được kích động, ả ta chợt đứng lên, khom người thật sâu, nước mắt theo động tác ả ta rơi xuống đất.

Ả ta luôn miệng nói cảm ơn: “Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn…”

Không biết ả ta đã nói bao nhiêu lần cảm ơn, nói đến mức trong lòng mọi người ở đây ai cũng chua xót.

Tiếp theo, tổ trọng án bắt đầu trợ giúp Hoàng Mai Khôi truy xét tung tích con trai ả ta.

Trọng tâm của tổ trọng án chuyển từ vụ lừa đảo của Trư Tử sang vụ lừa gạt buôn bán trẻ sơ sinh.

Quý Chiêu ra tay, bắt đầu vẽ chân dung.

Dưới sự miêu tả của Hoàng Mai Khôi, một người đàn ông có làn da trắng, không có râu, mắt sáng mày thanh, gò má cao, đôi môi dày xuất hiện trên mặt giấy. Vóc dáng gã không cao, bước đi nhẹ nhàng, hành động cử chỉ đều thể hiện xuất thân ưu việt của bản thân.

Nhìn thấy người đàn ông trong bức chân dung, trong mắt Hoàng Mai Khôi đều là lửa giận, chỉ vào giấy vẽ rồi lớn tiếng nói: “Là anh ta! Chính là anh ta! Dù anh ta có hóa thành tro thì tôi cũng nhận ra được.”

Loading...