Lư Thượng Võ, sinh năm 1959, chủ hộ là Lư Quốc Vĩ, Lư Thượng Võ là con trai thứ hai. Vào năm 1977, anh ta rời khỏi quê hương ra ngoài làm việc.
Chúc Khang có chút nóng nảy: “Đã chuyển đi rồi? Thế bây giờ anh ta đang ở đâu rồi?”
Triệu Hướng Vãn híp mắt một cái: “Hòa thượng chạy, miếu không chạy. Chúng ta hãy nhớ kĩ toàn bộ thông tin trong hồ sơ hộ khẩu của mấy người này đi. Lư Quốc Vĩ qua đời vì bệnh, nhưng mẹ của Lư Thượng Võ, Tôn Hữu Mẫn thì vẫn còn sống. Hiện giờ bà ta đang sống ở Tam Thôn Loan cùng anh cả của Lư Thượng Võ, Lư Thượng Văn.”
Nhóm Triệu Hướng Vãn cũng nhanh chóng tìm được người thứ hai, Cung Tứ Xuân!
Cung Tứ Xuân, sinh năm 1959, chủ hộ là Cung Đại Lợi. Cung Tứ Xuân là con trai thứ tư trong nhà. Vào năm 1975, anh ta chuyển ra khỏi quê hương để đi học trung học phổ thông, lý do không được ghi rõ.
Chúc Khang càng nóng nảy hơn: “Sao lại không ghi rõ nguyên nhân chứ?”
Chu Như Lan giải thích: “Việc chuyển hộ khẩu chỉ cần đơn xin của cá nhân, giấy chứng nhận chuyển đi từ nơi cư trú cũ, giấy tiếp nhận từ nơi cư trú mới, và cả giấy tờ tùy thân, bấy nhiêu thôi là đã đủ điều kiện phê duyệt rồi. Còn về phần nguyên nhân tại sao, lý do chuyển đi thì có vô số, thuyên chuyển công việc, đi làm ở nơi khác, tuyển dụng cán bộ, hoặc dựa vào thân nhân.”
Chúc Khang chỉ đành phải ghi lại toàn bộ thông tin thân nhân của Cung Tứ Xuân. Ông bà nội của Cung Tứ Xuân đều đã qua đời, nhưng cha mẹ vẫn còn sống, anh cả Cung Nhất Hạ, anh hai Cung Nhị Thu đều đang sống tại Tam Thôn Loan, bọn họ đều đã kết hôn và có con. Chị ba, em năm và em sáu đều là con gái, vậy nên bọn họ đều đã chuyển hộ khẩu sau khi lấy chồng.
Còn một người cuối cùng, gia đình của Lư Phú Cường.
Lư Phú Cường là anh cả trong nhà, dưới hắn còn có hai người em trai và một cô em gái. Hai mươi năm trôi qua, cha mẹ Lư Phú Cường đều đã qua đời vì bệnh, hai người em trai thì một người đã chuyển ra ngoài sinh sống, còn một người khác vẫn ở lại Tam Thôn Loan. Em gái cũng chuyển ra ngoài sau khi lấy chồng. Còn Lư Phú Cường, bởi vì suốt mười mấy năm hắn không liên lạc gì với gia đình, thế nên bị liệt vào danh sách những người mất tích, đã bị xoá bỏ khỏi hộ khẩu rồi.
Từ phương diện pháp luật mà nói, Lư Phú Cường đã c.h.ế.t rồi.
Một đợt im lặng kéo dài.
Mấy vụ án xảy ra liên tiếp nhau, đã thay đổi cuộc đời của không chỉ một mình Chúc Khang (trên thực tế là Cung Dũng), tất cả những người có liên quan đều thay đổi.
Chúc Khang định sẽ chính miệng mình nói cho Lư Phú Cường biết, trên phương diện pháp luật hắn là một người đã chết, Chúc Khang thật sự rất mong đợi được nhìn thấy vẻ mặt của hắn khi nghe được tin tức này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-886-su-viec-thay-doi-cuoc-doi-cua-rat-nhieu-nguoi.html.]
Cả nhóm bận rộn suốt một đêm cuối cùng cũng thu được kết quả.
Sau khi cảm ơn Lý Thương Minh, bốn người nhanh chóng lái xe quay trở về nhà khách.
Suốt dọc đường đi, ánh đèn đường được chiếu sáng choang.
Đêm đã khuya, trên đường không một bóng người, lúc chạy ngang qua bến xe, cũng không còn vẻ náo nhiệt như ban ngày nữa.
Tất cả cửa hàng ven đường đều đã đóng cửa, trên đường là một mảnh trống rỗng.
Chúc Khang thở dài một hơi: “Bận rộn suốt cả một ngày, cuối cùng cũng xem như là có chút thu hoạch.”
Triệu Hướng Vãn biết hiện giờ trong lòng anh ấy đang rất rối ren, thế là lên tiếng an ủi: “Ngày mai vẫn phải đến tìm người của Tam Thôn Loan để tiến hành điều tra. Chúng ta sẽ không trực tiếp đến đó mà nhờ cảnh sát Lý dùng danh nghĩa điều tra hộ khẩu để mời họ tới đồn cảnh sát.”
Chu Như Lan cũng tán thành với ý tưởng của Triệu Hướng Vãn: “Cách này tốt đấy, vừa an toàn, vừa bảo mật.”
Đến ngày hôm sau, bốn người Triệu Hướng Vãn lại đến tìm Lý Thương Minh.
Vẫn là ở tại phòng họp kia, thế nhưng hôm nay cuối cùng bọn họ cũng gặp được nhân thân của Cung Tứ Xuân và cả Lư Thượng Võ.
Cha mẹ Cung Tứ Xuân vừa nhìn thấy Chúc Khang, con ngươi co rút lại một cái: Người này rất giống Cung Đại Tráng.
Quan hệ giữa Cung Đại Lợi và Cung Đại Tráng cũng không tốt lắm. Mặc dù cả hai là anh em chú bác, cùng ông bà nội, thế nhưng bởi vì đất đai mà kết thù với nhau. Hơn nữa, cuộc sống của Cung Đại Tráng tốt hơn ông ta quá nhiều, thế nên trong lòng cũng cảm thấy ghen tị. Nhưng khi cả nhà Cung Đại Tráng bị sát hại, cả thôn cũng bị phá bỏ và di dời, có rất nhiều chuyện đã bị lãng quên.
Hôm nay đột nhiên nhìn thấy một thanh niên giống hệt Cung Đại Tráng, trong lòng Cung Đại Lợi cảm thấy có chút hồi hộp.
Chúc Khang cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề, hỏi thẳng: “Cung Đại Lợi, hiện giờ con trai ông, Cung Tứ Hỉ đang ở đâu?”
Cung Đại Lợi và vợ đưa mắt nhìn nhau một cái: “Đồng chí cảnh sát, cậu hỏi chuyện này làm gì?”