Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 898: Kẻ Sát Hại Cả Gia Đình Anh Ấy, Đang Ở Ngay Trước Mặt!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:23:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng tử Lư Huy co rút lại: “Phan Lỗi là người của các cô?”

Triệu Hướng Vãn gật đầu: “Đúng, anh ấy nghe tôi.”

Trong đầu Lư Huy lóe lên vô số suy nghĩ, anh ta nhanh chóng cân nhắc đối sách.

Phan Lỗi là dưới trướng của ai?

Là ai muốn triệt hạ anh ta? Kiều Kiến, Lưu Tỏa Trụ, hay là Phó Chủ tịch huyện Lý?

Anh ta mà ngã ngựa, chẳng lẽ Phan Lỗi có thể lên sao? Buồn cười!

Anh ta chăm chú nhìn Triệu Hướng Vãn, hỏi: “Sĩ quan Triệu, các cô tính làm gì tôi? Cô còn trẻ, không biết đấu đá chính trị tàn khốc thế nào. Người trên bảo cô đưa tôi về, nhưng không hề có bất kỳ thủ tục nào, khi có chuyện xảy ra, hắn sẽ đổ hết trách nhiệm lên cô, hắn sẽ được thăng quan phát tài, còn con đường chính trị của cô và các đồng nghiệp đều tiêu tan. Đáng tiếc nhỉ.”

Triệu Hướng Vãn nhíu mày: “Thật vậy sao?”

Lư Huy nói: “Cô nói cho tôi biết, người đứng sau cô là ai. Tôi đảm bảo sẽ phối hợp với công việc của cô, tuyệt đối không phản kháng. Nếu có ai hỏi, cứ bảo là tôi định đến đội điều tra hình sự của các cô tham quan, thế nào?”

Triệu Hướng Vãn có chút d.a.o động: “Thấy anh còn khá thật thà, vậy tôi sẽ nói thật cho anh nghe.”

Lư Huy nín thở, chăm chú lắng nghe.

[Là ai? Là ai muốn hại mình? Chỉ cần Triệu Hướng Vãn nói ra, mình sẽ có cách ứng phó.]

[Ở huyện này mình cũng đã cắm rễ bao năm, không có chỗ dựa nào làm sao leo lên nổi.]

Triệu Hướng Vãn hờ hững đáp: “Tên cụ thể thì không thể nói, nhưng có thể nhắc anh một chút.”

Lư Huy bị cô làm cho tò mò đến ngứa ngáy, vội vã hỏi: “Được, nói đi.”

Triệu Hướng Vãn làm ra vẻ nghiêm túc: “Lãnh đạo huyện.”

Lư Huy như bừng tỉnh, mắt đầy tức giận.

[Mẹ nó, quả nhiên là Lý Lập Dân!]

Triệu Hướng Vãn thầm nghĩ, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn của chúng ta. Phó Chủ tịch huyện Lý Lập Dân, xem ra là một lãnh đạo tốt.

Sau khi biết được đối thủ, Lư Huy bắt đầu suy tính nhanh chóng.

Triệu Hướng Vãn thấy anh ta im lặng, bèn nhẹ nhàng đề nghị: “Tôi sẽ mở còng tay cho anh, nhưng anh phải ngoan ngoãn, được không?”

Giờ đây, sau khi chắc chắn đây là cuộc đấu đá chính trị, Lư Huy không còn sợ hãi. Ngược lại, anh ta còn trấn an Triệu Hướng Vãn, “con gà mờ” cảnh sát hình sự này: “Đương nhiên rồi, cô đối xử chân thành với tôi, tôi cũng sẽ cố gắng phối hợp.”

Chúc Khang đang tập trung lái xe, thấy cảnh tượng này thì thầm thán phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-898-ke-sat-hai-ca-gia-dinh-anh-ay-dang-o-ngay-truoc-mat.html.]

Triệu Hướng Vãn đúng là giỏi trò “giả heo ăn thịt hổ” người bình thường có đuổi cũng không kịp. Nếu cô muốn kết bạn với ai, người đó sẽ hết lòng hết dạ với cô. Nhưng nếu ai trở thành kẻ thù của cô, thì chỉ có con đường diệt vong.

Nghĩ đến cảnh đối đầu trong phòng họp với gia đình Cung, Lư, Chúc Khang lại sục sôi nhiệt huyết. Làm tốt lắm!

Ba tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh.

Dọc đường, Lư Huy nói chuyện phiếm với Triệu Hướng Vãn, anh ta tự tin là đã nắm được toàn bộ sự việc, thậm chí đã có sẵn đối sách. Anh ta cảm thấy rất có cảm tình với cô cảnh sát mới vào nghề, người biết gì nói nấy như cô bé gà mờ này.

Nhưng anh ta đâu biết rằng, Triệu Hướng Vãn đã moi sạch thông tin từ anh ta.

Chiếc xe jeep đỗ lại ở bãi đỗ xe của Sở Công an thành phố, năm người bước xuống xe.

Triệu Hướng Vãn và Chu Như Lan vẫn kèm Lư Huy ở giữa, nhưng vẻ ngoài lại tươi cười nói chuyện vui vẻ: “Giám đốc Lư, mời anh tham quan Sở Công an của chúng tôi.”

Lư Huy không bị còng tay, cũng không bị trói, ngoan ngoãn đi theo bọn họ.

Quý Chiêu nhìn Triệu Hướng Vãn.

[Anh về nhà nấu cơm trước, em nhanh chóng về ăn nhé.]

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: “Chắc là không có thời gian ăn rồi.”

Thời gian thẩm vấn giới hạn trong 12 tiếng, phải tranh thủ từng giây.

Quý Chiêu có chút thương xót nhưng vẫn hiểu cho cô.

[Vậy anh về nhà hàng Tứ Quý, nhờ đầu bếp nấu canh cho em.]

Triệu Hướng Vãn đáp: “Được.”

Nếu không gặp Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn thật không tưởng tượng nổi mình có thể ở bên cạnh một người đàn ông nào khác, cùng sống chung, cùng làm việc. Quý Chiêu tuy ít nói, nhưng anh hiểu cô, hiểu công việc của cô, tôn trọng lựa chọn của cô, luôn sẵn sàng đồng hành với cô trong mọi hoàn cảnh.

Lần đi công tác ở huyện La này, dù Quý Chiêu không góp phần gì lớn, nhưng có anh bên cạnh, cô cảm thấy yên tâm.

Chúc Khang quay đầu lại, cười nói: “Quý Chiêu, cậu đói không? Có muốn ghé vào căng tin ăn tạm gì không?”

Cảnh sát hình sự khi bận rộn, thường phải vừa cầm hộp cơm vừa làm việc. Thời gian không đợi ai. Quý Chiêu lắc đầu, vẫy tay chào tạm biệt rồi rời đi.

Lúc Chúc Khang vừa quay đầu, Lư Huy mới nhìn thấy mặt anh ấy.

“Á!”

Lư Huy giật b.ắ.n người, thốt lên một tiếng kinh ngạc.

Chúc Khang và Lư Huy chạm mắt nhau.

Kẻ sát hại cả gia đình anh ấy, đang ở ngay trước mặt!

Vừa nãy, Chúc Khang chỉ tập trung lái xe, không dám quay lại nhìn vì sợ bị ảnh hưởng tâm lý.

Loading...