Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 864: Cẩn Thận Lo Sợ Bứt Dây Động Rừng

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:15:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Lưu Thương Quân không quen biết Khưu Tam Dũng này, nhưng giữa bọn họ có một người bạn chung là A Lượng.

Sau khi nhìn thấy hình của Khưu Tam Dũng, trong lòng Lưu Thương Quân lập tức nảy ra một suy nghĩ: Để cho tên Mẫn Thành Hàng có mặt mũi thô kệch tương tự tên này đứng ra chịu tội thay, cứu Khưu Tam Dũng ra ngoài.

Một “phần tử tội phạm” biết lái xe tải chở hàng, biết b.ắ.n s.ú.n.g lại còn nắm giữ một lô s.ú.n.g ống như Khưu Tam Dũng, dường như đã định sẵn là phù hợp với vụ cướp xe chở tiền này.

Chỉ cần ba người, sau khi biết rõ lộ trình di chuyển của chiếc xe chở tiền này, vào lúc xe chở tiền đến ngân hàng đầu tiên vào lúc sáng sớm, một người trong nhóm lập tức lao ra, giơ s.ú.n.g b.ắ.n thẳng về phía nhân viên áp tải cùng tài xế trên xe. Một người lái xe, một người b.ắ.n người, và thêm một người hỗ trợ phía sau, chỉ mất hai phút là có thể cướp được xe chở tiền, một triệu tệ cũng theo đó mà chảy vào túi bọn họ.

Lưu Thương Quân sẽ hỗ trợ từ bên trong ngân hàng, chịu trách nhiệm báo cho bọn họ biết thời gian xe chở tiền đến, lộ trình di chuyển của xe, nhân viên áp tải cũng như số tiền hiện có trên xe là bao nhiêu… Ngoài ra, việc làm thế nào để khống chế Mẫn Thành Hàng, thăm dò tin tức của cảnh sát cũng là một trong những nội dung công việc của hắn.

Khóe miệng Triệu Hướng Vãn cong lên, ánh mắt sáng lấp lánh: “Hoá ra, Khưu Tam Dũng là người chịu trách nhiệm phần s.ú.n.g ống.”

Lưu Thương Quân lại tiếp tục há hốc mồm: “Tôi không hề nói thế nhé!”

Triệu Hướng Vãn lắc đầu một cái: “Không cần anh nói làm gì, tôi biết anh đang suy nghĩ điều gì mà.”

Lưu Thương Quân mím chặt môi, ánh mắt rũ thấp, định giả chết.

Tuy nhiên hắn lại là một người có tính cách thẳng như ruột ngựa, những suy nghĩ thầm kín trong lòng cũng không ngừng tuôn ra, Triệu Hướng Vãn muốn lờ đi cũng khó. Nếu sớm biết dễ có được tin tức như thế, còn cần phải cẩn thận lo sợ bứt dây động rừng làm gì chứ?

[Tôi không thèm tin cô có thể đọc được suy nghĩ của tôi đâu nhé.]

[Chúng tôi là một nhóm, A Cường là lão làng trong việc cướp bóc, nghe nói khi còn trẻ, ông ta đã làm vài phi vụ, trong tay cũng nhuốm m.á.u của mấy mạng người, chỉ là bây giờ tuổi tác đã cao nên mới rửa tay gác kiếm, đến chợ gần trạm xe lửa bán d.a.o kiếm tiền nuôi thân thôi.]

[Dao của A Lượng và Khưu Tam Dũng cũng là lấy từ chỗ của A Cường không thôi.]

[A Lượng và Khưu Tam Dũng là chiến hữu, quan hệ giữa hai người họ rất thân thiết. Lúc Khưu Tam Dũng phạm tội phải ở tù, A Lượng cũng vì đến thành phố Tinh đánh bạc mà bị bắt một năm. Sau khi ra tù, A Lượng vẫn luôn nghĩ cách cứu Khưu Tam Dũng ra ngoài để cùng nhau làm một vụ lớn.]

[Khưu Tam Dũng đã từng vượt ngục một lần nhưng không thành công, trái lại còn tăng thêm thời gian thi hành án, chắc hẳn cả đời này khó được ra ngoài.]

[Mẹ kiếp, chờ ông đây ra ngoài, người đầu tiên ông đây g.i.ế.c sẽ là Mẫn Thành Hàng, ông đây sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t vợ con của thằng khốn này trước mặt nó, để xem sau này thằng ch.ó c.h.ế.t này…]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-864-can-than-lo-so-but-day-dong-rung.html.]

Triệu Hướng Vãn phá vỡ dòng suy nghĩ ác độc của Lưu Thương Quân: “Người bán d.a.o trong chợ, A Cường cũng là đồng bọn của các người đúng chứ?”

Lưu Thương Quân theo bản năng “a” một tiếng, sau đó cũng nhanh chóng định thần lại, liên tục lắc đầu: “Không phải, không phải.”

Triệu Hướng Vãn lại hỏi: “Thế ngoại trừ A Cường, A Lượng, Cung Trường Thuỷ, nhóm của các người còn những ai nữa?”

Lưu Thương Quân lại “a” một tiếng, đưa mắt nhìn chằm chằm Triệu Hướng Vãn.

[Còn có ai nữa sao? Chẳng phải những chuyện thế này nên ít người biết sẽ càng tốt hơn sao?]

[Thêm Khưu Tam Dũng nữa là tổng cộng có năm người, nhiều người như vậy còn chưa đủ sao?]

[Linh Diễm cùng lắm cũng là một nhân vật hỗ trợ nhỏ bé trong đó thôi, chồng của cô ta làm ở cục cảnh sát, thuận lợi cho việc thăm dò một vài tin tức bên trong cục.]

Triệu Hướng Vãn thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy, nói với Cao Quảng Cường đang đứng ngoài cửa: “Lão Cao, vẫn sắp xếp người canh chừng A Cường đúng không ạ?”

Cao Quảng Cường gật đầu: “Đúng thế, vẫn đang trông chừng.”

Triệu Hướng Vãn nói tiếp: “Có thể đưa ông ta tới đây rồi ạ.”

Cao Quảng Cường rất tâm phục khẩu phục với năng lực thẩm vấn của Triệu Hướng Vãn, nói gì nghe nói, sau khi sắp xếp người dẫn A Cường tới, ông ấy lại hỏi Triệu Hướng Vãn: “Còn ai nữa không?”

Triệu Hướng Vãn giơ ngón tay ra hiệu “không có”.

Cao Quảng Cường vừa kinh ngạc, vừa vui mừng hỏi: “Thật sao?”

Triệu Hướng Vãn gật đầu.

Nếu như chỉ có mấy người này, vậy thì tốt rồi!

Toàn bộ thành viên của tổ trọng án cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trước đây bọn họ vẫn luôn lo sợ Lưu Thương Quân có nhiều tay chân, lo lắng sẽ bứt dây động rừng, không dám làm bừa, bây giờ nếu như Triệu Hướng Vãn đã nói cho bọn họ rằng chẳng còn ai nữa, vậy thì quá tốt rồi.

Loading...