Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 831: Mẫn Thành Hàng Đúng Là Nhân Tài

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:13:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba người Triệu Hướng Vãn tiến vào bên trong quầy tiếp khách từ cửa bên hông.

Giám đốc bộ phận khách hàng Lưu Thương Quân dùng nụ cười tiêu chuẩn đón tiếp bọn họ.

Lưu Thương Quân đã hơn ba mươi tuổi, dáng vẻ đoan chính, vóc người không có gì bất thường, nhìn tư thế đi lại của hắn, Triệu Hướng Vãn hỏi một câu: “Trước đây, giám đốc Lưu từng phục vụ trong quân đội sao?”

Lưu Thương Quân có hơi sửng sốt, lập tức bật cười: “Đồng chí cảnh sát này đúng là để ý thật, trước đây đúng là tôi có phục vụ ở quân khu N.”

Triệu Hướng Vãn lại tiếp tục truy hỏi: “Quân khu N thuộc liên khu nào? Anh thuộc kiểu binh chủng nào?”

Lưu Thượng Quân: “Tôi là lính truyền tin của đại đội pháo binh.”

Triệu Hướng Vãn hỏi thêm: “Anh phục vụ trong quân đội vào năm nào đấy?”

Lưu Thương Quân nhìn cô một cái, trả lời: “Năm 84 ấy.”

[Tại sao cô ta lại hỏi mấy chuyện này?]

[Người phụ nữ này là đang ganh tị đây mà, cứ hỏi lung tung này kia mãi thôi. Nếu cô ta không phải cảnh sát, thế thì mình đã khiến cô ta ngậm miệng lại rồi.]

Triệu Hướng Vãn dời mắt đi, bắt đầu quan sát cách bố trí bên trong chi nhánh ngân hàng này, tựa như mấy câu hỏi cô vừa hỏi cũng chỉ là thuận miệng hỏi vài câu. Lưu Thương Quân thở phào nhẹ nhõm, dẫn ba người vào phòng làm việc, sau đó rót trà mời ba người.

Sau khi Lưu Thương Quân ngồi xuống bàn làm việc, lập tức chủ động hỏi: “Đồng chí Mẫn Thành Hàng ở chỗ các vị biểu hiện có tốt không? Thật ra bình thường lúc ở đơn vị, biểu hiện của cậu ấy cũng rất tốt, ai mà đột nhiên nổi nóng cầm d.a.o đi c.h.é.m bọn nhỏ đâu chứ, ôi! Đáng tiếc…”

Chu Phi Bằng ho khan một tiếng, Chu Như Lan lập tức mở quyển sổ tay ra đặt lên bàn uống trà nhỏ.

Lưu Thương Quân vội vàng nhường vị trí: “Tới, tới, tới đây này, đồng chí cảnh sát, mời cô qua đây ngồi cho thoải mái, thuận tiện cho việc ghi chép của cô nữa.”

Chu Như Lan cũng không khách sáo, nhanh chóng đổi vị trí với Lưu Thương Quân, ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc, còn Lưu Thương Quân đi tới ngồi xuống sô pha cùng với Chu Phi Bằng và Triệu Hướng Vãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-831-man-thanh-hang-dung-la-nhan-tai.html.]

Lúc trước, Chu Phi Bằng đã từng tới chỗ này một lần rồi, vậy nên cũng có hiểu biết nhất định về công việc của Mẫn Thành Hàng ở nơi này. Bây giờ lại tới, sau khi hàn huyên với Lưu Thương Quân mấy câu cũng lập tức vào vấn đề chính.

“Giảm đốc Lưu làm giám đốc bộ phận khách hàng ở ngân hàng này bao lâu rồi nhỉ?”

“Ba năm rưỡi.”

“Anh thường chịu trách nhiệm chính những công việc gì?”

“Lưu trữ tín dụng, chịu trách nhiệm tài khoản của các doanh nghiệp, thu thập nguồn khách hàng… Nói chung là đủ các công việc, chỉ cần có liên quan tới nghiệp vụ thì tôi đều phụ trách.”

“Vào tháng 11 năm ngoái, anh có từng sắp xếp hoạt động nghiệp vụ nào không, anh có còn nhớ không?”

[Tới rồi!]

[Mẫn Thành Hàng làm việc lão luyện, quả nhiên đã dẫn cảnh sát tới điều tra.]

[Mẫn Thành Hàng đúng là nhân tài.]

Trong lòng Lưu Thương Quân bộc lộ cảm giác ngạc nhiên, mừng rỡ, thế nhưng vẻ mặt lại chẳng có gì thay đổi, trái lại còn làm ra vẻ suy nghĩ một chút, tầm mắt vô thức dừng lại ở phía trên bên phải: “Năm ngoái, cũng là năm 1993 nhỉ? Để tôi suy nghĩ một chút nhé. Dường như vào tháng 11 năm ngoái tôi có đi công tác một lần, còn cụ thể tôi phải kiểm tra lại một chút thì mới chắc chắn được.”

Hắn lập tức đứng dậy đi tới bên cạnh bàn làm việc, kéo ngăn kéo tủ lấy ra một cuốn sổ thật dày, mở ra cẩn thận dò tìm một chút: “Tháng 11 năm 1993… Tìm thấy rồi, vào ngày 5 tháng 11, tôi có đến thành phố Châu công tác, công việc liên quan tới một khoản vay, mọi người nhìn đi, ở đây này.”

Chu Như Lan đưa tay nhận lấy quyển sổ của Lưu Thương Quân, tìm thấy chính xác một ghi chú trong đó, vết mực khá cũ, thật sự là thật rồi.

Chu Phi Bằng hỏi hắn: “Anh đi một mình, hay là có người đồng hành?”

Lưu Thương Quân khẳng định chắc nịch: “Làm trong ngành ngân hàng như chúng tôi, mỗi lần đi công tác không thể nào chỉ đi một mình được, tôi phải có đồng nghiệp cũng đồng hành với mình, từ từ, chờ tôi nghĩ lại một chút…”

Sau đó, Lưu Thương Quân đáp lời: “Tôi nhớ ra rồi, tôi đi cùng với Mẫn Thành Hàng luôn đấy. Khi đó, cậu ấy bảo trong nhà có chút chuyện, việc chữa bệnh của vợ cậu ấy cần một khoản tiền, cho nên muốn biểu hiện tốt một chút để được thăng chức, thế nên chủ động xin được đi công tác cùng với tôi. Đúng, đúng rồi, vào ngày 5 tháng 11 đó chúng tôi đã cùng tới thành phố Châu, ở lại tại một quán trọ gần trạm xe lửa, dường như ở đó đến hết cuối tuần thì về lại.”

Chu Phi Bằng vừa nghe, cả người cũng trở nên phấn chấn hơn: “Anh chắc chắn là vào ngày 5 tháng 11 đến ngày 7 tháng 11, anh và Mẫn Thành Hàng đều đang ở tại thành phố Châu? Ở tại quán trọ gần ga xe lửa?”

Lưu Thương Quân gật đầu thật mạnh: “Đúng thế! Có không ít quán trọ ở gần trạm xe lửa, cụ thể là quán trọ nào mới được? Dường như là quán trọ tên Tiền Tân gì đó nhỉ. Dựa theo yêu cầu về tiêu chuẩn nơi ở, khi ấy tôi với Mẫn Thành Hàng ở cùng một phòng.”

Loading...