Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 875: Quá Nhiều Xác Chết!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:15:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sau khi chúng tôi tốt nghiệp cấp hai, chẳng có việc gì làm, cả ngày cầm mấy quyển sách nhảm nhí g.i.ế.c thời gian. Lúc đó tôi với Cung Tứ Xuân, Lư Thượng Võ đọc Thủy Hử, bỗng nhiên nổi hứng, định kết nghĩa, cắt m.á.u ăn thề. Thượng Võ đầu óc linh hoạt, đặt cho hội một cái tên là Tam Đao Hội. Tứ Xuân thích vẽ, liền lấy mực xanh và kim xăm lên tay chúng tôi một hình xăm. Trong Thủy Hử không phải có Cửu Văn Long Sử Tiến sao? Toàn thân là hình xăm rất đẹp.”

“Có tên hội, có hình xăm, tiếp theo là phải làm một vụ lớn trong giang hồ.”

“Thượng Võ nói, trong Thủy Hử muốn lên Lương Sơn làm hảo hán phải có công danh, năm xưa Lâm Xung gia nhập bọn cướp cũng phải g.i.ế.c người để chứng đạo, nên chúng tôi cũng phải mang ba con d.a.o để tập luyện lòng can đảm. Thực ra tôi rất sợ, nhưng không chịu nổi sự thúc giục của họ, nên bàn bạc xem g.i.ế.c ai.”

“Tứ Xuân nói, g.i.ế.c chú họ của mình là Cung Đại Tráng cùng gia đình. Tôi hỏi tại sao, chẳng phải là họ hàng sao?”

“Tứ Xuân bảo, ông nội hắn và cha của Cung Đại Tráng là anh em ruột, nhưng từ khi phân đất trong thời kỳ cải cách đất đai, hai bên đã không còn thân thiết. Cha mẹ của Cung Đại Tráng khỏe mạnh, làm ăn giỏi, chỉ sinh một mình anh ấy, tốt nghiệp cấp ba rồi tìm cách đưa anh ấy lên thành phố làm công nhân, ngày càng khá giả. Còn gia đình Tứ Xuân thì lại khốn khó do ông bà sức khỏe yếu, nhà có sáu đứa con, ngày càng lụn bại. Năm ngoái Tứ Xuân muốn học tiếp cấp ba, nhà không có tiền, sang nhà Cung Đại Tráng mượn nhưng anh ấy không cho mượn.”

“Có lẽ vì những chuyện này mà Tứ Xuân căm ghét cả nhà Cung Đại Tráng, quyết định ra tay. Hắn còn nói, vì là người thân nên không ai nghi ngờ hắn ra tay. Cả ba chúng tôi cùng ở nhà tôi ở thôn Tiểu Loan mấy ngày, để mọi người biết cả ba ở cùng một chỗ, không có mặt ở thôn Tửu Loan. Chờ một đêm mưa, lúc hai giờ sáng khi mọi người đều ngủ say, chúng tôi cầm ba con d.a.o làm bếp, men theo đường đất băng qua cầu, đến nhà Cung Đại Tráng, lần lượt g.i.ế.c hai người già, rồi hai người lớn, cuối cùng là hai đứa nhỏ. Tiện thể cướp hết tài sản nhà họ, để cảnh sát tưởng đây là vụ cướp.”

“Cung Tứ Xuân quen thuộc nhà cửa, quen thuộc phòng ốc, dẫn chúng tôi vào từ cửa sau nhà bếp, rồi lần lượt g.i.ế.c từng phòng. Cung Tứ Xuân ra tay thật tàn độc, hắn giơ d.a.o chém, nhắm vào đầu mà chém. Phòng đầu tiên là hai ông bà già, chỉ trong hai phút, không một tiếng động, đã g.i.ế.c xong; phòng thứ hai là hai người lớn, c.h.é.m c.h.ế.t Cung Đại Tráng rồi, vợ hắn tỉnh dậy, bảo vệ đứa con trong lòng, Tứ Xuân liền g.i.ế.c luôn chị dâu mình, rồi ném đứa bé cho Lư Thượng Võ. Thượng Võ run rẩy đ.â.m c.h.ế.t đứa bé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-875-qua-nhieu-xac-chet.html.]

Sau đó, Cung Tứ Xuân nói còn một đứa trẻ nữa, bảo tìm ra để giết.

Cả ba đi đến phòng thứ ba. Trời tối, không có ánh sáng, một tia sét lóe lên, thấy một bé gái đứng chân trần bên giường, mắt mở to đầy sợ hãi nhìn chúng tôi.

Lư Thượng Võ nói: “Là bé gái sao? Tiếc thật.”

Cung Tứ Xuân bực mình giục: “Mau lên, lấy đồ rồi đi.”

Hắn nhìn tôi, đẩy tôi về phía trước: “Đứng ngẩn ngơ làm gì? Mau g.i.ế.c nó đi! Cậu chưa ra tay lần nào, còn muốn gia nhập hội không?”

Tôi không còn cách nào khác, đành bước lên, c.h.é.m vào đầu nó nhiều nhát, trong cơn hoảng loạn suýt vấp ngã, lại bị Tứ Xuân mắng. Tôi sợ đến mức c.h.ế.t khiếp, thực sự hoảng loạn, nhiều m.á.u quá! Quá nhiều xác chết!

Chúng tôi mặc áo mưa, đi ủng, lén lút về nhà tôi, thay quần áo và giày, rửa sạch trong đêm, ngủ đến sáng. Ngày hôm sau, cảnh sát đến từng thôn điều tra, lúc đầu chúng tôi còn lo sợ, nhưng thấy cảnh sát điều tra qua lại mà không hề nghi ngờ nhóm chúng tôi chỉ là những đứa trẻ nửa lớn nửa nhỏ, chẳng phát hiện được gì, lúc đó tôi mới yên tâm.”

"Thực ra tôi vẫn sợ lắm, thật đấy, rất sợ. Nhắm mắt lại là tôi lại nghe thấy âm thanh lưỡi d.a.o c.h.é.m vào xương sọ, thấy cảnh tượng m.á.u tươi văng tung tóe khi d.a.o rút ra khỏi thịt. Tôi đã gặp ác mộng suốt hai năm liền, cứ đến tối là tôi lại cầm con d.a.o bếp đi vòng quanh nhà. Người tôi gầy rộc đi, mất cả hình dạng. Sau đó, tôi bỏ nhà ra đi, lang thang khắp nơi. Tôi chịu nhiều khổ cực, cũng kiếm được ít tiền, nhưng dù có bao nhiêu tiền đi nữa cũng không thể giúp tôi thoát khỏi cơn ác mộng đó. Tôi không thể nào ngủ cùng người khác trên cùng một chiếc giường vào ban đêm, chỉ cần nằm xuống là tôi lại thấy rùng mình. Tôi đã cố, thực sự đã cố, nhưng... tôi lại ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t A Hạ.”

“Hôm đó, cuối cùng chúng tôi cũng bên nhau, A Hạ nằm cạnh tôi, tôi ôm cô ấy mà cảm thấy như mình đã ôm trọn cả thế giới. Nhưng đến sáng hôm sau, tôi phát hiện giường đầy máu, trên đầu, trên người A Hạ bị c.h.é.m hơn mười nhát, còn trên tay tôi... vẫn đang cầm con d.a.o bếp.”

Loading...