Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 919: Ký ức về máu me có thể phai nhạt

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:24:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cung Tứ Hỉ ngây ngốc nhìn Triệu Hướng Vãn.

Suốt cuộc đời này anh ta cố gắng, đạt được vinh quang là vì cái gì?

Anh ta muốn cha mẹ tự hào về anh ta!

Dù bao nhiêu của cải cũng không thể lấp đầy sự trống rỗng trong lòng anh ta.

Anh ta ăn ngon uống tốt phục vụ cha mẹ, anh ta dẫn dắt anh chị em cùng làm giàu, chỉ là để gia đình đều lấy anh ta làm niềm tự hào, chỉ là muốn cha mẹ nói một câu: Tứ Nhi à, con là đứa có tương lai nhất trong sáu đứa của ta!

Nhưng kết quả thì sao?

Triệu Hướng Vãn nhìn anh ta: “Anh có biết không? Khi cha mẹ anh biết anh kéo cả anh cả, anh hai làm những chuyện phạm pháp, bị cảnh sát bắt giam, cha anh khóc lóc nói gì không?”

Cung Tứ Hỉ mở to mắt: “Nói gì?”

Triệu Hướng Vãn cười giễu: “Ông ta nói, Tứ Nhi là mầm họa. Nó làm cảnh sát, nhưng lại là một cảnh sát lòng lang dạ sói. Tất cả là lỗi của Tứ Nhi, không thể trách đứa cả, đứa hai…”

Như thể có một nghìn mũi tên sắc nhọn bay tới, đ.â.m anh ta thành một con nhím.

Cung Tứ Hỉ cứ đứng đó, nhìn miệng Triệu Hướng Vãn mấp máy, đầu óc trống rỗng, lòng anh ta như rơi vào hố băng lạnh lẽo.

Cả cuộc đời này của Cung Tứ Hỉ, thật ra chỉ đấu tranh vì một điều.

… Được khẳng định.

Vì nhà có nhiều con, anh ta là con trai thứ ba trong gia đình, đứng hàng thứ tư, cũng là đứa bị ngó lơ nhất.

Quần áo, giày dép đều là mặc lại đồ của hai anh trai để lại.

Khi ăn cơm, cũng phải theo thứ tự lớn nhỏ: đầu tiên là ông bà, rồi đến ba mẹ, sau đó đến anh cả, anh hai, chị cả, và cuối cùng mới đến lượt anh ta.

Cung Tứ Hỉ rất nhỏ nhen, từ bé đã thích tranh giành đồ ăn, tranh quần áo với anh chị, không vừa ý là khóc, khiến ông bà và ba mẹ chẳng ai ưa anh ta.

Người mà ông bà yêu chiều nhất là anh cả.

Người mà ba mẹ không thể rời xa là anh hai và chị cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-919-ky-uc-ve-mau-me-co-the-phai-nhat.html.]

Người mà cả nhà thương nhất là hai cô em sinh đôi xinh đẹp như hoa.

Chỉ có anh ta, cha không thương, mẹ không yêu, may sao có một cái đầu lanh lợi, biết đọc sách.

Vì vậy, anh ta muốn học hành, nhất định phải học cho thật giỏi, chỉ trong quá trình học, anh ta mới có thể nhận được sự khẳng định từ thầy cô, bạn bè.

Ai ngăn cản bước tiến học hành của anh ta, người đó là kẻ thù của anh ta!

Bảo anh ta đi cướp của g.i.ế.c người một mình, anh ta không dám. Thế nên anh ta đã rủ Lư Thượng Vũ, người cũng mê mẩn Thủy Hử như mình, rồi kéo theo gã ngốc Lư Phú Cường, ba người cùng lập thành “Tam Đao Hội” và còn nghiêm túc xăm mình, gắn bó chặt chẽ với nhau.

Thời cơ chín muồi, Cung Tứ Hỉ đề nghị lập lời thề bằng máu, g.i.ế.c người chứng đạo.

Đêm mưa hôm ấy, Cung Tứ Hỉ lẻn vào từ phía sau bếp, vung d.a.o c.h.é.m xuống, trút hết mọi oán hận vào lưỡi dao, trong lòng cảm thấy vô cùng sung sướng.

Không cho tôi vay tiền? Tôi c.h.é.m c.h.ế.t ông!

Nói tôi hay khóc, gây khó chịu? Tôi c.h.é.m c.h.ế.t ông!

Khoe khoang nhà có thịt ăn? Tôi c.h.é.m c.h.ế.t ông!

Dám trợn mắt với tôi? Tôi c.h.é.m c.h.ế.t ông!

Lư Thượng Vũ, Lư Phú Cường sợ c.h.ế.t khiếp, Cung Tứ Hỉ giật lấy Cung Dũng từ tay thím (thực ra là Chúc Khang ở nhờ nhà Cung, nhưng Cung Tứ Hỉ tưởng là em họ Cung Dũng) ném cho Lư Thượng Vũ, ép anh ta c.h.é.m đứa bé sáu tuổi. Cung Tứ Hỉ đi vào phòng trong, kéo Cung Nhu ra và bắt Lư Phú Cường g.i.ế.c cô bé.

Sau khi tất cả được dàn xếp xong, Cung Tứ Hỉ nghênh ngang rời đi, lợi dụng đêm tố trở về nhà Lư Phú Cường ở thôn Tiểu Loan, rửa sạch m.á.u trên người, ngủ một giấc đến sáng.

Cung Tứ Hỉ nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc từ lâu, cùng với việc ba làng giải tỏa, và cái c.h.ế.t trên giấy tờ của Lư Phú Cường. Nhưng không ngờ, giữa chừng lại có một kẻ xen vào không báo trước, không những Lư Phú Cường không chết, mà cậu còn bị cảnh sát bắt giữ, không chỉ thế, anh ta còn tự thú về tội lỗi… Điều nguy hiểm nhất là, anh ta còn giữ bản thề kết nghĩa năm xưa!

Hình xăm trên tay có thể rửa đi.

Ký ức về m.á.u me có thể phai nhạt.

Nhưng bản thề kết nghĩa được giữ gìn nguyên vẹn, in dấu vân tay của mình, nhuốm m.á.u cả nhà Cung Đại Tráng, thì không biến mất hay hỏng đi theo thời gian!

Vốn dĩ, Cung Tứ Hỉ có thể kiên quyết chống lại, anh ta có thể phủ nhận, có thể chờ Lư Huy cứu giúp, có thể kiên nhẫn chờ sự thay đổi của tình thế.

Là cảnh sát, đương nhiên anh ta biết rằng, cho dù chứng cứ rõ ràng, anh ta vẫn có thể không thừa nhận.

Bản thề có thể là do lúc trẻ con bồng bột viết bừa; vân tay có thể là do trẻ không hiểu chuyện, lén đến hiện trường vụ án dính chút m.á.u rồi ấn vào; Lư Phú Cường g.i.ế.c người rồi đổ hết cho cậu và Lư Thượng Vũ; hoặc Lư Phú Cường quá sợ hãi tại hiện trường vụ án, cứ nghĩ là cả ba đã g.i.ế.c người… Tóm lại, chỉ cần cậu không nhận, thì vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế.

Loading...