Triệu Hướng Vãn quyết định áp dụng chiến thuật vòng vo, trước tiên là tìm hiểu phản ứng cơ bản của A Cường.
Phản ứng cơ bản là phản ứng bản năng hoặc phản ứng thói quen mà một người có sau khi nhận thông tin từ bên ngoài.
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Quê ở đâu?"
A Cường cúi đầu, giọng có phần ồm ồm: "Rời đi lâu quá rồi, không nhớ nữa."
Quê hương là cội rễ của con người, nhất là những người lang bạt như hắn, dù xa quê bao nhiêu năm đi nữa cũng không thể quên được. Đa phần là hắn đã gây chuyện ở quê rồi chạy trốn.
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Lúc rời quê là năm nào?"
A Cường không trả lời ngay, mà suy nghĩ một lúc rồi mới cẩn thận trả lời: "Năm 75 thì phải?"
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Tháng mấy?"
A Cường nghiêng đầu, quay tai phải về phía Triệu Hướng Vãn: "Tháng 11."
"Lúc đó chắc trời cũng lạnh rồi nhỉ?"
Khóe miệng A Cường hơi giật giật: "Có lẽ vậy."
Hắn trả lời câu hỏi rất cẩn trọng, có thể dùng câu hỏi thì nhất định dùng câu hỏi, rất ít khi trả lời khẳng định.
Dù nói rằng giang hồ càng già càng nhát, nhưng thái độ quá mức thận trọng khi đối diện với cảnh sát của A Cường lại khiến Triệu Hướng Vãn cảm giác như hắn đang thận trọng từng bước.
Sau khi thử dò hỏi một chút, Triệu Hướng Vãn ngả người ra sau một chút, để mình cách xa hắn một chút, thái độ trở nên kiêu ngạo: "Ông có thể nhớ được bao nhiêu chuyện?"
A Cường ngẩn ra, miệng hơi mấp máy, liếc mắt nhìn cô một cái rồi nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác: "Già rồi, trí nhớ không tốt nữa, nhiều chuyện nhớ không nổi."
Triệu Hướng Vãn hỏi tiếp: "Ông họ gì?"
Lần này hắn phản ứng nhanh hơn nhiều: "Lư."
"Tên gì?"
"Lư Phú Cường."
"Giới tính?"
"Nam."
Đầu A Cường từ từ quay lại, rõ ràng những câu hỏi đơn giản khiến áp lực tâm lý của hắn giảm đi, tự nhiên mà trở nên lơ là.
"Đã kết hôn chưa?"
"Chưa."
"Tại sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-869-chet-thi-cung-dang-doi.html.]
"Không có cô nào để ý đến tôi."
"Chưa từng yêu ai sao?"
"Từng yêu hai người, nhưng rất nhanh đã chia tay."
"Tại sao?"
Nghe đến câu hỏi này, A Cường lại dừng một chút, nghiêng đầu, quay tai trái về phía Triệu Hướng Vãn: "Có lẽ là không hợp đi?"
Triệu Hướng Vãn đột nhiên nâng giọng: "Tôi hỏi ông, sao ông lại hỏi ngược lại tôi?"
A Cường lại ngẩn ra lần nữa: "Tôi hỏi ngược lại à?"
Triệu Hướng Vãn giống như cô gái đỏng đảnh: "Đương nhiên rồi! Tôi hỏi ông tại sao chia tay với hai cô bạn gái, ông đáp: Cõ lẽ là không hợp đi? Chứ không trả lời khẳng định: Không hợp."
Lần đầu tiên thấy cảnh sát cũng có lúc vô lý như vậy, hắn đành cười khổ: "Đúng vậy, là không hợp."
[Haiz! Phụ nữ, ai cũng giống nhau cả.]
Cuối cùng cũng mở được cánh cửa tâm tư của hắn, nghe được chút suy nghĩ, Triệu Hướng Vãn khẽ động lòng.
Không ngờ, A Cường là loại người cứng đầu, không đánh không chịu khai.
Triệu Hướng Vãn tiếp tục truy hỏi: "Sao lại không hợp?"
Có lẽ vì Triệu Hướng Vãn là một cô gái trẻ, lại có nhan sắc, nên sự đề phòng của A Cường không biết tự khi nào đã hạ xuống, đến mức ngồi ngay trong phòng thẩm vấn kể lại chuyện tình cảm của mình.
"Cô bạn gái đầu tiên là một cô gái nông thôn lên thành phố làm thuê. Cô ấy ngây thơ nhưng cũng hám hư vinh, chê tôi không có tiền, chia tay tôi rồi đi tìm một người có tiền. Cô bạn gái thứ hai bán dây nịt, đồ lót ở tầng một của chợ hàng hóa nhỏ, đã từng kết hôn, có một đứa con gái, hẹn hò một thời gian, con gái cô ấy không thích tôi, lại chia tay."
Triệu Hướng Vãn nghiêm túc quan sát nét mặt của hắn: "Cô bạn gái đầu tiên anh quen ở đâu? Giờ đang ở đâu?"
Nét mặt của A Cường có chút lạnh lùng: "Gặp ở thành phố Thâm, chỉ biết sau khi chia tay thì làm vợ bé cho người có tiền, ai mà biết còn sống hay đã chết?"
[Chết thì cũng đáng đời!]
[Chỉ tiếc là lúc ông đây có tiền thì cô ta lại không gặp được.]
Triệu Hướng Vãn cố ý hỏi: "Cô ta c.h.ế.t rồi à?"
A Cường nghiêng đầu, quay tai trái về phía Triệu Hướng Vãn, cổ có chút cứng lại: "Ai mà biết được."
Trong lòng Triệu Hướng Vãn nảy ra chút nghi ngờ, nhưng vẫn cần xác minh thêm.
"Tôi từng tham gia nhiều vụ án, phát hiện mấy cô gái hám hư vinh, đa phần chẳng có kết cục tốt đẹp."
Rõ ràng A Cường rất thích nghe điều này, đầu lại quay về thẳng, liếc mắt nhìn Triệu Hướng Vãn một cái.
"Có một cô gái làm vợ bé của một thương gia Hồng Kông, sinh con trai rồi cũng bị bỏ rơi, con trai thì bị thương gia Hồng Kông đưa về Hồng Kông, không bao giờ gặp lại nữa. Lại có một cô, vì sinh con gái, nhận được mấy nghìn tệ rồi về quê, vì mang con gái về nên người trong làng đều xì xào sau lưng."
Hai vụ việc liên quan đến thương gia Hồng Kông không gây chú ý cho A Cường, hắn vẫn cúi đầu, đầu cũng không nghiêng về phía bên trái, chứng tỏ bạn gái hắn không có liên quan đến thương gia Hồng Kông, những lời ban nãy của hắn chỉ là hắn cố tình bôi nhọ bạn gái.