Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 871: Phòng Thẩm Vấn Bỗng Nhiên Trở Nên Có Phần Kỳ Bí

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:15:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cầm bức phác họa của Quý Chiêu, đưa lên trước mặt A Cường: "A Hà mà ông nói, có phải là cô ấy không?"

A Cường bị động ngẩng đầu lên.

Đồng tử hắn một lần nữa thay đổi.

Đêm đã khuya, ánh sáng trong phòng thẩm vấn cũng không quá sáng.

Một bóng đèn huỳnh quang treo trên đầu A Cường, chiếu ánh sáng xuống bao trùm hắn trong ánh sáng.

Lần này, khi hắn ngẩng đầu lên, ánh sáng chiếu xuống rõ ràng, người ta có thể thấy đồng tử hắn co lại rồi đột nhiên giãn ra.

Ngay sau đó, giữa chân mày của hắn hơi nhíu lại, mắt mở to, cánh mũi phập phồng.

…Đây là biểu hiện của sự kinh hãi.

Triệu Hướng Vãn một lần nữa ép hỏi: "Cô ấy là A Hà, đúng không?"

Cổ họng A Cường phát ra tiếng ực ực kỳ lạ.

Ban nãy A Cường luôn cúi đầu, hoàn toàn không chú ý đến việc các cảnh sát ngồi sau bàn thẩm vấn đang làm gì. Thậm chí dù có nhìn thấy Quý Chiêu cầm giấy bút, hắn cũng nghĩ đó là ghi chép cuộc thẩm vấn như các cảnh sát khác.

[Làm sao bọn họ có thể có ảnh của A Hà?]

[A Hà đã c.h.ế.t từ lâu rồi.]

[Sao lại có cả hình toàn thân?]

Quý Chiêu vẽ một nữ phục vụ, đang bưng khay thức ăn.

Hai b.í.m tóc lớn, áo sơ mi hoa nhỏ, thắt một chiếc tạp dề trắng quanh eo, eo thon, chân dài, m.ô.n.g đầy đặn, đôi mắt to linh hoạt, xinh đẹp hoang dã, giống như bông cúc dại nở rộ giữa đồng quê.

Dù biết rằng A Hà đã chết, nhưng A Cường không thể rời mắt, tâm hồn hắn đã bị cuốn hút bởi hình ảnh của A Hà mà hắn đã nhớ thương suốt hàng chục năm qua.

Hắn cố gắng mở to mắt, chăm chú nhìn vào bức tranh này, đôi mắt u buồn cuối cùng đã lấp lánh một tia sáng khác lạ.

Hắn mở miệng mấy lần, cuối cùng những tiếng ực ực trong cổ họng cũng hóa thành lời nói.

"A Hà, A Hà!"

"Đúng là A Hà của tôi…"

"Cô ta đã trở về, đúng không? Cô ta quay về tìm tôi, phải không?"

Triệu Hướng Vãn khẽ nói: "Cô ấy quay về tìm ông làm gì? Đòi mạng ông sao?"

Giọng nói của cô tuy nhẹ nhưng sắc bén, xuyên thẳng vào trái tim mục nát từ lâu của A Cường.

"A...!"

Sau tiếng hét thảm, A Cường bất ngờ làm một hành động khiến mọi người đều không ngờ tới.

Hắn đột ngột giơ hai tay bị còng lên, khuỷu tay chống lên trán, làm động tác như đang cầu nguyện.

Hắn cố gắng co chân lại, nhưng chân hắn cũng bị trói, không thể nhấc lên, đành cố gập người, thu mình lại.

Cơ thể A Cường bắt đầu run rẩy, miệng lẩm bẩm không ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-871-phong-tham-van-bong-nhien-tro-nen-co-phan-ky-bi.html.]

"Thiên linh linh, địa linh linh, các vị thần tiên hiện linh đi, đuổi tà khắp trời, trải kiếp thế, trừ bệnh dịch, ngăn tai họa, hàng phục yêu ma quỷ dữ, hóa thành cát tường... Thái Thượng Lão Quân khẩn cấp như luật lệnh."

Ban đầu Triệu Hướng Vãn không biết hắn lẩm bẩm gì, đến khi nghe rõ thì không nhịn được cười.

Người này định ngay tại đây làm phép trừ tà sao?

Triệu Hướng Vãn nghiêm giọng quát: "Không làm chuyện trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa. Lư Phú Cường, rốt cuộc ông đã làm gì?"

A Cường dường như hoàn toàn không nghe thấy lời của Triệu Hướng Vãn, chỉ biết giơ tay che trán và mặt, miệng lẩm bẩm càng lúc càng nhanh.

Trong câu thần chú, còn xen lẫn một số từ ngữ mà Triệu Hướng Vãn nghe hiểu được.

"Ác quỷ lui, nhanh!"

"Hồn quay về quê nhà, đi!"

"Mọi thứ suy nghĩ, đều đã qua, tan biến…"

Trong đó còn xen lẫn "Thiên linh linh, địa linh linh... Thái Thượng Lão Quân khẩn cấp như luật lệnh" khiến phòng thẩm vấn bỗng nhiên trở nên có phần kỳ bí.

Bóng đèn huỳnh quang theo dòng điện nhấp nháy, lúc sáng lúc tối, khiến căn phòng thêm phần u ám, A Cường càng lẩm bẩm nhanh hơn.

Hiển nhiên cuộc thẩm vấn đã đến bế tắc, Triệu Hướng Vãn biết A Cường đã tự phong bế bản thân, căn bản là không thể hỏi thêm gì, cô đành đứng dậy, chuẩn bị kết thúc cuộc thẩm vấn hôm nay.

Tuy nhiên, Chúc Khang có biểu hiện khác thường.

Ánh mắt Chúc Khang chăm chú nhìn chằm chằm vào khuỷu tay trái của A Cường.

Vì động tác giơ tay che đầu, ống tay áo của A Cường tuột xuống, lộ ra cánh tay gầy gò, ngăm đen.

Ngay chỗ giữa khuỷu tay, có một hình xăm kỳ lạ.

Một hình xăm tối màu, tạo thành vòng tròn từ ba lưỡi d.a.o xoắn.

Trong đầu Chúc Khang đột nhiên xuất hiện nhiều mảnh ký ức.

…Đêm mưa

…Bóng tối

…Tia chớp

…Tiếng sấm

Ánh sáng. Cánh tay trần, họa văn trên cánh tay, ánh d.a.o lóe lên!

Tiếng hét thảm thiết, ánh máu.

Cô bé đầu đầy máu, nhưng đôi mắt vẫn mở to, đưa ngón tay lên môi, khẽ "suỵt…"

Cơn đau đầu dữ dội khiến Chúc Khang khẽ rên lên.

Triệu Hướng Vãn với Quý Chiêu ngay lập tức nhận thấy điều bất thường, cùng lúc nhìn về phía Chúc Khang.

Triệu Hướng Vãn dừng cuộc thẩm vấn, yêu cầu A Cường ký vào biên bản và hoàn tất quy trình, sau đó nhanh chóng đưa Chúc Khang trở về văn phòng.

Cao Quảng Cường, Chu Phi Bằng chưa trở lại, hai đội khác vẫn đang thẩm vấn.

Triệu Hướng Vãn để Chúc Khang ngồi xuống, ánh mắt nghiêm túc: "Xảy ra chuyện gì?"

Loading...