Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 900: Chiếc Ô Che Chắn

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:23:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biết trước Hứa Tung Lĩnh sẽ nổi giận, Triệu Hướng Vãn tranh thủ nói trước khi anh ta kịp mở miệng: “Sĩ quan Hứa, thầy mau làm giúp em tờ lệnh triệu tập đi, em còn thiếu cái thủ tục đó.”

Hứa Tung Lĩnh nghiến răng: “Em… em…”

Triệu Hướng Vãn thúc giục: “Em vừa rồi dỗ được Lư Huy đồng ý hợp tác điều tra rồi. Nhanh lên nhanh lên, làm cái lệnh triệu tập để đảm bảo thủ tục hợp pháp trước đã.”

Hứa Tung Lĩnh không có cách nào khác, đành gọi điện xử lý. Xong xuôi một loạt thủ tục, Triệu Hướng Vãn cầm tờ lệnh triệu tập vừa mới in xong quay lại phòng triệu tập, bảo Lư Huy ký vào.

Lư Huy vừa định mở miệng hỏi thì Triệu Hướng Vãn nháy mắt: “Yên tâm, yên tâm, anh phối hợp với chúng tôi thì tôi cũng sẽ đáp ứng yêu cầu của anh. Tôi vừa gọi cho Nhậm Dương, nói lại lời anh dặn với anh ấy rồi, anh ấy bảo anh cứ yên tâm.”

Lúc này Lư Huy mới yên lòng, nhìn dòng chữ “nghi phạm hình sự Lư Huy” nổi bật trên lệnh triệu tập, anh ta cau mày, cười khẩy: “Để hạ bệ tôi, các người quả thật tốn không ít công sức đấy.”

Anh ta phóng bút ký tên mình vào, xong xuôi đặt bút xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi.

[Bất kể là bịa ra chuyện gì, trong mười hai tiếng này đừng hòng ép tôi nói nửa lời.]

[Cục công an tỉnh thì sao chứ? Huyện La thuộc sự quản lý của khu Việt Châu, cục công an thành phố Tinh không có quyền chỉ đạo tôi.]

[Chờ tôi ra ngoài, nhất định sẽ xử lý tên Lý Lập Dân đó!]

Triệu Hướng Vãn cầm lệnh triệu tập bước ra ngoài, ánh nắng bên ngoài tỏa sáng rực rỡ.

Dưới ánh sáng rực rỡ ấy, sao lại tồn tại loại tội ác và hắc ám như vậy được chứ?

Quay trở lại văn phòng cục trưởng, Hứa Tung Lĩnh đang quát Chúc Khang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-900-chiec-o-che-chan.html.]

“Tôi hiểu tâm trạng của cậu, nhưng chúng ta là cảnh sát, cảnh sát phá án phải nghiêm túc tuân thủ pháp luật, quy định, và điều lệ, không được vượt quá giới hạn pháp luật cho phép.”

“Cung Tứ Hỷ là Cung Hữu Lâm? Lư Huy là Lư Thượng Vũ? Bằng chứng đâu?”

“Đáng lẽ các cậu phải trở về báo cáo trước, đợi chúng ta phối hợp với sở công an tỉnh, cơ quan công an khu Việt Châu rồi mới hành động tiếp! Biết không, giờ chúng ta rất bị động rồi?”

Chúc Khang rụt cổ chịu trận cơn giận của Hứa Tung Lĩnh, nhưng không quên bảo vệ Chu Như Lan.

“Cục trưởng Hứa, nếu cục trưởng muốn mắng thì cứ mắng tôi đi. Chu Như Lan thực ra đã từng nêu ý kiến cách này quá táo bạo, nhưng vì tôi muốn báo thù nên không nghe. Đây là trách nhiệm của tôi, có xử phạt thì phạt mình tôi là đủ.”

Hứa Tung Lĩnh cười lạnh: “Cậu cũng biết trọng nghĩa khí đấy nhỉ?”

Triệu Hướng Vãn đẩy cửa bước vào, ngắt lời Hứa Tung Lĩnh: “Cục Hứa, bây giờ thời gian gấp gáp, mọi người đừng lãng phí thời gian nữa. Tôi báo cáo ngắn gọn kế hoạch của mình, vụ án này lớn lắm, lớn đến nỗi e rằng cục chúng ta không gánh nổi, còn phải nhờ đến sở công an tỉnh hỗ trợ.”

Hứa Tung Lĩnh bán tín bán nghi: “Chẳng phải là vụ thảm sát diệt môn hai mươi năm trước sao? Sao phải cần đến sự hỗ trợ của sở công an tỉnh?”

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: “Vụ án diệt môn chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Điều quan trọng là thiếu niên mười sáu tuổi năm đó dám g.i.ế.c người, không chỉ trưởng thành mà còn thâm nhập vào hệ thống công an. Dưới lớp áo cảnh phục, khí phách sát nhân càng trở nên kiêu căng ngạo mạn. Tam Thôn Loan dính líu đến tệ nạn mại dâm, cờ bạc, ma túy và buôn người, việc này Cung Trường Thủy đã thừa nhận. Ban đầu chúng ta định liên kết với cục công an huyện La để hành động, nhưng giờ xem ra, thật may mắn là tôi, Chúc Khang và Chu Như Lan đã đến đây. Nếu không, khi vừa gọi điện thoại, chắc chắn tội phạm ở Tam Thôn Loan đã chạy sạch, cảnh sát chắc chắn sẽ thất bại trong việc vây bắt.

Tại sao? Vì Tam Thôn Loan thuộc quản lý của đồn công an bến xe, mà trưởng đồn Cung Hữu Lâm chính là kẻ sát nhân Cung Tứ Hỷ năm xưa; hắn ta cùng kẻ sát nhân khác là Lư Huy, cục trưởng cục công an huyện La cấu kết với nhau, bè đảng vô số. Dưới sự bảo vệ của họ, ngành công nghiệp đen ở Tam Thôn Loan ngày càng phát triển, dân chúng địa phương phẫn nộ, nhưng không có nơi để khiếu nại.”

Đôi mắt của Triệu Hướng Vãn nheo lại, lóe lên ánh lạnh lùng.

“Thầy biết không? Lúc trò chuyện với bà chủ quán Hồng Ngọc ở bến xe, em từng nhắc đến việc có phụ nữ bị lừa bán ở Tam Thôn Loan và muốn báo cảnh sát, nhưng bà ta sợ đến tái mặt, chỉ lên trên và nói, đừng báo, vì bên trên của họ có một ‘chiếc ô che chắn’ đấy.”

Giọng nói của Triệu Hướng Vãn càng nói càng lớn.

“ ‘Ô che chắn’ sao? Năm xưa dù có chiếc ô khổng lồ của Vũ Kiến Thiết, chúng ta cũng không sợ, lẽ nào bây giờ lại phải sợ một cái ô che chắn nhỏ nhoi của đồn cảnh sát bến xe ở huyện La?”

Hứa Tung Lĩnh nhìn Triệu Hướng Vãn trước mặt, như thanh bảo kiếm vừa rút khỏi vỏ, ánh lên sắc lạnh, trong lòng trào dâng cảm xúc. Cô gái từng lặn lội khắp nơi tìm kiếm cha mẹ ruột năm xưa, nay thật sự đã trưởng thành rồi.

Loading...