Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 885: Cuối Cùng Cũng Tìm Thấy Một Hồ Sơ

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:23:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Chỉ là bệnh dạ dày của mình, không thể bị đói, không thể ăn đồ cứng và cũng không thể ăn cay. Nếu như bọn họ làm việc cả đêm, thế thì mình thật sự không thể theo họ rồi.]

Nghe được tiếng lòng của Lý Thương Minh, Triệu Hướng Vãn mỉm cười nói: “Cảnh sát Lý, chúng tôi mời anh ăn tối chung nhé? Trên đường tới đây chúng tôi có nhìn thấy có một quán ăn nằm trên con đường cạnh đồn cảnh sát này, tên nghe cũng khá thú vị, bán món cháo trắng ăn kèm với một vài món ăn mặn tự chọn, không biết anh có chịu nể mặt chúng tôi không nhỉ?”

Lý Thương Minh nghe thấy cô cảnh sát từ sở cảnh sát thành phố này nói chuyện mang theo khẩu âm của người huyện La, thái độ ôn hoà, thoải mái, trong lòng anh ấy cũng sinh ra ấn tượng tốt: “Được chứ, vậy thì chúng ta đi thôi. Ăn no trước, có thực mới vực được đạo mà không phải sao?” Anh ấy cũng không hỏi vì sao tối nay bản thân phải làm thêm giờ trong khi việc này có thể để sang ngày hôm sau. Dù sao chủ nhiệm Phan đã giao phó, phải hết sức phối hợp.

Sau khi dùng bữa xong xuôi, quan hệ giữa bọn họ được kéo gần hơn rất nhiều.

Lý Thương Minh nói: “Mọi người chọn quán tốt thật, tôi có bệnh viêm dạ dày, chỉ có thể ăn mấy món mềm thôi. Nói thật, nếu không phải cảnh sát Triệu đề xuất ăn ở quán này, tôi thật sự sẽ không đi ăn tối cùng mọi người đâu.”

Chúc Khang lại múc cho anh ấy thêm một chén cháo nhỏ: “Cảnh sát Lý, bình thường đồn cảnh sát các anh có tăng ca nhiều không?”

Lý Thương Minh thở dài một cái: “Nhiều chứ, vừa đến là đã phải tăng ca rồi đấy.”

Chúc Khang hỏi lại: “Thế tôi thấy dường như hôm nay mọi người đều đã tan làm rồi đúng không?”

Lý Thương Minh cười ha ha một tiếng: “Sở trưởng Cung đến thành phố Tinh để họp rồi, mọi người cũng theo đó mà được thả lỏng.”

Chu Như Lan trợn tròn hai mắt: “Nói thế nào thì cũng phải có người trực chứ?”

Lý Thương Minh cười cười: “Đương nhiên là phải có rồi, nhưng cũng không quá chặt chẽ.”

Triệu Hướng Vãn hỏi: “Bình thường sở trưởng Cung nghiêm túc lắm sao ạ?”

Nụ cười trên mặt Lý Thương Minh biến mất: “Đúng là có một chút.”

[Nếu không phải quan hệ giữa cậu ta và cục trưởng Lư khá tốt, có mấy ai nguyện ý nhìn gương mặt đáng ghét của tên đó mỗi ngày đâu chứ? Cả ngày lẫn đêm đều cho rằng bản thân mình lợi hại, hệt như một vị vua miệt vườn vậy, làm ô uế hết cả đồn cảnh sát, tôi khinh!]

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: “Cảnh sát Lý, sở trưởng Cung đi công tác bao giờ mới về?”

Lý Thương Minh lắc đầu một cái: “Chuyện này phải hỏi Tiểu Nhâm ở phòng hành chính rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-885-cuoi-cung-cung-tim-thay-mot-ho-so.html.]

[Tiểu Nhâm là tay sai của tên sở trưởng Cung này mà, hỏi cậu ta là rõ ràng nhất.]

Triệu Hướng Vãn giả vờ tò mò: “Gần đây tôi không nghe nói trong hệ thống công an có huấn luyện hay hội nghị quan trọng gì, sở trưởng Cung đến thành phố Tinh để họp gì thế?”

Trên mặt Lý Thương Minh thoáng hiện lên nụ cười giễu cợt: “Ai mà biết được.”

[Họp hành gì đâu chứ? Chỉ là đến thành phố Châu để vui chơi ăn uống mà thôi. Người của Tam Thôn Loan đối đãi với sở trưởng Cung hệt như Bồ Tát, cứ dăm bữa nửa tháng lại đưa cậu ta đến mấy khách sạn năm sao ở thành phố Tinh để ăn chơi thoải mái. Chỉ với điểm này, còn gì gọi là cán bộ nhà nước nữa chứ, đúng là một tên cặn bã!]

Xem ra, mặc dù cũng khá nổi danh với quần chúng, nhưng người ghét anh ta cũng không ít.

Đây là chuyện tốt.

Điều này cũng đại diện cho việc dễ dàng cô lập anh ta.

Khách sạn năm sao ở thành phố Tinh? Thế chẳng phải là khách sạn Tứ Quý sao?

Trong lòng Triệu Hướng Vãn thầm cảm thấy vui mừng, quá tốt!

Sau khi hỏi thăm tình hình tại đồn cảnh sát ở bến xe này, năm người ăn uống no say, nhanh chóng quay trở lại đồn cảnh sát tiếp tục công việc.

Trong phòng họp, đèn đuốc vẫn còn sáng choang, tại Tam Thôn Loan có khoản mấy ngàn bộ hồ sơ hộ khẩu, vậy nên lượng công việc vô cùng lớn. Không những thế, vào thập niên 90, máy tính vẫn chưa được sử dụng rộng rãi, vậy nên toàn bộ đều là tài liệu giấy. Nếu không có sự tỉ mỉ và chuyên nghiệp của Chu Như Lan, nếu muốn tìm ra được tài liệu có ích trong số một đống tài liệu chất như núi thế này, hẳn là phải tốn hết mấy ngày.

Sau ba tiếng đồng hồ tìm kiếm, Lý Thương Minh nằm ngủ gật bên cạnh bàn.

Tuy nhiên bốn người Chúc Khang vẫn hừng hực ý chí chiến đấu.

Trong một đống hồ sơ hộ khẩu chất cao như núi, hồ sơ được tìm thấy đầu tiên là của Lư Thượng Võ.

Cuối cùng cũng tìm thấy một cái!

Triệu Hướng Vãn lấy giấy bút, bắt đầu ghi chú lại toàn bộ thông tin có trong hồ sơ.

Quý Chiêu lại có trí nhớ tốt, anh chỉ cần liếc sơ qua một cái là có thể ghi nhớ được toàn bộ nội dung, cho nên Triệu Hướng Vãn chỉ ghi chú lại các tin tức quan trọng mà thôi, những tin tức còn lại chỉ cần đến tìm Quý Chiêu là được.

Loading...