Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 851: Đảm Bảo Mọi Thông Tin Chỉ Có Người Của Tổ Trọng Án Biết

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:15:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Nguyên Đức bổ sung: "Đúng vậy, hiện tại chúng ta chưa có bằng chứng mấu chốt. Lời khai của A Cường chỉ chứng minh rằng hai năm trước Mẫn Thành Hàng có mua một con dao, còn lời khai của Lưu Thương Quân chỉ chứng minh rằng lúc xảy ra án hắn ta đang ở thành phố Châu. Nhưng liệu hắn có vào nhà cướp của không, động cơ là gì, chúng ta vẫn chưa rõ.”

Chu Như Lan nói: "Dù sao đây cũng là vụ án hai năm trước, các chứng cứ quan trọng đã biến mất. Trừ khi Mẫn Thành Hàng tự thú, nếu không chúng ta chỉ có thể truy tố hắn ta về tội cố ý gây thương tích vì hành vi c.h.é.m người giữa phố.”

Cao Quảng Cường kết luận: "Hiện tại, tôi đã báo cáo lãnh đạo, họ rất coi trọng vụ án, đã cử người giám sát hành tung của Lưu Thương Quân và A Cường. Nếu họ có hành động bất thường, sẽ có người báo cáo ngay. Về vấn đề có nội gián trong đội cảnh sát mà Hướng Vãn đã nhắc đến, quá trình rà soát đã bắt đầu, hiện tại chưa phát hiện gì. Nếu không muốn đánh động, chúng ta chỉ có thể chờ Mẫn Gia Hòe đến gặp hắn, xem Mẫn Thành Hàng sẽ nói gì.”

Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Mẫn Thành Hàng là người rất thông minh. Để khiến hắn ta tin tưởng, lựa chọn hợp tác với chúng ta, chỉ có thể đợi sau khi Mẫn Gia Hòe gặp hắn ta rồi mới có thể tiếp tục.”

Triệu Hướng Vãn không làm kinh động đến Mẫn Thành Hàng mà dành hai ngày để lần ra một viên cảnh sát trong cục có quan hệ mật thiết với Lưu Thương Quân.

Vị cảnh sát này có vợ làm việc tại ngân hàng Kim Tuệ, thường thích hỏi han về các vụ án trong cục. Lớn nhỏ, vụn vặt gì cũng muốn biết rõ ràng. Để chiều lòng vợ, viên cảnh sát cũng không ngần ngại trò chuyện, rằng người trong phòng thẩm vấn hôm nay là ai, phạm tội gì, có tiến triển gì không.

Mặc dù nội dung thẩm vấn của tổ trọng án tuyệt đối không được phép truyền ra ngoài, nhưng không tránh khỏi việc bên cạnh vẫn có các cán bộ cảnh sát khác phụ trách canh gác và áp giải, đứng một bên nghe được đôi chút. Trong nội bộ, họ có thể thảo luận qua lại, và cứ như vậy, tin tức dần dần lan truyền ra ngoài.

Cao Quảng Cường thẩm vấn Mẫn Thành Hàng nhiều lần liên tiếp, mỗi lần chỉ để lại người của tổ trọng án trong phòng thẩm vấn, đảm bảo mọi thông tin chỉ có người của tổ trọng án biết.

Sau vài lần như vậy, Lưu Thương Quân không ngồi yên nổi nữa, chủ động đến cục thành phố hỏi thăm: “Rốt cuộc Mẫn Thành Hàng thế nào rồi? Đã kết tội chưa? Nếu kết tội rồi, đơn vị chúng tôi phải sa thải anh ta thôi. Dạo này đồng chí Tiểu Lương tạm thay vị trí của anh ta đã hỏi thăm không ít lần, à đúng rồi, vợ hắn ta cũng gọi điện hỏi thăm nữa.”

Cao Quảng Cường không trả lời câu hỏi của hắn mà chỉ hỏi ngược lại một câu: “Vợ hắn ta nói gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-851-dam-bao-moi-thong-tin-chi-co-nguoi-cua-to-trong-an-biet.html.]

Lưu Thương Quân đáp: “Cô ấy nói mai sẽ về, cũng nhờ tôi hỏi xem, liệu có thể gặp mặt hắn ta không?”

Cao Quảng Cường gật đầu: “Theo lý mà nói, trong quá trình điều tra vụ án, hắn ta không được gặp gia đình. Nhưng… hiện giờ hắn ta có thái độ nhận tội không tốt, cứ để gia đình hắn ta trực tiếp tới đây, tôi sẽ sắp xếp.”

Ngoài thông tin “Mẫn Thành Hàng có thái độ nhận tội không tốt,” Lưu Thương Quân không biết thêm gì, chỉ đành tức tối rời khỏi cục thành phố.

Chiều hôm sau, Lưu Thương Quân dẫn theo Mẫn Gia Hòe đến Cục Công an thành phố.

Dáng vẻ Mẫn Gia Hòe yếu ớt bệnh tật, hai mắt đẫm lệ, vừa thấy cảnh sát mặc đồng phục thì lập tức đứng không vững, suýt chút nữa đã quỳ xuống. Nếu không có Lưu Thương Quân giữ chặt, chắc cô ấy đã ngồi bệt xuống đất khóc òa lên.

Lưu Thương Quân nghiến răng, nói nhỏ vài lời bên tai cô ấy: “Muốn gặp con gái thì nghe lời đi!”

Toàn thân Mẫn Gia Hòe run rẩy không ngừng, phát ra tiếng nức nở thút thít, nhưng con gái là tất cả hy vọng của cô ấy, cô ấy cố gắng đứng thẳng người lại, liên tục gật đầu: “Được, được rồi.”

Con gái cô ấy đã bị bọn chúng mang đi, giờ chẳng biết ở nơi nào. Bọn chúng nói chỉ cần cô ấy hợp tác, nghe lời thì mới đảm bảo an toàn cho con gái cô ấy. Mẫn Gia Hoè từ khi sinh ra đã bị bỏ rơi, khó khăn lắm mới có được một gia đình riêng của mình, gia đình còn quan trọng hơn cả mạng sống của cô ấy. Hiện giờ con gái bị người khác cưỡng ép bắt đi, cô ấy đau đớn như bị đứt từng khúc ruột.

Cao Quảng Cường bước vào phòng tiếp đón khách, nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn hoảng sợ của Mẫn Gia Hòe, ông ấy trừng mắt với Lưu Thương Quân: “Chuyện gì đây? Anh đối xử với thân nhân của đồng nghiệp mình như thế này à?”

Lưu Thương Quân vội nặn ra nụ cười: “Không, không có đâu, là do cô ấy nhát gan, vừa vào cục thấy cảnh sát là hoảng sợ. Sĩ quan Cao, anh xem, cho tôi vào cùng cô ấy được không?”

Nghe vậy, Mẫn Gia Hoè lập tức nói ngay: “Phải, phải rồi, để anh ta đi cùng tôi đi, tôi sợ lắm.”

Loading...